01.
Cô ta ngã quỵ xuống đất, sắc mặt tái nhợt.
"Chết tiệt, mua một bộ quần áo với giá một triệu đô, ông chủ Lục thật tuyệt vời. Có người sẽ hối hận chết mất."
"Không phải sau đó cô ta cũng được gả cho một phú nhị đại sao, chẳng lẽ ngay cả 100 vạn cũng không có?"
"Phú nhị đại thì cũng vậy thôi, cô ta bây giờ, chỉ sợ bán đi cũng không thu được tiền."
Mọi người cười ồ lên.
Tôi nhìn Trần Vi - người đã bỏ rơi Lục Kinh Châu năm đó - với ánh mắt phức tạp mà cô ta vừa ngẩng đầu lên cũng liền bắt gặp ánh mắt của tôi, xấu hổ và oán giận đan xen trong mắt ả.
Vừa rồi trong nhà vệ sinh, Trần Vi đột nhiên ngăn tôi lại, nhẹ nhàng mà kiên quyết nói:
"Tin hay không tuỳ cô, chỉ cần tôi muốn, chỉ cần móc ngón tay, hắn liền giống như một con chó mà ngoan ngoãn bò qua."
Lúc này, vì muốn tiếp cận Lục Kinh Châu mà cô ta đã cố tình đổ rượu đỏ lên người tôi, nên mới xảy ra tình huống như này.
Tôi thực sự không ngạc nhiên bởi hành vi của Trần Vi.
Hiện tại, Lục Kinh Châu đang hoạt động tích cực trên các tạp chí tài chính và sở hữu một công nghệ mới nổi trị giá hơn 100 000 vạn.
Nếu Trần Vi không kết hôn với người khác, thì bà Lục sẽ là cô ấy.
Tôi chỉ cảm thấy có chút áy náy cho Lục Kinh Châu vì những lời nói đó.
Anh ấy cởϊ áσ khoác, khoác cho tôi, cúi đầu nhìn Trần Vi:
"Nếu gặp rắc rối, cô nên nhờ chồng cũ đang ở trong tù giúp đỡ."
Cô ta nắm chặt ngón tay, đôi môi cố chấp run rẩy, "Tôi sẽ trả.".
TruyenHDLục Kinh Châu chỉ cười nói: "Làm không được, cũng không nên xem nhẹ mà hứa hẹn."
"Trần Vi, cô một chút cũng không thay đổi."
Đó rõ ràng là một giọng điệu rất lạnh lùng, nhưng tôi hơi sững sờ.
Tôi đã cùng với Lục Kinh Châu khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng và luôn làm việc chăm chỉ suốt chặng đường, do vậy mà tôi đã được chứng kiến hình ảnh nghèo khổ nhưng lại có tinh thần cao của anh ấy.
Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy đối xử tệ bạc với một cô gái trước mặt nhiều người như thế này.
Vậy nên, mọi người càng cười to hơn.
Chỉ có điều tôi nhận ra rằng anh ấy dường như đang làm nhục cô ta, nhưng lại chưa hề rời mắt khỏi người đó.