Chương 43

Phú Trăn Đằng nghe thấy tiếng cô nằm xuống, không biết tại sao, vẫn cảm thấy toàn thân căng cứng.

Cô ấy đang nằm ngay bên cạnh mình, họ chung sống một phòng...

Ngày hôm sau, Hứa Yên Tang duỗi người thức dậy, vừa hay nhìn thấy Phú Trăn Đằng cũng ngồi dậy, cô nhìn gương mặt mệt mỏi của anh ấy, có chút áy náy: “Ngủ dưới đất không thoải mái phải không?"

Phú Trăn Đằng lắc đầu, trầm giọng phủ nhận: “Không có."

Thực ra anh ấy gần như không ngủ được cả đêm, nhưng không liên quan đến việc ngủ dưới đất.

Tất cả là tại anh ấy không kiểm soát được suy nghĩ của mình, cứ nghĩ lung tung.

Hứa Yên Tang cảm thấy anh ấy đang khách sáo, áy náy tràn đầy: “Lần sau anh cứ về phòng ngủ, đừng ngủ dưới đất nữa!"

Phú Trăn Đằng nói: “Lần sau rồi tính."

Khi ra ngoài, bà nội Phú đã làm xong bữa sáng, có trứng luộc nước sôi, khoai môn hấp, ngô hấp và sữa đậu nành.

"Hai đứa dậy rồi à?" Bà nội Phú mong đợi nhìn hai người, khi nhìn thấy vẻ mệt mỏi trong mắt Phú Trăn Đằng, bà sáng mắt lên.

Đúng là có tiến triển rồi mà?! Hì hì, vẫn là bà lắm mưu nhiều kế... khụ, trí tuệ hơn người a!

Xem ra, hai người đã có bước tiến vượt bậc rồi!

Bà nội Phú vui không tả xiết, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Phú Trăn Đằng cũng thấy đẹp trai hơn: “Lại đây lại đây, ăn nhiều vào, bồi bổ sức khỏe."

Phú Trăn Đằng cảm thấy sởn gai ốc trước sự nhiệt tình đột ngột này.

Ăn sáng xong, Hứa Yên Tang và Phú Trăn Đằng cùng nhau ra khỏi cửa, lên xe buýt ngược chiều nhau.

Hứa Yên Tang vừa lên xe, liền nhận được tin nhắn WeChat của Hoàng trợ lý.

Bên ngoài đồn cảnh sát, Hoàng trợ lý cung kính đứng trước xe, báo cáo: “Tối qua quán bar Mê Linh Chi Nhãn tổng cộng bắt giữ được 36 người liên quan đến ma túy, tên Trương Khôn đã nhân cơ hội hỗn loạn tự bẻ gãy tay chân, đồng thời thông báo cho vợ hắn ta, hiện tại vợ hắn ta đang chuẩn bị ly hôn."

Dừng một chút, lại nói tiếp: “Ông chủ của Mê Linh Chi Nhãn, Kiều Trí Kiên có tình tiết tự thú, chắc chắn sẽ không phải chịu trách nhiệm quá nặng, nhưng quán bar Mê Linh Chi Nhãn ở Bắc Thành này chắc chắn sẽ không mở cửa được nữa."

Phú Trăn Đằng không còn chút ôn nhu nào như khi ở trước mặt Hứa Yên Tang, lúc này ánh mắt âm trầm nghe xong, hỏi: "Chu Nhược Đường đâu?"

Hoàng trợ lý do dự một chút, mới nói: "Trương Khôn không thừa nhận việc Hứa tiểu thư xuất hiện ở Mê Linh Chi Nhãn có liên quan đến Chu Nhược Đường... Hiện trường cũng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của cô ta!"

Nói cách khác, muốn mượn cơ hội này để xử lý Chu Nhược Đường là không thể.

Ánh mắt Phú Trăn Đằng hơi trầm xuống: "Kiều Trí Kiện nói thế nào?"

Hoàng trợ lý căng da đầu trả lời: "Kiều tiên sinh nói, anh ta đã cố gắng hết sức, hy vọng ngài có thể chừa cho anh ta một con đường sống..."

Phú Trăn Đằng hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là không hài lòng, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Bắc Thành quan hệ phức tạp, động một chút là ảnh hưởng đến toàn bộ, quả thực không nên làm quá.

Chỉ là nghĩ đến hình ảnh Hứa Yên Tang bị sỉ nhục đêm hôm đó, trong lòng anh lại dâng lên một ngọn lửa vô danh.

Hoàng trợ lý không dám thở mạnh, nhưng công việc vẫn chưa báo cáo xong, run rẩy nói: "Còn có một việc... Hai người bạn của Hứa tiểu thư, hôm qua vẫn luôn ở bên ngoài khu chung cư ngài đang ở, hình như là đang theo dõi..."

Phú Trăn Đằng nhíu mày: "Cả ngày?"

"Vâng, canh giữ cả ngày, đến hơn chín giờ tối mới rời đi."

Phú Trăn Đằng trầm ngâm một lát, nói: "Trước tiên cứ quan sát một chút đã."

Hai người bạn của cô không phải loại người gian xảo, thậm chí còn khá nghĩa khí, nhưng cũng không thể vì vậy mà lơ là cảnh giác.

Ngay lúc này, Bạch Lãng gọi điện tới, giọng điệu có chút trêu chọc: "Lão Phú, nói cho cậu một chuyện vui, Chu gia vừa liên lạc với tôi, muốn bỏ ra ba triệu mua một lời khai của tôi."

Phú Trăn Đằng nhướng mày, giọng nói trầm thấp: "Cậu đồng ý rồi?"

Bạch Lãng cười ha ha: "Đương nhiên là không thể, chúng ta là quan hệ gì chứ, tôi là loại người thấy tiền sáng mắt sao? Nhưng tôi đã tổn thất nhiều như vậy vì cậu, cậu có nên bồi thường cho tôi một chút không?"

Phú Trăn Đằng ngồi thẳng dậy, ngón tay kẹp điếu thuốc khẽ gảy, chậm rãi nói: "Cậu muốn bao nhiêu?"

Bạch Lãng tặc lưỡi một tiếng: "Ra tay hào phóng đấy, tôi đây cũng không tính là thừa nước đυ.c thả câu đâu nhé, cậu tự nguyện cho tôi đấy!"

Tâm trạng Phú Trăn Đằng khá tốt, nghe vậy khẽ cười: "Ừ, tự nguyện cho cậu."

Chu gia.

Triệu Giai Lệ sắc mặt âm trầm ngồi trên ghế sô pha, nhìn về phía Chu Nhược Đường và Tần Tư Tư đối diện: "Hứa Yên Tang không ăn mềm cũng chẳng ăn cứng, luật sư của cô ta cũng vậy, bây giờ phải làm sao? Mục Xuyên đã bị nhốt ba ngày rồi! Cứ tiếp tục như vậy, không biết còn phải chịu bao nhiêu khổ nữa!"

Chu Nhược Đường nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi đến giờ vẫn không hiểu, con tiện nhân đó làm sao trốn thoát khỏi Mê Linh Chi Nhãn! Sau khi cô ta đi, Mê Linh Chi Nhãn liền bị đả kích nặng nề, nếu chuyện này có liên quan đến cô ta..."

Triệu Giai Lệ không vui nói: "Chuyện này đừng nhắc đến nữa! Bây giờ quan trọng nhất là cứu Mục Xuyên ra ngoài! Còn về Mê Linh Chi Nhãn, chỉ cần Mục Xuyên bình an vô sự, chúng ta có thể mở lại cái khác!"

Chu Nhược Đường cũng nghĩ như vậy, trong lòng càng thêm căm hận, rõ ràng cô ta đã sắp xếp ổn thỏa, theo kế hoạch của cô ta, anh trai cô ta chậm nhất là ngày kia sẽ được thả ra.

Hứa Yên Tang lớn lên cũng xinh đẹp, người cũng coi như sạch sẽ, quan trọng nhất là, trên người cô ta không có cái vẻ lẳиɠ ɭơ của mấy đứa con gái chơi bời, Trương Khôn thích nhất loại này.

Chỉ cần khiến nhân vật quan trọng Trương Khôn hài lòng, thả người chẳng qua chỉ là chuyện một câu nói.

Nhưng Hứa Yên Tang lại chạy mất! Trương Khôn cũng vì thế mà gặp chuyện!