Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chồng Cũ Mắng Tôi Vô Sinh? Tái Hôn Lần Nữa Tôi Mang Sinh Đôi!

Chương 47

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Chuyện nhỏ."

Đối phương cúp máy trước.

Hứa Yên Tang buông điện thoại xuống, Trần Nhiễm Tinh và Triệu Chiêu đồng loạt nhìn cô với ánh mắt dò hỏi.

"Không có gì," Triệu Chiêu nhìn lên trời: “Trăng đêm nay đẹp thật đấy."

Trần Nhiễm Tinh cúi đầu nhìn bàn: "Trà này ngon thật."

Hứa Yên Tang: "???"

Trăng đêm nay đúng là đẹp, nhưng nhìn lên chỉ thấy trần nhà thôi mà.

Hơn nữa, họ gọi bia với sữa, từ bao giờ lại gọi trà rồi?

"Hai người các cậu đột nhiên như bị teo não vậy." Hứa Yên Tang cười nói: “Một lát nữa A Đằng đến đón tôi, vừa hay giới thiệu các cậu làm quen."

Triệu Chiêu cẩn thận hỏi: "A Đằng? Cậu không thấy gọi như vậy quá thân mật sao? Dù sao anh ta cũng là đàn ông..."

Hứa Yên Tang không hiểu ý bạn mình, cười đáp: "Cậu đừng coi anh ấy là đàn ông, anh ấy với cậu là cùng một loại mà, đều thích đàn ông!"

Triệu Chiêu: Không, tôi thấy mình không thể hiểu nổi.

Trần Nhiễm Tinh lén lút ghé sát lại: "Cho dù anh ta là đồng tính luyến ái, cậu cũng không thể không đề phòng anh ta chứ..."

Hứa Yên Tang nhíu mày, theo bản năng bênh vực Phú Trăn Đằng: "Các cậu đừng quên, vụ kiện với nhà họ Chu là anh ấy giúp tôi, cũng là anh ấy cho tôi vay mười vạn tệ để xoay sở, ngoài ra, anh ấy còn giúp tôi rất nhiều chuyện, anh ấy là một người bạn rất tốt, tôi không thể làm kẻ vong ân bội nghĩa được."

Dừng một chút, cô lại cười: "Các cậu chưa gặp anh ấy, nên mới lo lắng cho tôi, thật ra anh ấy rất tốt, sau này quen rồi sẽ biết."

Những lời này quá đỗi chính đáng, khiến Triệu Chiêu và Trần Nhiễm Tinh không biết nên đáp lại thế nào.

Ban đầu là sợ Yên Tang sơ ý sa vào lưới tình, giờ lại cảm thấy mình lo lắng thừa rồi.

Hai mươi phút sau, điện thoại của Phú Trăn Đằng gọi đến.

"Tôi đến rồi, ở cửa."

Hứa Yên Tang đáp một tiếng: "Được, tôi ra ngay."

Cô cúp máy, phát hiện Triệu Chiêu và Trần Nhiễm Tinh đã rất tự giác đứng dậy.

Hứa Yên Tang cười lộ răng nanh: "Đi thôi, giới thiệu các cậu làm quen với bạn mới!"

Ra khỏi cửa hội sở, thấy một người đàn ông mặc vest đen đứng bên cạnh chiếc taxi, vừa nhìn thấy người này, Trần Nhiễm Tinh đã hít một hơi lạnh.

Người đàn ông cao lớn đẹp trai, khí chất lạnh lùng xa cách, quanh thân tỏa ra khí thế của người bề trên, người như vậy mà thiếu vợ sao?

Cho dù là đồng tính luyến ái, muốn kết hôn hợp đồng với anh ta cũng đầy ra đấy chứ?

Triệu Chiêu là người trong giới, nhìn sâu xa hơn một chút, vị Phú tiên sinh này vừa nhìn đã biết là người lạnh lùng, tóc tai gọn gàng, trên người không đeo một món đồ trang sức nào, người như vậy mà là đồng tính luyến ái?

Đừng có sỉ nhục bọn gay chứ... Người này mà là gay, cậu ta sẽ trồng cây chuối ăn shit!

Đồng thời, Phú Trăn Đằng cũng lặng lẽ đánh giá hai người bên cạnh Hứa Yên Tang.

Trước đó anh đã xem qua tư liệu của hai người này, Trần Nhiễm Tinh đầu óc đơn giản, không có gì đáng nói, còn Triệu Chiêu, nghe nói đã công khai đồng tính, nhưng anh vẫn luôn kiêng dè người này, ai biết công khai đồng tính có phải là giả vờ hay không, giống như anh vậy...

Hôm nay gặp mặt, Phú Trăn Đằng cũng yên tâm, nhìn cái vẻ ngoài chải chuốt bóng bẩy kia, trên tai còn đeo khuyên tai... Tsk.

Hứa Yên Tang nhiệt tình giới thiệu: "Triệu Chiêu, Nhiễm Tinh, đây là Phú Trăn Đằng, các cậu có thể gọi anh ấy là A Đằng, A Đằng, đây là hai người bạn thân nhất của tôi."

Triệu Chiêu và Trần Nhiễm Tinh đồng thanh: "Phú tiên sinh, xin chào."

Ma mới gọi là A Đằng, sến chết đi được.

Phú Trăn Đằng cười hiền hòa: "Xin chào."

Triệu Chiêu và Trần Nhiễm Tinh vốn còn định nói đùa vài câu, không biết sao miệng cứ như bịt kín, không nói được lời nào dí dỏm.

Phú Trăn Đằng cười nói: "Hôm nay muộn rồi, hôm nào rảnh tôi mời hai người ăn cơm, tôi đưa Yên Tang về trước nhé?"

Trần Nhiễm Tinh và Triệu Chiêu gật đầu lia lịa: "Hai người đi đường cẩn thận."

Hứa Yên Tang cười nói đùa với họ: "Taxi đưa tận cửa nhà rồi, cẩn thận cái gì."

Cô và Phú Trăn Đằng lên xe, vẫy tay chào bạn bè qua cửa kính, sau khi taxi chạy xa, Triệu Chiêu và Trần Nhiễm Tinh nhìn nhau, đồng thanh hỏi: "Cậu thấy thế nào?"

Trần Nhiễm Tinh dừng một chút, mới mở miệng: "Trông đẹp trai, khí chất cũng mạnh mẽ, không biết anh ta có hứng thú với Yên Tang không."

Triệu Chiêu im lặng.

Cậu ta dám lấy hai mươi bảy năm làm gay ra cá cược, tên này mà là gay, cậu ta sẽ vặn đầu mình ra.

Một người đàn ông không phải gay, giả làm gay, dụ dỗ một người phụ nữ kết hôn với mình... Hoặc là thích cô ấy, hoặc là có mưu đồ khác.

Yên Tang trước đây không quen người này, loại trừ khả năng thứ nhất, chỉ còn lại khả năng thứ hai, có mưu đồ khác.

Nhưng anh ta mưu đồ gì ở Yên Tang? Chẳng lẽ chỉ là để Yên Tang giúp anh ta đối phó với gia đình?

Về điểm này, suy nghĩ của Triệu Chiêu trùng với Trần Nhiễm Tinh: Người đàn ông này nếu muốn kết hôn, cho dù là gay, chỉ cần vẫy tay cũng có vô số phụ nữ nguyện ý, huống hồ anh ta không phải.

Vậy Yên Tang còn có gì đáng để anh ta mưu đồ?

Triệu Chiêu nhìn vẻ mặt ngây thơ của Trần Nhiễm Tinh, khẽ thở dài, thôi, vẫn là đừng nói cho cô ấy biết những chuyện này.

Hù chết cô ấy rồi lại phải lo hậu sự cho cô ấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »