chương 11

Warning: cưỡng ép làʍ ŧìиɦ, thằng Phong tồi tệ, nhưng mà kỹ năng làʍ ŧìиɦ rất tốt.

—————

Dương Phong đột nhiên xé toạc chiếc áo đồng phục của cậu khiến cho Ngôn Hy sợ hãi, cậu định đẩy hắn ra liền bị hắn ghì chặt hai tay ở đỉnh đầu.

"Ư..Phong ca..đừng.."

Ngôn Hy run rẩy nói, cậu không dám phản kháng lại anh trai mình.

"Tiểu Hy chống đối anh?"

Ngôn Hy cảm thấy vô cùng áp lực trước lời nói của Dương Phong, cậu sớm đã lờ mờ nhận ra có điều gì đó không ổn giữa mối quan hệ của cả hai nhưng vì Dương Phong là anh trai cậu nên Ngôn Hy không bao giờ dám cãi lại hắn. Vả lại cậu chỉ còn duy nhất một mình Dương Phong ở bên cạnh nên dù sợ cách mấy Ngôn Hy vẫn phải chịu đựng mà ngoan ngoãn nghe theo hắn.

"Hức..em không dám.."

Ngôn Hy nức nở nói nhưng có vẻ như Dương Phong vẫn chưa nguôi giận. Hắn giật phăng chiếc quần còn lại, để lộ ra cơ thể trắng nõn không chút tì vết của Ngôn Hy.

"Được thôi, hôm nay anh sẽ dạy dỗ lại em để cho em biết em là của ai"

.

.

.

.

.

.

.

•••

"Ức..a..a..hức..đau..a..quá..hức..ca.."

Chưa bao giờ Dương Phong làm mạnh bạo với cậu cả, hôm nay hắn lại như con thú hoang mà vồ lấy Ngôn Hy. Dương Phong trực tiếp đem thứ to lớn của hắn đâm vào mà không nới lỏng cho cậu. Bên dưới bị chèn ép đến căng trướng, sớm đã chảy ra thứ chất lỏng màu đỏ tươi.

"Bé hư thì phải chịu phạt, mau dạng hai chân ra."

Dương Phong mặc kệ lời cầu xin của cậu, hắn bắt đầu đưa đẩy lại còn cố tình nhấp mạnh khiến cho Ngôn Hy đau đớn hét toáng lên. Côn ŧɦịŧ của Dương Phong liên tục chèn ép khắp nơi trong vách thịt ấm nóng, ra sức ma sát làm cho lỗ nhỏ của Ngôn Hy như muốn rách ra.

"Ah..hức..đau..ư..a..Phong..hức.."

Hắn cúi xuống bú ɭϊếʍ nhũ hoa của cậu, đảo lưỡi xung quanh nơi đó lại còn cắn mạnh lên làm Ngôn Hy cong người run rẩy, cố gắng né tránh lại bị hắn giữ lại. Đầṳ ѵú hồng hào bị Dương Phong mυ"ŧ mạnh đến sưng đỏ, vết cắn của hắn dần hiện ra còn có chút rỉ máu.

"Đau..hức..Phong..ca..ư..hah..đừng..ah.."

Dương Phong không còn dịu dàng như thường ngày nữa, hắn liên tục đâm thúc bên dưới đầy thô bạo như muốn nhét hai thứ kia vào trong mặc cho Ngôn Hy đau đớn vùng vẫy.

"T-Tha em...hức..đừng..ah..ư.."

"Còn không mau xin lỗi?"

Hắn lạnh lùng ra lệnh cho cậu. Dù không muốn nhưng dưới sự cưỡng ép của Dương Phong cậu nào dám làm trái lời hắn. Ngôn Hy run rẩy nói từng chữ ngắt quãng, gương mặt phiếm hồng đầy nước mắt trông vô cùng đáng thương.

"Hức..em..ah..xin..ahh..hức..lỗi..hah.."

"Em biết lỗi của mình chưa?"

Cậu bị Dương Phong chơi đến không kịp thở, miệng cố gắng hít lấy dưỡng khí mà chảy xuống dịch vị lại được hắn liếʍlấy không bỏ sót giọt nào. Ngôn Hy nức nở nói từng câu bên tai hắn, thầm cầu mong Dương Phong tha thứ cho mà làm nhẹ lại.

"Ahh..hức..ah..em..hah..biết..hức..ah..rồi..ư.."

"Ư..ah..em..hah..không..hức..làm..ahh.."

"Làm gì?"

Dương Phong còn cố tình nắc mạnh như thúc giục cậu. Lưỡi của hắn liên tục chơi đùa với hai bên ngực ửng đỏ, lâu lâu lại còn dùng răng cắn khiến cho Ngôn Hy đau đớn rên lên. Hai tay ôm lấy lưng hắn mà cào cấu, miệng nhỏ vừa rêи ɾỉ vừa cố gắng trả lời một cách khó khăn.

"Ahh..như..hức..vậy..ah..nữa..hah..ư.."

"Giỏi lắm, nói xem em là của ai?"

Hắn liên tục hỏi Ngôn Hy, mỗi chữ là mỗi một cú thúc đầy mạnh bạo vồ dập lấy cậu. Nước mắt sinh lý liên tục chảy ra lấm lem cả gương mặt xinh đẹp của Ngôn Hy. Đầu óc cậu mơ màng trắng xoá đi nhưng liền bị Dương Phong kéo lại về thực tại, ép buộc cậu phải trả lời hắn.

"Hah..em..ahh..là..ức..của..hức..Phong..ca.."

Hai chữ Phong ca ngọt lịm phát ra từ miệng cậu như đang câu dẫn Dương Phong, hắn càng cảm thấy hưng phấn hơn mà ra sức đưa đẩy bên trong. Cảm giác vừa đau vừa sướиɠ này làm Ngôn Hy không kìm được mà khóc nấc lên, nỉ non những tiếng đầy kíƈɦ ŧìиɦ.

"Tiểu Hy ngoan lắm"

Hắn hài lòng nghe câu trả lời của Ngôn Hy sau đó hôn lên khoé mắt đỏ hoe của cậu. Động tác cũng nhẹ lại mà dịu dàng trừu sáp từng ngóc ngách bên trong. Mỗi lần đâm chọt đều chạm đến điểm gồ của Ngôn Hy khiến cho cậu ưỡn người rêи ɾỉ, bên dưới lại tiết ra dịch nhờn như cổ vũ hắn.

"Ahh..hức..ah..ưʍ..s-sâu..ah..quá..hức.."

Dù không muốn chấp nhận nhưng từng dòng kɦoáı ƈảʍ bắt đầu tấn công cậu liên tiếp, cơ thể non nớt của Ngôn Hy vô thức thừa nhận sự xâm phạm ấy mà rên lên những tiếng ngọt ngào bên tai Dương Phong. Nhận thấy người bên dưới dần thả lỏng hắn càng ra sức xỏ xuyên hơn, tiếng bạch bạch liên tục phát ra không khỏi khiến người khác đỏ mặt.

"Hah..ư..Phong..ahh..hức..nhẹ..ah..hah..ư.."

Nơi giao hợp của cả hai dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ nhớp nháp, từng lần đâm vào rút ra của Dương Phong đều kéo theo vô số tϊиɦ ŧяùиɠ đặc sệt, chảy dài xuống dọc đùi non của cậu tạo ra một cảnh tượng vô cùng gợϊ ɖụƈ. Ngôn Hy rùng mình run rẩy, không kìm được mà rêи ɾỉ khóc nấc lên trước những cú nắc mạnh bạo của Dương Phong.

"Hức...ahh..đau..ư..Phong..hah..ah..ư.."

Lưỡi của Dương Phong liếʍ ɭáρ khắp người cậu, nơi nào hắn đi qua đều đầy rẫy những dấu hôn đỏ chói nổi bật. Làn da trắng trẻo bị hắn ác ý cắn lấy để lại chi chít vết xanh tím đến rướm máu. Dương Phong lại còn lộ ra vẻ hài lòng mà nhìn cơ thể tội nghiệp của Ngôn Hy.

"Ahh..hức..ư..hah..ah..đừng..ah..mà..hah.."

Hắn thích thú nhét hai ngón tay vào miệng Ngôn Hy, chiêm ngưỡng gương mặt đỏ bừng đầy nước mắt của cậu đang cố gắng hít lấy chút dưỡng khí ít ỏi. Thứ nhỏ xinh bên dưới lại bị Dương Phong nắm chặt lấy sau đó thả ra làm Ngôn Hy đau đớn đến bật khóc, uất ức nhìn hắn.

"Ức..hah..ư...đau..ahh..ưʍ...ah..hức.."

Dương Phong gác hai chân cậu lên vai hắn thuận lợi ra vào hơn, để lộ ra hậu huyệt bị nhấp đến sưng lên. Tư thế này làm ƈôи ŧɦịŧ của hắn đâm vào điểm sâu nhất của Ngôn Hy khiến cho cậu giật nảy người rêи ɾỉ, cả người không ngừng run rẩy theo từng cú thúc dồn dập của Dương Phong.

"Ahh..Phong..ah..ca..nhanh..hức..quá..ư.."

Ngôn Hy đỏ mặt xấu hổ trước những tiếng dâʍ ɖu͙ƈ phát ra từ miệng mình. Tất cả điểm nhạy cảm của cậu Dương Phong đều biết rõ, chỉ cần đυ.ng nhẹ là đã chạm đến điểm G ngọt ngào của Ngôn Hy. Dù không muốn nhưng cậu vẫn bị Dương Phong cưỡng ép dưới thân, bất lực rêи ɾỉ những tiếng kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn.

"Hah..ưʍ..ahh..đừng..ư..hức..ah..hah.."

Cơ thể cậu không ngừng run bần bật, eo nhỏ lại bị hắn ghì chặt mà ra sức đưa đẩy tạo ra tiếng nhóp nhép giữa hai người đầy ái muội. Ngôn Hy đã ra vô số lần đến độ chỉ còn lại dòng chất lỏng mờ nhạt, thế nhưng Dương Phong vẫn chưa biết điểm dừng mà liên tục ra vào miệng huyệt ướŧ áŧ đầy dâʍ ɖịƈɦ.

Chỉ biết lần cuối hắn xuất ra bên trong cậu là đã hơn 4 giờ sáng. Ánh đèn chùm phía trên đã được bật lên, soi rọi rõ cơ thể nhầy nhụa tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Ngôn Hy.

"Đừng làm trái lời anh Tiểu Hy, anh không muốn nhốt em ở nơi bẩn thỉu đó đâu"

Dương Phong ôm lấy Ngôn Hy sớm đã ngất đi, không ngừng âu yếm vuốt ve cậu nhưng lời nói lại trái ngược với động tác dịu dàng của hắn.