Bảo Bối mặc một bộ quần áo panda gấu trúc có hai cái tai ở trên mũ, chiếc cặp đằng sau hình gấu trúc đôi giày hình panda nốt , bé đeo theo chiếc kinh trắng ko mắt nhìn lẵng tữ lắm ai nghen. Bảo bối bước vào cửa tập đoàn của hắn . Từ bảo vệ đến bà lao công cx phải kiếp sợ bé ko những giống hắn mà sát khí lạnh người tỏa ra cx vậy giống hệt hắn .
-Cô xinh đẹp ơi!( bảo bối chạy lại cô lễ tân)
-Gì cháu?( cô lễ tân nhìn bé trong xoe mắt thật sự rất khả ái a)
-Cô cho cháu lên gặp Trần Mộc Khanh nhé!( bé nhìn cô nhân viên mặt cún con cầu mong sự giúp đỡ)
- Chờ cô gọi đã bé con!( cuối cùng cô nhân viên cx siêu lòng)
-Dạ ! Tổng tài! Có một cậu nhóc đòi gặp ngài ạ!( cô nhân viên gọi trực tiếp lên hắn )
" Ko ngờ con lại đi đến gặp ta ! Hảo" hắn suy nghĩ rồi mỉm cười
[ cô dẫn thằng bé lên đây]
-Dạ! Vâng
-Cô sao rồi ạ?( bảo bối lễ phép hỏi)
-Đi cô dẫn tiểu soái lên đấu nhé!( cô nhân viên mỉm cười thân thiện nhìn bảo bối)
-Cháu cảm ơn cô xinh gái!( bảo bối cười lộ má núm cute bên trái , để lộ trước răng khểnh cực kun nữa a)
Lên đến phòng hắn , bão bối tạm viện cô nhân viên nhẹ bước vào. Hắn đứng quay mặt ra ngoài cửa kính có thể thấy đc toàn bộ khung cảnh của thành phố đầy sức sống này.
-Con đến rồi ! Bảo bối!( hắn xoay người lại mỉm cười với bảo bối)
-Lâu rồi ko gặp lại! Baba già! ( bảo bối tiến lại ngồi xuống ghế)
-5 năm qua con và mẹ con...( hắn nói đến đây cảm thấy thật áy máy chỉ vì hiểu lầm nhỏ mà bắt bảo bối phải rời xa thiếu hơi bố từ nhỏ)
-Sống tốt nhưng cx ki hẳn là tốt lắm!( bảo bối cười)
-Baba xin lỗi!( hắn cúi mặt xuống)
-Xin lỗi??! Đủ để bù đắp cho mẹ con tôi?!( bảo bối giọng lạnh người đến rợn gáy)
-Năm đấy thật sự ta cx ko muốn !( hắn nói ăn năn)
-Nếu ko vì mami tôi đã ko đến tìm ông rồi !( bảo bối)
-Vì mẹ?( hắn nhìn bảo bối thật sự bảo bối ko đơn giản như hắn nghĩ rồi đúng là hổ phụ sinh hổ tử mà )
-Mẹ tôi về đây là để tha lỗi cho ông ! Ông ko nghe bà nội nói gì à? ( bảo bối nói)
-Nói gì?( hắn có phần sốt sắng khi nghe đến nó về đây tha lỗi cho hắn )
-Ván cược tình yêu!( bảo bối nói xong đứng dạy định rời đi)
-Ván cược tình yêu?( hắn chưa tiêu hoá hết lời của bé)
-Tôi về có gì thì gọi cho tôi!( bé đặt một mẫu giấy nhỏ xuống bàn )
-Con trai ! Baba xin lỗi!( hắn tiến lại ôm bảo bối vào lòng)
-Tha lỗi biểu hiện đã!( bảo bối gỡ tay hắn ra đi về phía cửa đi mất )
" con rất giống mẹ con" hắn mỉm cười nhìn cách bảo bối nói hắn lại nhớ đến lần mà hắn mắc sai lầm nó cx nói vậy. " Tiểu Băng sắp gặp nhau rồi" hắn cười trở về bàn làm việc
______ sao đi này❤️___