Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chờ Ngày Anh Nhận Ra

Chương 2 _ Mất ngủ - Khẳng định địa vị

« Chương TrướcChương Tiếp »
RSau khi dùng bữa sáng Hạ Vũ lên công ty , giờ trong biệt phủ chỉ còn lại Huyền Như và người hầu , ả ta bây giờ mới lộ bộ mặt thật . Việc gì trong nhà cũng sai khiến Huyền Nhi .

-Cô đi lấy cho tôi đĩa hoa quả .

- Lấy cho tôi ly nước .

- Bật quạt lên.

- Cô dọn chỗ vỏ này nhanh lên bẩn chết đi được .

- Dạ thưa tiểu thư những việc nặng nhọc khác đã đành đây uống nước , bật quạt cô cũng cần đến người sao ?? Tôi thấy cô lành lặn mà đâu bị khuyế tật chỗ nào ??_ Mộc Hạ thấy Huyền Nhi nãy giờ nhẫn nhịn liền ra tiếng .

- Cái con người ở thấp hèn như cô sao co tư cách nói tôi ??

- Thấp hèn nhưng tôi có cái giá của thấp hèn tôi không phải nhờ người khác rót nước tắt quạt cho . Tôi được chính phu nhân tuyển chọn vào biệt phủ chứ không phải nhờ vào thiếu gia như ai kia .

- Cô…cô…cô…

- Tôi họ hàng gì với cô mà cứ gọi tôi là “Cô??”

Huyền Như bị nói cho tức đến không biết nói gì nữa . Thấy Hạ Vũ đang đi vào ả liền vào vai giả vờ tát mình một cái rồi kêu lên .

- Cô sao lại làm với tôi như thế??

- Có chuyện gì vậy??

- Hôm qua do ghi hình phải đeo giày cao gót nên chân em đau , em nhờ Huyền Nhi có chút việc mà cô Mộc Hạ đã ra quát mắng còn đánh em . Còn nói em đi cửa sau để vào biệt phủ này .

- Tôi nói như nào ?? Căn nhà này phu nhân kaf Huyền Như không phải Huyền Nhi . Hai cô cũng gan lắm , quản gia lôi hai người ra sau phạt quỳ dưới nắng , hôm nay không cần ăn !!

Từng lời độc địa trong miệng anh nói ra đã đâm sâu vào trái tim nhỏ của Huyền Nhi , anh chưa biết đúng sai đã nói rằng người sai là cô và Mộc Hạ .

——————-

Dưới cái nắng 40độ hai thân hình bé nhỏ quỳ giữa sân chịu nắng .

- Mộc Hạ lần sau đừng như thế nữa tôi như nào cũng được đừng có bảo vệ toii kẻo lây hoạ .

- Chúng ta là chị em tốt , không có gì phải lo cả .

- Cảm…ơ…n c…ô

Sau lời nói đó Huyền Nhi ngất đi nằm giữa sân rộng lớn . Hết giờ chịu phạt mới có người dám dìu hai người vào trong . Thể lực của Huyền Nhi vốn rất yếu , đã thế hôm nay Hạ Vũ không cho cô ăn khiến tối đến cô sốt cao , mồ hôi chảy đầm đìa , chỉ có Mộc Hạ túc trực ở bên . Cô lén lút lấy chút đồ ăn lót dạ cho Huyền Nhi .

————-

Ban đêm *

Từ khi bị tai nạn ngoài biển kia , sau khi tỉnh lại không một ngày nào Hạ Vũ có một giấc ngủ ngon cả . Anh luôn gặp ác mộng tỉnh dậy vào nửa đêm , anh xuống nhà đi dạo vài vòng cho thư thả . Thấy đèn phòng Mộc Hạ và Huyền Nhi vẫn sáng anh nhíu mày đi đến .

- Sao vẫn chưa ngủ ?

- Dạ thưa thiếu gia , Huyền Nhi hôm nay quỳ dưới nắng cộng thêm không ăn đã dẫn đến tụt huyết áp nặng . Giờ đang sốt rất cao .

- Hừ … cô ta diễn cũng hay đấy , một vở kịch hay , nói cô ta cứ diễn tiếp đi .

Anh chả mảy may đến cô ra khỏi phòng đi thẳng lên phòng mình ngủ . Kì lạ nhưng hôm nay giấc ngủ của anh lại bình yên không còn gặp ác mộng . Hay là do anh không suy nghĩ đến việc đấy ?? Hay do Huyền Nhi?? Không đúng cô ta thì liên quan gì đến giấc ngủ của anh ?? Anh cứ thế chìn vào giấc ngủ sâu đến sáng hôm sau .

————-

Huyền Nhi cũng đã đỡ cô tỉnh dậy cố gắng đứng lên đi làm việc . Hàng ngày cô đều chăm chỉ giúp mọi người ghi điểm cực tốt trong mắt mọi người ở đây . Còn Huyền Như thì khác , ả ta luôn tìn cách bắt nạt cô . Gây khi dễ cô để lấy lòng tốt trong mắt anh .

Mẹ Hạ Vũ biết chuyện anh lấy cô về chống đối thì vô cùng tức giận , liền đi đến nhà anh . Vừa bước vào cổng đã nghe thấy tiếng chửi của Huyền Như .

- Các người làm việc kiểu gì thế hả ??

- Có tin tôi về nói với anh Hạ Vũ không ??

- Cô có giỏi thì nói tôi xem ?v

- Ai ??

- Là tôi!!!

- Dạ bác , nãy giờ cháu không biết , cháu có chút thất lễ .

- Huyền Nhi đâu ?

- Dạ con đây ạ .

- Trời ơi cô con dâu của tôi sao con ăn mặc nhie này , mau đi thay bộ khác , thằng tiểu tử Hạ Vũ sao để con ăn mặc như này ?? Thật là ! Đi thay bộ khác ta dẫn con đi mua ít đồ cho bản thân . Còn cô ngay hôm nay dọn ra khỏi biệt phủ , một nước không thể có hai hoàng hậu .

Mẹ Hạ Vũ kéo Huyền Nhi rời đi bảo cô ngồi trong xe đợi mình thì ở ngoài bấm gọi cho ai đo .

- Điều cô ta đi càng xa càng tốt , tốt nhất là đừng có quay về lại đây .

- Dạ vâng thưa phu nhân .

Bà cất ánh mắt gϊếŧ người đi mà thay vào đó là sự yêu thương trìu mến dành cho Huyền Nhi.
« Chương TrướcChương Tiếp »