Chương 4

Thứ đồ vật dơ bẩn kia giống như sửng sốt vội buông vυ" cô ra.

Chỉ mới bú ɭϊếʍ núʍ ѵú mà cô đã cao trào nhanh như vậy.

Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy hai phút, nhưng Mộ Vãn Vãn lại cảm thời gian dài đằng đặc như một thế kỷ.

Tay Quý Tu Viễn còn chưa buông ra, một tay anh đỡ Mộ Vãn Vãn, tay còn lại lấy điện thoại di động ra gọi điện.

"Alo, xin chào, thang máy ở đây hỏng rồi. Địa chỉ là tòa nhà Vân Đỉnh trên đường Hải Khẩu..."

Mộ Vãn Vãn thở hổn hển trong vòng tay của Quý Tu Viễn, trải nghiệm đạt cao trào lần đầu tiên khiến vẫn chưa thể bình tĩnh. Sau khi Quý Tu Viễn gọi điện thoại, anh bóc kẹo đưa lên môi cô: "Lính cứu hỏa sẽ đến đây sớm thôi, cố gắng đợi một chút."

Mộ Vãn Vãn ngoan ngoãn mở miệng, viên kẹo được đưa vào trong miệng cô. Đầu óc cô choáng váng trong chốc lát, vội vã ăn kẹo để kết thúc bầu không khí kỳ lạ. Quý Tu Viễn chưa buông tay ra, cô đã ngậm miệng lại, môi cô ngậm lấy một ngón tay của Quý Tu Viễn.

Môi cô hơi lạnh, cảm giác mềm mại khi chạm vào khiến Quý Tu Viễn sửng sốt, rút

ngón tay ra không để lại dấu vết.

Mộ Vãn Vãn vội vàng bước sang một bên, tránh khỏi bàn tay của Quý Tu Viễn. Cơn cực khoái vừa rồi giống như một giấc mơ, nếu không phải chân cô vẫn đang mềm nhũn thì Mộ Vãn Vãn có thể đã nghĩ rằng cao trào vừa rồi là do cô tưởng tượng ra.

"Tôi, tôi khỏe hơn nhiều rồi, cảm ơn Quý tổng."

"Đinh~"

Giọng nói chết tiệt đó lại vang lên trong đầu cô, tâm trạng Mộ Vãn Vãn đột nhiên chùng xuống, cô chăm chú lắng nghe.

[Mời kí chủ chọn một trong các nhiệm vụ sau để hoàn thành]

[a. Dùng đầu lưỡi quấn quýt với miệng của Quý Tu Viễn]

Mộ Vãn Vãn: ...

Cô chỉ muốn phá hủy cái hệ thống đáng ghét này.

[b. Nói với Quý Tu Viễn rằng cô vừa đạt được kɧoáı ©ảʍ nhờ tưởng tượng và muốn làm lại lần nữa]

Mộ Vãn Vãn: ...

Hệ thống chết tiệt.

[c. Sử dụng phương pháp bú ɭϊếʍ vừa học để mυ"ŧ núʍ ѵú của Quý Tu Viễn trong hai phút.]

[Nếu kí chủ không thực hiện nhiệm vụ trong vòng mười giây, sẽ sử dụng biện pháp cưỡng chế khiến kí chủ triều phun trước mặt mọi người ngay khi thang máy mở cửa. Bắt đầu đếm ngược, mười, chín...]

Mộ Vãn Vãn: "!!"

Biện pháp cưỡng chế cao trào... Cô không dám nghĩ tới chuyện đó, cảm giác ấm áp trên đầṳ ѵú vừa rồi còn chưa biến mất. Bây giờ cô vẫn có thể cảm nhận được đầṳ ѵú ngứa ngáy, cảm giác này quá chân thực, khiến cô không thể từ chối.

Quý Tu Viễn cũng ở đây cho nên khi thang máy mở ra anh cũng có thể nhìn thấy.

Thà chết trước mặt một người còn hơn chết trước mặt mọi người.

[Ba hai...]

Mộ Vãn Vãn không còn thời gian suy nghĩ, khi đồng hồ đếm ngược kết thúc, Mộ Vãn Vãn đột nhiên nhào vào l*иg ngực của Quý Tu Viễn, mò mẫm tìm vị trí, há miệng ngậm lấy núʍ ѵú của Quý Tu Viễn qua lớp quần áo của anh.