Chương 4: Mẹ là của ai?☺️

Thấm thoát cái mà bảo bối Mộc Khanh nhà ta đã đc 1 tuổi bé rất soái cả nha mỗi lần đến công ty ba là đc mấy cô mấy chú trong tập đoàn chào ốm một cách nhiệt tình nha . Bé cũng đã biết " tranh mẹ" với ba Mọc Khang nữa rồi a~~~

——1 tối tại biết thự Trần Thị nhà của Mộc Khang—-

Chớp cái đã chập choạng gần 10h tối hắn đang ngồi đánh lattop còn nó đang tắm thì cách cửa bật ra hắn xoay người lại thì ra là bảo bối. Bé cầm cái gói nhỏ nhỏ màu xanh lam bập bễnh từng bước vào phòng tiến lại giường trèo lên rồi thoải mái mà ngả xuống từ ngày nó biết mò sang đây tối nào Mộc Khanh hắn cx phải nhịn ko đc ăn thật là tức quá mà

-Đi về phòng con ngay cho ba!( hắn vừa quát ra lệnh cho bé vừa chỉ tay về phía cửa phòng )

Bé như hiểu ba muốn đuổi ra ngoài bèn ôm chặt tấm ga giường tức đến đen cả mặt hắn nhấc bé lên bé giẫy lên nắm tóc hắn nhưng bị hắn nhấc lên cao . Dặt nó ngoài của hắn đặc ý cười bé từ xa thấy mẹ tắm xong liền khóc nức nỡ. Nó từ phòng tắm bước ra thấy hắn chống tay cười gian còn bảo bối thi khóc nước mũi nước mắt tèm lem , nhìn vào ai chẳng nghĩ là hắn đánh bảo bối của nó. Nó đi nhẹ đến đằng sau hai tay chống hông nhẹ nhàng cất giọng

-Ai đánh bảo bối ( nó nhẹ nhàng hỏi)

Hắn thản nhiên đáp lại

-Hừ ngoài Mộc Khang ta thì còn ai vào đây !( hắn nói ko chút do dự)

-Á à! Giỏi quá nhỉ? Dám đánh con bà ( hắn nhéo tai hắn vừa quát)

-Ối ối ! Bà xã tại hắn cứ đòi ngủ với vk ck mình nên...nên...( hắn sợ ra sofa ngủ nên ấp úng )

-Nên anh đánh bảo bối ! Giỏi tối nay sofa thẳng tiến ( nó vừa nói vừa nắm tai hắn vừa cầm chiếc gối của hắn nhóm ra ngoài )

-Oan quá bà xã ơi ! Anh nào có dám đánh hắn ( hắn nói tay ôm chân nó)

-Còn cãi !( nó đẩy tay hắn ra đóng cửa cái "RẦM")

———ai hóng hơm❤️——-