Hai bàn tay nhanh chóng cởi cúc áo của Trình Thi Thi, cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng trên người cô, hôm nay Thi Thi mặc chiếc áσ ɭóŧ màu vàng nhạt điểm hoa, che che đậy đậy ba phần tư bầu ngực càng tôn lên làn da thịt trắng noãn cùng vóc dáng mỹ lệ đầy đặn của cô.
Vội vã cởi bỏ áσ ɭóŧ của cô xuống, hai bầu ngực đầy đặn trong nháy mắt bị phơi bày trước mắt anh. Anh đưa lưỡi liếʍ nhẹ quần vυ" màu hồng nhạt, dùng răng nhẹ nhàng khéo léo gặm nhấm nụ hoa, nụ hoa bị kí©h thí©ɧ dần dần phản ứng, từ từ dựng đứng lên, ngày càng cứng hơn.
Trình Thi Thi chỉ cảm thấy ngực mình vừa nóng vừa nhột, dưới bụng lại toát ra cảm giác tê dại không sao giải thích được.
Vuốt ve tiểu anh đào của Trình Thi Thi một hồi, Beard lại chuyển mục tiêu sang phía bên kia, đợi đến khi nụ hoa bên kia cũng trướng lên cứng ngắc, đôi môi mới chậm rãi di chuyển xuống dưới, xuôi theo đường cong đẹp mê người đi thẳng xuống vòng eo bằng phẳng, đầu lưỡi di chuyển lượn quanh chiếc rốn đáng yêu của cô.
Bàn tay của Trình Thi Thi nắm chặt lấy tấm ga trải giường màu trắng, trong đầu giờ đã trống rỗng, giống như những lần khác, chỉ cần thân thể bị anh chạm vào, suy nghĩ của cô chẳng thể nào lưu thông được, chỉ còn cách mặc anh sắp xếp.
Lúc Beard hôn quanh rốn cô, tay phải cũng không nhàn rỗi, xấu xa thăm dò trong chiếc váy dài đỏ của cô, vuối ve bắp đùi nhạy cảm bóng loáng, ngón giữa len lỏi vào trong bắp đùi đã bị cô khép chặt, cách một lớp qυầи ɭóŧ nhanh chóng tìm chính xác nhụy hoa tuyệt mỹ của cô.
Mới thế đã ẩm ướt, cảm nhận được độ ẩm trên tay, Beard hài lòng giơ lên khóe miệng.
Xem ra Thi Thi của anh, mặc dù bề ngoài lạnh lùng như băng, nhưng trên thực tế cũng là tiểu yêu tinh nhiệt tình, có điều sự nhiệt tình tình của cô chỉ cần mình anh biết là được, những người đàn ông khác không thể có được vinh hạnh này. Chỉ riêng điều này cũng đã hơn hẳn những người đàn ông khác khiến Vương tử điện hạ Beard cảm thấy hài lòng.
“Tiểu yêu tinh nhiệt tình, bây giờ thực sự anh chỉ muốn ăn sạch sẽ em ngay thôi. ” Lời còn chưa dứt anh đã cởϊ qυầи lót của cô xuống, dùng sức tách hai chân cô ra.
Thân dưới của Trình Thi Thi giống như một loại phong cảnh xinh đẹp nhất thế gian, hoàn toàn hiện ra trước mắt anh.
Trình Thi Thi e lệ cắn môi dưới, rất muốn khép hai chân lại, không muốn ở trước mặt anh hiện ra tình cảnh xấu hổ này, vẻ mặt chỉ những cô gái nhỏ thẹn thùng nhút nhát mới có.
Từ trước đến nay gặp bất kỳ tính huống nào cô cũng đều sẽ bình tĩnh đối mặt, nhưng hôm nay cô cố gắng kiềm chế hai chân đang kích động của mình, ra vẻ bình tĩnh chịu đựng ánh mắt của Beard khi nhìn vào nơi tư mật của cô vừa nóng bỏng, vừa mắc cỡ. Cố gắng lờ đi ánh mắt kia nhưng dường như anh đang cố tình đối nghịch với cô, chuyện tiếp theo anh làm càng thêm khiêu chiến với giới hạn chịu đựng của cô.
Anh đưa thân mình vào giữa hai chân cô, nhẹ nhàng dùng ngón tay đã dính” sương sớm” búng nhẹ vào hai cánh hoa, nhìn kỹ tiểu huyệt trắng nõn nà không cầm lòng được cúi đầu hôn lên thánh địa u mật chỉ riêng mình anh được chiêm ngưỡng.
Mũi vùi sâu vào khu rừng huyền bí mềm mại của cô, dùng đầu lưỡi linh hoạt nếm hương thơm trên cánh hoa nhỏ tinh tế, khiến cho đóa hoa kiều diễm sớm vì anh mà nở rộ ướŧ áŧ.
Tiểu huyệt vì trận kí©h thí©ɧ bất ngờ này không kiềm chế được co rúc lại, dòng điện kɧoáı ©ảʍ dưới bụng Trình Thi Thi càng lúc càng nhiều hơn.
Beard đưa đầu lưỡi liếʍ láp vòng quanh tiểu huyệt, đầu tiên là nhẹ nhàng, từ từ sau đó dần thêm sức, tốc độ cũng dần gia tăng.
Hô hấp của Trình Thi Thi càng trở nên nặng nề, thân thể cũng ngày càng trở nên nóng hơn, hai bàn tay càng dùng sức nắm lấy hai bên ga giường.
Anh ngậm cánh hoa của cô vào trong miệng, liếʍ mυ"ŧ rồi cắn nhẹ, giống như đang thưởng thức một món báu vật hiếm có trên thế gian.
“Ưʍ. . . .” Nghe có vẻ giống tiếng rêи ɾỉ khổ sở, nhưng kì thực là cô đang cố chịu đựng trận kɧoáı ©ảʍ không ngừng xâm chiếm, thân thể Trình Thi thi không nhịn được run rẩy từng hồi, toàn thân một mảnh hồng ửng.
Beard dùng sức nơi đầu lưỡi, xâm nhập vào cánh hoa nhỏ bên trong cô, giữa hành lang quay cuồng càn rỡ.
Dịch yêu từ trong tiểu huyệt chảy ra giàn giụa, Beard dùng đầu lưỡi hút hết vào miệng của mình sau đó nuốt hết xuống.
Đầu lưỡi tà ác dường như cũng xâm nhập cả vào hoa kính của cô, trong con đường chật hẹp làm điều xấu xa mờ ám.
Anh liên tục biến hóa, còn tiểu huyệt của Trình Thi Thi không ngừng dậy sóng tràn ra nhiều hơn, anh vẫn tiếp tục hút toàn bộ rồi nuốt xuống bụng.
Thật là ngọt ! Từ đáy lòng mình cảm thán, anh yêu cái mùi vị này đến chết mất thôi.
Trình Thi Thi cảm thấy cơ thể cô như muốn tan ra khi đầu lưỡi anh chạm vào, chiếc mông xinh đẹp không tự chủ được nâng lên, giống như muốn được an ủi nhiều hơn.
Đầu lưỡi nóng ẩm linh hoạt dùng sức đâm vào nơi mềm mại nhạy cảm của cô. Chủ nhân của chiếc lưỡi đó vui sướиɠ cảm nhận sự co rút kịch liệt không ngừng ở nơi đó.
“Ưʍ. . . . . .” Hai chân Trình Thi Thi không kiềm chế được co lại, đúng lúc đó dịch ái từ hoa kính cũng tuôn ra cuồn cuộn giống như vỡ đê, cao trào vừa mau chóng vừa mãnh liệt.
Nhanh đến mức khiến người ta trở tay không kịp, bất ngờ khiến người ta choáng váng đầu óc, dịch yêu đặc dính không hề ngoài ý muốn chảy trực tiếp vào miệng của Beard, bởi vì quá nhiều nên anh cũng không kịp nuốt hết xuống, không ít dịch yêu chảy ra từ khóe miệng của anh, anh cũng không thèm lau, bởi vì còn nhiều dịch yêu từ trong con đường nhỏ kia chảy ra cho tới khi anh giải trừ cơn đói khát của mình.
Mặc dù thân thể Trình Thi Thi đã bị anh trêu chọc đến cao trào, nhưng miệng anh vẫn tiếp tục bao vây cánh hoa đã ướt nhẹp của cô, hàm răng vẫn nhay cắn hoa thịt đầy đặn ửng hồng của cô, trong khi đầu lưỡi vẫn càn quấy trong hoa kính chật hẹp.
Anh muốn để cho Thi Thi của anh thấy được” kỹ thuật miệng” cao siêu của anh ở bên trong cô, thể nghiệm cảm giác bồng bềnh của ái tình.
Một lần cao trào vẫn chưa là gì, anh muốn cho cô mười lần hai mươi lần, để cho cô biết cái gì gọi là kɧoáı ©ảʍ, muốn ngừng mà không được.
15 phút tiếp theo, Beard ở trong khu vườn xinh đẹp của Trình Thi Thi nhấm nháp, nhay cắn trêu đùa không biết mệt, tham lam muốn uống hết hương vị ngọt ngào tuôn ra từ trong tiểu huyệt của cô.
Động tác của anh khiến cả người Trình Thi Thi co rúm theo bản năng, vô số kɧoáı ©ảʍ ập đến khiến cô thiếu chút nữa ngất đi. Đầu lưỡi, đôi môi, và hàm răng nhiều lần kí©h thí©ɧ khiến cô kích động không ngừng.
Cho đến khi Trình Thi Thi hoàn toàn xụi lơ trên giường, tiếng thở dốc nặng nề biến chuyển không còn hơi sức, đôi môi của Beard mới dời thân dưới của cô, nhanh chóng lấy ra vật đàn ông của mình từ lâu đã sớm cương cứng đút vào tiểu bảo bối đã có chút đau nhức, không chút do dự đâm thẳng vào hoa huy*t của cô.
Anh đã mong chờ giờ phút này trong cuộc sống bao nhiêu! Hiện giờ bảo kiếm cuối cùng cũng tìm được vỏ của nó, giống như đứa trẻ lạc đường cuối cùng cũng tìm thấy nhà của mình, một loại cảm giác hạnh phúc, khiến cho người đàn ông cao bảy thước này cảm động đến rơi nước mắt.
Beard đã hoàn toàn thỏa mãn Trình Thi Thi, bây giờ không muốn mình chịu uất ức nữa, tiếp tục kiềm chế du͙© vọиɠ mãnh liệt như lửa đốt dưới bụng.
Thi Thi của anh được anh ấu yếm nguyên vẹn, vậy giờ này anh cũng muốn thưởng cho công lao vất vả của chính mình, khẩu súng của anh đã nhịn đến mức sắp muốn nổ tung ra rồi.
Lúc hoan ái, anh tạm thời nhịn du͙© vọиɠ của mình xuống, muốn để cho cô đạt đến kɧoáı ©ảʍ trước tiên, anh săn sóc cô, khiến cô từ đầu tới chân đều cảm thấy thỏa mãn, còn anh sớm muộn gì cũng sẽ bị du͙© vọиɠ của mình vì không đạt được mà sớm đi đời nhà ma.
Một vị Vương tử Điện hạ kiệt xuất trong thế gian cứ thế mà suy sụp… Cho nên có thể nhịn được thì nhịn, không nhịn được thì cũng không cần nhịn nữa, anh tin Thi Thi của anh có thể hiểu được điều đó, sẽ không trách anh không biết thương hoa tiếc ngọc, biết rõ cô đã mềm như sợi bún còn bộc phát thú tính.