Người dân Đại Trần ai ai cũng biết đến hai tiểu thư nhà họ Thư, chỉ là đại tiểu thư đến tuổi cập kê liền được đưa vào cung sắc phong làm phi, hưởng hết vinh hoa phú quý, còn nhị tiểu thư lại trời sinh …
Người dân Đại Trần ai ai cũng biết đến hai tiểu thư nhà họ Thư, chỉ là đại tiểu thư đến tuổi cập kê liền được đưa vào cung sắc phong làm phi, hưởng hết vinh hoa phú quý, còn nhị tiểu thư lại trời sinh thể yếu, bệnh tật triền miên, chưa sống được bao lâu thì qua đời.
Nhưng Thư nhị tiểu thư Thư Đường, kỳ thực không hề chết. Nàng được người ta cứu sống, sau đó được đưa đi điều dưỡng thân thể.
Thế nhưng, khi nàng có thể trở về nhà, lại phải chịu một tin sét đánh ngang tai.
Người đời đều đồn đại Thư đại tiểu thư bệnh nặng qua đời trong cung, Thư gia bị tội danh thông đồng với địch, mưu phản, bị chém đầu cả nhà.
Hai chuyện này, Thư Đường đều không tin.
Tỷ tỷ nàng vẫn luôn khỏe mạnh, sao có thể đột nhiên mắc bệnh nặng? Thư gia đời đời trung lương, sao có thể thông đồng với địch phản quốc? Nhất định là có kẻ âm mưu hãm hại người thân của nàng, vậy thì nàng phải vào cung, điều tra rõ chân tướng cái chết của tỷ tỷ, trả lại trong sạch cho Thư gia!
Chỉ là, khi nàng thâm nhập vào hoàng cung điều tra, lại phát hiện trên con đường phía trước có người cản trở? Bất kể là ai, gϊếŧ trước rồi tính! Nhưng đến lúc sắp ra tay, nàng lại phát hiện đối phương dường như có liên quan đến manh mối, khiến nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Ban đầu, nàng chỉ một lòng muốn điều tra vụ án, nhưng vị sứ thần đến từ nước khác kia dường như luôn cố ý hay vô tình tiếp cận nàng, thật chướng mắt nhưng lại không thể gϊếŧ, chi bằng lợi dụng một chút vậy.
Cố Hành Thời thân là Ngũ hoàng tử giàu có, nhàn hạ nhất nước Tấn Nguyên, không ai ngờ rằng có một ngày hắn lại chủ động xin đi sứ Đại Trần, khiến người ta kinh ngạc không thôi.
Nhưng thực ra, nếu không phải một tín vật vô cùng quan trọng với hắn rơi vào tay người Đại Trần, hắn tuyệt đối sẽ không nhận nhiệm vụ này.
Theo báo cáo của mật thám, tín vật đó lại vô tình rơi vào hoàng cung Đại Trần. Để tìm kiếm tín vật, hắn thâm nhập điều tra, lại phát hiện dường như có người cũng đang thao túng ván cờ này, âm thầm vạch trần bí mật bị che giấu trong hoàng cung, khiến một âm mưu được che đậy bởi lớp vỏ hào nhoáng dần dần lộ diện.
Cho đến khi mọi chuyện được sáng tỏ, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Cố Hành Thời: Thật sự cảm ơn vợ yêu là người chỉ biết đến sự nghiệp, thấy ta có liên quan đến manh mối liền không xuống tay nữa, nếu không ta đã chết trong tay nàng rồi.
Thẩm Ức An: “Bây giờ cũng chưa chắc đã an toàn đâu, sau này mà không ngoan ngoãn thì gϊếŧ chàng dễ như trở bàn tay.”
Cố Hành Thời: “? Đã ngoan ngoãn rồi, xin tha mạng.”