Chương 24: Bạn Của Chồng Bé Cũng ‘Siêu Nhân’ Chẳng Kém (4)

"Chồng bé của tôi nói, gặp phải tình huống "đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ", nguy hiểm thì tuyệt đối không nên cử động, nếu không lúc tôi di chuyển vị trí sẽ ảnh hưởng đến người tới cứu tôi"

Đương nhiên, ‘người tới cứu’ này là chỉ đại gia chồng bé, bạn của chồng bé, và đám vệ sĩ mà chồng bé tín nhiệm nhất.

"....Cô không sợ anh ta không kịp ra tay sao, hoặc có thể lúc anh ta nói những lời ấy thì chưa suy nghĩ thấu đáo?"

Nguyên Nguyện nhíu mày

"Tại sao chồng bé của tôi lại không suy nghĩ thấu đáo được?"

"..."

Nhưng vì sao cô lại chắc chắn đến vậy chứ?

Mỗi lần nói chuyện với Nguyên Nguyện, Tề Tu Viễn đều cảm thấy cực kỳ bất lực.....

Đó là lý do hắn phải xoa bóp mi tâm, rồi hắn lại chuyển hướng sang Tùy Dật

"Tùy tiên sinh, tôi là Tề Tu Viễn"

Phần lớn thời gian, Tùy Dật trông rất điềm đạm, tao nhã...

Anh chàng cười, chào hỏi với Tề Tu Viễn, hai người chủ yếu nói chuyện xã giao, Tề Tu Viễn không nhịn nổi, hỏi hắn

"Tùy tiên sinh, vừa rồi.......sao anh lại làm được như vậy?"

Bản lĩnh như thế, thực sự chỉ xuất hiện trong phim kiếm hiệp mà thôi.

Tùy Dật cười khiêm tốn

"Tình cờ thôi mà"

Rồi anh chàng bình tĩnh bổ sung

"Hơn nữa, nếu có lỡ tay, thì kéo cô ta tới chỗ khác, thế là ổn"

Tề Tu Viễn sửng sốt

"Ý của Tùy tiên sinh là...."

"Dù sao đó cũng chẳng phải tay của tôi"

Tề Tu Viễn

"...."

Tối nay, tâm trí của Tề Tu Viễn đã bị đả kích một cách nặng nề.....

Nhưng so với Lan Tiêu Tiêu, hắn còn may mắn chán.

Lan Tiêu Tiêu cầm miếng đậu phụ về luyện tập, trong lòng cô ả vừa tức lại vừa hận, cô ả hận không thể đập nát miếng đậu phụ kia thành bùn, nhưng lại không dám ra tay, mỗi lần đến giây phút mấu chốt, thì cô ả lại rụt tay lại, cuối cùng, qua vài giờ dày vò bản thân, cổ tay và các khớp ngón tay của cô ả đều tê dại.

Cô ả biết rõ mình chẳng thể đấu lại Tùy Dật, bạn trai mới của cô ta tuyệt đối cũng không thể đấu lại con người đáng sợ đó, vì thế cô ta không dám chỉnh Nguyên Nguyện công khai nữa, rạng sáng ngày hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, cô ả ỉu xìu rời khỏi phim trường, đành phải buông tha cho cảnh ‘đánh đấm giả bộ’ kia.

Vừa định ra tay một lần thì cô ả đã bị bạn của Nguyên Nguyện dọa cho chạy mất dép.

Mọi ngoài ngoài mặt cũng chẳng dám nói gì, nhưng lại bí mật chê cười cô ả.

Ở trong ngành này, ức hϊếp người mới là chuyện thường xuyên gặp.

Toàn bộ đoàn làm phim này không ai có lai lịch to lớn, mọi người đều từng bị ức hϊếp, nên đối với Nguyên Nguyện, họ có chung mối thù, giờ nhìn thấy Lan Tiêu Tiêu bị dọa chạy mất dép, họ vô cùng mãn nguyện.

Nhưng....bất kỳ chuyện gì đã có lợi thì đương nhiên sẽ có hại.

Lan Tiêu tiêu đi, không ai tìm tới làm phiền Nguyên Nguyện nữa, có thể bộ phim này của bọn họ sẽ bán ra được ít vé hơn.

Thật ra, vốn đầu tư của bộ phim này ít tới đáng thương, ban đầu, bọn họ muốn nhờ bộ phim này để nổi tiếng.

Hôm qua, Lan Tiêu Tiêu tới, mọi người chợt sinh ra nhiều hy vọng hơn, bây giờ khó tránh khỏi có phần thất vọng.

Đạo diễn cũng nản lòng, Tề Tu Viễn dày dặn kinh nghiệm, đi khắp nơi khích lệ tinh thần hắn

"Yên tâm đi, hôm nay quay xong phân cảnh này, tự nhiên anh sẽ hiểu được nên làm thế nào khiến bộ phim này nổi tiếng"

Hăn nói một cách rất tự tin, nhưng đầu óc của đạo diễn lại vẫn mơ hồ.

Tề Tu Viễn không giải thích thênm, quay người bước đi, tới gần Nguyên Nguyện khoảng hai, ba mét, thì hắn dừng lại.

Bây giờ, càng ngày hắn càng cảm thấy.....Vị đại gia chồng bé "không được bình thường".

Chẳng hạn như hôm qua, chuyện anh ta gọi người bạn Tùy Dật tới, liếc mắt nhìn qua, thì đó là một người có gia cảnh không tệ, trông rất gia giáo, rất đẹp trai.

Nếu phải nói cụ thể hơn nữa thì, phải nói rằng.....

Anh chàng này xuất thân từ "thư hương môn đệ" , bản thân anh ta chắc cũng làm việc liên quan tới văn hóa cổ điển hoặc là làm nghệ thuật.