Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chồng Cũ Mắng Tôi Vô Sinh? Tái Hôn Lần Nữa Tôi Mang Sinh Đôi!

Chương 81

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trợ lý Hoàng ở đầu dây bên kia nhìn dòng chữ "Điều tra bạn trai cũ của Triệu Chiêu", nhất thời rơi vào trầm tư.

Đây là tin nhắn của ông chủ cuồng công việc, không quan tâm sự đời của anh gửi sao?

Nhóm ba người thêm một người, cũng không cảm thấy quá gò bó, bốn người cứ ăn uống nói chuyện đến tận hơn mười một giờ đêm mới giải tán, Phú Trăn Đằng và Hứa Yên Tang bắt taxi rời đi, Trần Nhiễm Tinh và Triệu Chiêu cũng lần lượt về nhà.

Cùng lúc đó, biệt thự nhà họ Chu lại lâm vào không khí trầm trọng và lạnh lẽo.

Không khí trong phòng khách ở tầng một của biệt thự ngưng trọng. Triệu Giai Lệ ngồi trên ghế sofa, nhìn Chu Mục Xuyên và Tần Tư Tư đang đứng giữa phòng khách.

"Chuyện này, vẫn cần phải suy nghĩ thêm." Bà ta nghiêm mặt nói.

Chu Mục Xuyên cau mày: “Mẹ, chuyện này có gì mà phải suy nghĩ? Tư Tư đang mang thai con của con, con cưới cô ấy là lẽ đương nhiên, hơn nữa con vốn cũng định kết hôn với cô ấy, chúng con là thật lòng yêu nhau!"

Chu Nhược Đường đứng bên cạnh cũng không hiểu lắm cách làm của mẹ mình: “Mẹ, sao mẹ lại ngăn cản anh trai và chị Tư Tư? Chị Tư Tư không phải rất tốt sao?"

Triệu Giai Lệ vẫn nghiêm mặt, ra vẻ bề trên nói: “Mẹ không nói là không đồng ý, chỉ là chuyện kết hôn không thể hấp tấp, Chu gia chúng ta ở Bắc Thành cũng có máu mặt, con mới ly hôn được mấy ngày, quay đầu đã cưới người mới, thể diện của Chu gia còn ra thể thống gì nữa?"

Chu Mục Xuyên cảm thấy bực bội: “Chẳng lẽ vì cái gọi là thể diện mà bắt con phải để Tư Tư chịu thiệt thòi?"

Triệu Giai Lệ nhíu mày, có chút bất mãn với vẻ nóng nảy của anh ta, nhưng vẫn kiên nhẫn khuyên nhủ: “Chờ thêm nửa năm nữa, để Tư Tư vào cửa, vừa có thể giữ thể diện cho Chu gia, cũng sẽ không để con bé chịu thiệt."

Chu Mục Xuyên vốn cảm thấy như vậy cũng được, kết hôn bây giờ và nửa năm sau cũng không khác nhau là mấy, chỉ cần mẹ không giống lần trước kiên quyết phản đối là anh ta đã mãn nguyện rồi.

Nhưng Tần Tư Tư lại cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Nhưng mà nửa năm sau, bụng em sẽ không giấu được nữa, váy cưới cũng không mặc vừa..."

Triệu Giai Lệ nhíu mày, bất mãn nói: “Tư Tư, con đừng ích kỷ như vậy, bây giờ phụ nữ mang bầu mặc váy cưới cũng không ít, chỉ là một cái váy cưới thôi, thứ phù phiếm bên ngoài có gì quan trọng? Chỉ cần con kết hôn với Mục Xuyên là được rồi? Mẹ giữ thể diện cho Chu gia chẳng phải cũng là vì các con sao?"

Tần Tư Tư bị bà ta nói đến nghẹn lời, nhìn Chu Mục Xuyên với vẻ cầu cứu, ấp úng: “Anh Mục Xuyên..."

Cô ta muốn Chu Mục Xuyên nói đỡ cho mình mấy câu, không ngờ Chu Mục Xuyên lại cảm thấy đề nghị của mẹ rất hợp lý, hơn nữa gần đây công ty có nhiều việc, thật sự cũng không có thời gian để chuẩn bị đám cưới.

Anh ta dịu dàng an ủi Tần Tư Tư: “Tư Tư, mẹ nói đúng, váy cưới không quan trọng, quan trọng là chúng ta ở bên nhau."

Mắt Tần Tư Tư lập tức đỏ hoe, nhưng cô ta cũng biết rõ, lúc này không thể nói thêm câu nào nữa, nói nhiều sẽ khiến Triệu Giai Lệ càng thêm bất mãn với mình.

Chỉ đành ấm ức gật đầu.

Chu Mục Xuyên đã quyết định chuyện lớn này xong, liền vội vàng đi xử lý việc công ty, Tần Tư Tư đang định lên lầu, Triệu Giai Lệ đột nhiên gọi cô ta lại: “Tư Tư, con đợi chút."

Tần Tư Tư khó hiểu quay đầu lại: “Bác gái, còn chuyện gì sao ạ?"

Triệu Giai Lệ đuổi Chu Nhược Đường đi, mới nhìn cô ta nói: “Con và Mục Xuyên vẫn luôn không dùng biện pháp an toàn?"

Tần Tư Tư đỏ mặt nói: “Chỉ là thỉnh thoảng, anh ấy... anh ấy không để ý..."

Triệu Giai Lệ nhìn bộ dạng của cô ta, không hề động lòng, vẫn lạnh lùng hỏi: “Thỉnh thoảng không dùng biện pháp, mà đã dính bầu rồi? Trước đây Hứa Yên Tang kết hôn hai năm cũng không có thai."

Tần Tư Tư như suy tư điều gì: “Có thể chị Yên Tang vốn dĩ, không thể sinh con được?"

Triệu Giai Lệ cười một cách khó hiểu, lại hỏi thêm một câu: “Mục Xuyên nói hai đứa là mối tình đầu của nhau, ngoài Mục Xuyên ra, con không có người đàn ông nào khác chứ?"

Sắc mặt Tần Tư Tư lập tức trắng bệch, môi run run nói: “Bác gái, bác đang nghi ngờ con sao? Sao bác có thể, sao bác có thể..."

Nước mắt cô ta lưng tròng, như đang cố nén sự tủi nhục: “Bác gái, bác có thể nghi ngờ con người con, nhưng đừng nghi ngờ tình cảm chân thành của con dành cho anh Mục Xuyên, sao con có thể làm ra chuyện như vậy..."

Triệu Giai Lệ cười nói: “Bác chỉ hỏi bâng quơ thôi, không có ý gì khác, con lên đi."

Tần Tư Tư cắn môi, cố nén nước mắt đi lên lầu.

Về đến phòng, cô ta ngồi trước bàn, tay siết chặt mặt bàn, không biết đang suy nghĩ gì.

Rất lâu sau, cô ta lấy điện thoại ra, nhắn tin cho một số điện thoại: “Tối nay rảnh không?"

Trên xe taxi.

Hứa Yên Tang cứ cười mãi, nụ cười trên mặt sắp không giữ được nữa, Phú Trăn Đằng nhìn cô, ánh đèn lúc sáng lúc tối trên mặt cô, hình như đây là lần đầu tiên anh thấy cô vui vẻ như vậy.

Nhưng rõ ràng cô đã nhận được tiền bồi thường từ Chu thị, tuy chỉ có chín trăm triệu, nhưng đối với cô mà nói, hẳn là có thể giải quyết được vấn đề cấp bách rồi chứ.

Ký một hợp đồng thôi, có cần phải vui mừng đến vậy sao?

"Hợp đồng mới ký, có thể kiếm được kha khá tiền?" Anh không nhịn được hỏi.

Hứa Yên Tang quay đầu nhìn anh, cười nói: “Nếu thuận lợi, có thể sẽ được mười mấy triệu tiền hoa hồng, không thuận lợi thì, chỉ riêng cơ sở điều dưỡng này cũng có thể nhận được hơn ba triệu."

Phú Trăn Đằng khựng lại, chỉ hơn ba triệu?

Cho dù tính theo mức cao nhất, cũng chỉ có mười mấy triệu mà thôi.

Hứa Yên Tang dường như nhìn ra sự khó hiểu của anh, cười hờ hững nói: “Em biết anh nhất định cảm thấy em thiển cận, vừa nhận được tiền bồi thường đã vui mừng vì mấy triệu, thật ra không giấu gì anh, số tiền này là số tiền đầu tiên em kiếm được bằng thực lực sau ba năm."

Không thể so sánh với thu nhập trước đây của cô, nhưng cô đã làm nội trợ hai năm, quay lại nơi làm việc, đơn hàng này giống như huân chương của cô, là chiến công của cô.

Cô đã làm được.

Cô không phải là cây tầm gửi phải dựa dẫm vào đàn ông, cũng không phải là bà cô già hai năm không đi làm đã lạc hậu với đồng nghiệp, cô dựa vào nỗ lực của bản thân từng bước trở nên tốt hơn.
« Chương TrướcChương Tiếp »