Minh Giản không biết lời nói dối này lớn đến mức nào, nhưng cậu biết Lý Thất không đáng tin cậy! Người này là đồng phạm của Nhung Cửu! Gây sự với hắn cũng không phải tốt, sẽ bị dẫn đi vòng vòng.
Lý Thất biết tất cả nhưng lại không nói gì, dù uy hϊếp thế nào cũng không chịu nói, Lý Thất nói chêm chọc cười giả ngu giả ngơ nhưng không có lời nào là thật.
Không thể tiếp xúc quá nhiều với hắn, cần phải gần nhưng không gũi, hắn không làm gì xấu với cậu nhưng lại bao che giúp Nhung Cửu, hừm, xếp vào đám bạn hồ băng cẩu hữu, ít tiếp xúc tốt hơn.
Nhưng tại sao người này lại thường xuyên nhắc đến bác sĩ tâm thần? Điều này thật khó hiểu.
Nếu giả chết chỉ vì muốn tái hôn, không cần thiết liên lụy thêm nhiều người.
Có rất nhiều chuyện không thể nghĩ ra, hiện tại quan trọng là tìm ra thêm bằng chứng chứng minh Nhung Cửu còn sống!
Lý Thất phát hiện Minh Giản im lặng, không biết đang suy nghĩ gì, thử hỏi: "Anh dâu, anh định đi du lịch ở đâu?"
"Trong ngoài nước, đi nhiều ngày một chút, tôi được nghỉ phép hàng năm."
Minh Giản đang lơ đãng đùa giỡn. Hiện tại cậu chỉ có thể gặp chiêu nào giải chiêu đó thôi!
"hầy hầy hầy, sao không đi thêm một thời gian nửa như nửa năm chẳng hạn? Em biết một chỗ khá tốt. Đó là khu nghỉ dưỡng thuộc sở hữu của người thân trong nhà. Gần biển, không những có thể ngắm cảnh đẹp mà còn có thể tự mình trồng rau hoa, còn có du thuyền đi câu cá trên biển. Nếu thích, em có thể liên hệ giúp anh, phí thấp lắm!"
"Vậy làm phiền anh rồi. Hãy liên hệ với tôi ngay bây giờ. Ngày mai tôi sẽ đi."
Lý Thất vui mừng, lập tức rời khỏi nhà Minh Giản.
Nếu Minh Giản đi nghỉ, hắn sẽ không phải lo lắng về việc có đi đâu cắm sừng Nhung Cửu hay gây rắc rối suốt nửa năm. Ngay cả khi shopping đốt tiền, há há, tất cả đều được giải quyết.
Ngoài ra, khu nghỉ dưỡng là do căn cứ mở, mọi hành động của Minh Giản đều được theo dõi và bảo về. Rất an toàn! Há há! Hắn thoát rồi.
Sau khi lt đi, Minh Giản lập tức thu dọn hành lý, gọi điện cho anh họ nói mình muốn tạm thời nghỉ ngơi. Công ty là của họ, cậu là giám đốc điều hành cấp cao cầm quyền.
"Anh, tầm khoảng hai ba ngày nữa em về. Bảo thư ký đặt vé máy bay cho em tới Giang Hạ, càng sớm càng tốt."
"Em với Nhung Cửu đã ly hôn rồi, còn đi tìm cậu ta làm gì? Em không được đi. Vứt cậu ta ra khỏi đời mình anh sẽ tìm cho em một người khác tốt hơn cái tên đó trăm nghìn lần."
Anh họ Minh Giản rất bất mãn và có thành kiến
với Nhung Cửu. Hậu duệ ưu tú của nhà họ Minh cưới Nhung Cửu hai bàn tay trắng, là tên đó trèo cao. Khi cuộc sống khá hơn, Nhung Cửu lại dám đá Minh Giản, nhà họ Minh xuống tay trừng trị Nhung Cửu bởi vì Minh Giản không cho phép .
"Không kịp giải thích với anh. Bảo người đặt vé máy bay đi! Giờ em sẽ ra sân bay."
Minh Giản không nói nhiều, thay quần áo thường ngày, thậm chí còn mang theo mũ, không mang theo hành lý chỉ lấy tiền mặt và điện thoại di động, giả vờ đi xuống siêu thị rồi lẻn ra khỏi cửa sau của tiểu khu.
Ai biết Lý Thất có bí mật theo dõi hay không, hắn sẽ mật báo cho Nhung Cửu ngay.
Cậu phải bí mật đến, lấy được bằng chứng một cú hạ nốc ao Lý Thất.
Nhung Cửu khi còn sống không thể nói những lời đó, Minh Giản khẳng định Nhung Cửu chưa chết nên càng không thể nói được.
Nhung Cửu là tổ trưởng một phòng của một công ty thiết bị truyền thông, năm 26 tuổi, Minh Giản liên tục tăng ca, cơ thể chịu không nổi bị bệnh nặng sau khi bình phục thì Nhung Cửu bị điều đi thành phố Giang Hạ. Cách xa nơi họ đang sống hiện tại, gần một nghìn km, Minh Giản không muốn anh đi. Sau khi nc đến đó, bọn họ sẽ bị chia cắt, này đối với cặp chồng chồng mới kết hôn được 3-4 năm có chút thống khổ. Nhưng lương cao, lương cộng thưởng gấp bốn đến năm lần ở thành phố Cẩm Thành, cuối cùng Nhung Cửu vẫn đến thành phố Giang Hạ làm việc.
Họ đều bận rộn, Minh Giản cũng tham gia công việc kinh doanh của gia đình bắt đầu đi làm, chỉ được nghỉ cuối tuần. Nhung Cửu không cho cậu đến Giang Hạ gặp mình, hai người hẹn trước, những ngày nghỉ không gặp nhau sẽ làm thêm giờ. Đem mấy cái cuối tuần gộp lại thành mỗi tháng sẽ có sáu bảy ở bên nhau, cả hai sẽ ở miết trong nhà úm nhau.
Ba bốn năm cứ như vậy trôi qua, mọi việc đều suôn sẻ, Nhung Cửu cũng từ quản lý cấp trung lên quản lý chi nhánh, lương sau thuế tăng từ 300.000 nhân dân tệ mỗi năm lên hơn 1 triệu sau thuế. Bằng cách này, dù hai người ít gặp nhau, xa nhau hơn nhưng họ vẫn yêu nhau.
Ở tuổi ba mươi mốt, Nhung Cửu bất ngờ đệ đơn ly hôn. Không ly không được!
Sau khi ly hôn, Nhung Cửu hoàn toàn cắm rễ ở Giang Hạ, trong khoảng thời gian một năm ba tháng ly hôn, không có một cuộc điện thoại hay một lần gặp mặt trực tiếp nào.
Những năm gần đây Minh Giản có rất ít cơ hội đến thành phố Giang Hạ, Nhung Cửu không cho cậu đi vì sợ cậu mệt. Sau khi ly hôn, với tính tình kiêu ngạo của mình, Minh Giản đương nhiên sẽ không chủ động đi tìm anh.
Lần này Minh Giản phải đến thành phố Giang Hạ, cậu muốn tìm ra chân tướng.
Bốn tiếng sau cậu đến Giang Hạ. Sau khi cẩn thận quan sát xung quanh thấy không có ai đi theo, Minh Giản bắt taxi đến công ty nơi Nhung Cửu làm việc.