Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chơi Hết Mình, Kết Hết Hồn

Chương 2: Chổ đó đủ 18 không

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong kịch bản, "Cố Triều Niên" hoảng loạn vô cùng, thà chết cũng không chịu, thề vì Chu Dương mà thủ thân như ngọc.

Còn Cố Triều Niên này thực sự đã vùng vẫy, nhưng trong lúc đó lại chạm vào cơ bụng hoàn hảo của đối phương.

Bảo anh làm sao có thể thà chết cũng không chịu đây?

Cố Triều Niên chống cự qua loa một chút rồi ngoan ngoãn nằm xuống, cả người thiếu điều viết thêm ba chữ "lại đây đi" là đủ bài.

Không ngờ Cố Trần Dạ lại dừng lại, như thể đang dùng lý trí để kiểm soát tác dụng của thuốc.

Hắn thực sự không muốn làm gì mình sao?

Thật lòng mà nói, vì nhân vật anh đóng vai này là con cưng của nhà sản xuất, tạo hình nhân vật được thiết kế phải nói là cực kỳ ngon nghẻ, ai mà lần đầu thấy cũng muốn lao vào húp ngay lập tức.

Nhưng Cố Trần Dạ này thật sự có thể nhịn được?

Cố Triều Niên phức tạp nhìn kẻ phản diện, thốt lên câu hỏi kinh điển của nhân vật chính trong tiểu thuyết máu chó.

"Mạo muội hỏi một câu, anh không x được à?"

"Đổi người khác đi."

Hai người anh cũng không ngại.

Cố Triều Niên vừa dứt lời, người đàn ông một tay cởi cà vạt, nắm hai tay người dưới giường, thắt một vòng, cổ tay bị trói chặt bởi chiếc cà vạt quý giá, tơ lụa lạnh lẽo thấm qua làn da, như thể bị rắn độc quấn chặt lấy.

Đuôi rắn quấn lấy vòng eo thon thả của Cố Triều Niên, kéo anh vào địa ngục vô định, đối phương cao ngạo hỏi Cố Triều Niên.

"Đã từng ngủ với bao nhiêu người rồi?"

"Nhiều vô số kể"

Mặc dù công việc bận rộn đến mức chưa từng yêu đương, nhưng anh đã ngấm đủ loại tiểu thuyết hường phấn, thể loại nào mà anh chưa từng thấy, Tấn Giang thì khỏi phải nói, không có cửa chơi.

Rất nhanh sau đó Cố Triều Niên không còn thời gian để suy nghĩ nữa, động tác đối phương mạnh hơn rất nhiều.

Cảm giác quá chân thật.

Cố Triều Niên vô thức lùi lại, đối phương lại kiểm soát anh cực kỳ chặt chẽ, đầu óc trở nên trống rỗng, người đàn ông khinh bỉ cười nhạt.

"Nhiều vô số kể của cậu đây sao?"

Tôi muốn khiếu nại, AI xúc phạm lòng tự tôn của tôi!!!

...

Không thể không thừa nhận, thể lực của kẻ phản diện thật sự rất tốt, anh bị làm đến mức không xuống giường nổi.

Lúc Cố Triều Niên tỉnh dậy trên giường, Cố Trần Dạ đã rời đi, cảm nhận cơn đau ở phía sau truyền tới, dường như còn lưu lại dấu vết bị ép buộc, Cố Triều Niên không muốn bỏ lỡ cảnh máu chó kinh điển, gắng gượng ra khỏi phòng.

Vừa ra khỏi phòng đã bị Chu Dương gọi lại.

Chu Dương là người được cưng chiều nhất Chu gia, lại là bạn học cùng khóa của Cố Triều Niên, vì vậy thường lấy cớ thảo luận bài tập để tìm anh, Cố gia thấy nhiều thành quen, cũng không ai nói gì.

Chu Dương để tóc ngắn, ngũ quan sáng sủa như ánh dương, thấy anh liền bất mãn hỏi.

"Hôm qua gọi điện thoại sao cậu không nghe máy?"

Cố Triều Niên không nói gì, Chu Dương càng mất kiên nhẫn.

"Hỏi cậu đấy."

Ông cố ơi, chẳng lẽ anh muốn nghe tôi kể mình bị người ta làm tới quên trời quên đất sao?

Chu Dương cảm giác Cố Triều Niên có gì đó không ổn, bình thường nhìn như chú cún con đáng thương, hôm nay đôi mắt đỏ hoe, ánh mắt giống hệt Cố Minh Hạc, vô cùng quyến rũ, như vừa bị người ta bắt nạt xong.

Mình bị ảo giác rồi ư.

Cố Triều Niên thích mình như vậy, có lẽ biết bản thân là thế thân nên trốn trong chăn khóc thầm rồi.

Nghĩ nghĩ như vậy, Chu Dương hiếm khi cảm thấy áy náy, giọng điệu nhẹ nhàng an ủi.

"Hôm qua tôi không cố ý bỏ cậu đi, thực sự là nhà có việc."

Chu Dương nói dối.

Không phải nhà có việc, mà là Cố Minh Hạc sắp về nước, anh ta đích thân đi chọn quà.

Cố Triều Niên lơ đễnh nghe, đàn ông toàn là lũ nói dối.

Ấy, hình như mình tự chửi mình?

Khi nào mới đến cảnh kinh điển đây.

Chu Dương không biết suy nghĩ của Cố Triều Niên, kiên nhẫn giải thích một lúc lâu, rồi bắt đầu vào chủ đề chính hôm nay.

"Cậu biết Minh Hạc sắp về rồi chứ."

Đến rồi!

Cố Triều Niên lập tức phấn khởi.

Chu Dương bị phản ứng của Cố Triều Niên làm cho khó hiểu, người biết thì tưởng là bạch nguyệt quang của anh sắp về, không biết còn tưởng là bạch nguyệt quang của Cố Triều Niên sắp về.

Tóm lại Chu Dương đinh ninh sự bất thường của Cố Triều Niên là do quá yêu mình, than thở, mình chỉ định chơi qua đường thôi, ai bảo mình sức hút lớn quá làm chi.

Chu Dương cân nhắc, sau đó nói.

"Những lời tiếp theo tuy đối với cậu rất tàn nhẫn, nhưng nói rõ ràng vẫn tốt hơn, đừng để lộ mối quan hệ của chúng ta trước mặt Minh Hạc, cậu chỉ là thế thân của Minh Hạc thôi."

Dù Minh Hạc có lạnh nhạt với anh, nhưng trong lòng anh, Cố Triều Niên không thể so sánh với Minh Hạc dù chỉ một phần vạn, Minh Hạc là con hạc trên trời, Cố Triều Niên chỉ là cún con gọi là đến, xua là đi.

Chu Dương đã chuẩn bị sẵn tinh thần Cố Triều Niên sẽ thất vọng, không ngờ thiếu niên lại đánh giá mình từ trên xuống dưới, như thể đang xem xét các phương diện rồi chấm điểm.

Ánh mắt cuối cùng dừng ở phía dưới, không biết xấu hổ hỏi.

"Chổ đó đủ 18 không?"

???!
« Chương TrướcChương Tiếp »