2. Một số bạn bảo mình có giọng văn miền nam, và type theo kiểu gì đó, cũng là thói quen thôi các thím à, khi ra trưởng xong em vào miền nam 3 năm lăn lộn, khi có kinh nhiệm cùng với 1 số vốn nho nhỏ thì mình lại ra bắc, đc 2 năm nay rồi, nghĩ lại lúc đó yêu xa mà lòng lại sao xuyến, yêu xa 2 năm đấy, đằm thắm và nồng nhiệt lắm, cũng có những lúc tưởng như tình yêu đã chết nhưng 2 đứa lại cùng bảo nhau này nọ rồi lại hàn gắn, cái cuộc đời này nó chó má thế
3. Câu truyện này, vâng câu truyện mà các bác đang nghe, cái đêm áy kết thúc cách đây gần 1 tuần rồi, chỉ là sáng hôm qua đọc đc cái thớt của bác caorauroi và tối nhậu về cảm thấy nó nghèn nghẹn nên viết ra cho nhẹ lòng
4. Cuộc sống của 1 thằng đàn ông, còn nhiều thứ cơm áo gạo tiền, chứ ko thể ngồi cả ngày mà type cho các thím đc, lúc nào rảnh dỗi thì em viết, chứ chả có câu view cái khỉ mẹ gì cả
5. Sáng nay xin nghỉ, tý còn phải vào viện với cô ấy. Có gì mình sẽ kể tiếpEm viết tiếp !!!
Sau khi đưa cho thằng ku 200k, chụp ảnh biển số xe và địa hỉ cái nhà nghỉ, em bước vô n2, đằng sau nụ cười nhạt cuả thằng ku trông xe, nhục nhã, ê chề chưa, theo bạn gái vào nhà nghỉ cùng với thằng khác mà hèn, mà yếu đuối ko đủ dung khí lao vào mà chứng kiến cảnh đó. Vâng, nhục lắm, nhưng có lẽ đau hơn các thím à
Lên phòng nằm phịch xuống giường, mệt mỏi, thất vong chán nản, ko muốn nghĩ gì nhưng đầu óc quay cuồng như muốn nổ tung lên. Ra ngoài ban công đốt thuốc, gọi là để đuổi muỗi, ngắm phố lên đèn, ban đếm yên tĩnh thật, nhưng vẫn có những người lao đầu vào trong bóng tối để bươn trải cuộc sống kiếm miếng cơm manh áo, cũng như đằng sau màn đêm, nếu ai ko thức thì ko biết người ta đã làm gì để rồi buổi sáng mọi thứ lại êm đệp như quy luật vốn có của nó
Một số bạn thắc mắc cô ấy bảo tý về rồi lại vô n2 với thằng kia, bởi tính mình yêu nhau tin tưởng là chính (có lẽ sau truyện này cũng đéo tin đc ai nữa), cả 2 đếu có không gian riêng tư của nhau cả mình tôn trọng cô ấy à cô ấy tôn trọng mình, 2 đứa mới chỉ dọn về ở cùng nhau đc vài tuần (cái này là do mình đề xuất với 2 gia đình và 2 bên cùng cô ấy đều vui vẻ cả), thế nên cô ấy vẫn hay qua chỗ cái N cùng 1 đứa bạn của cô ấy nữa (3 đứa ở cùng nhau) để tám, rủ nhau shoping hoặc ngồi xem phim hàn xẻng rồi khóc cùng nhau, có khi 11-12h đêm cô ấy mới ở bên ấy về là bình thường.
Ha ha ha, nghĩ lại vẫn thấy ấm long, những lúc đó, mình ngồi ôm cô ấy bên canh 2 đứa bạn cùng xem 1 bộ phim hàn xẻng, 3 đứa khóc thút thít còn mình thì cười sặc sụa, rồi ăn những cái cấu veo đâu điếng khi chê mấy anh oppa của em. Hạnh phúc lắm, rồi khi chia tay lại khổ sở thế này. Đ*t mẹ cuộc đời chó má
Đang suy nghĩ miên man thì có số lạ gọi, chắc là của thằng ku trông xe, nhìn đồng hồ 12h45p, nghe máy rồi đứng ngoài ban công hóng, cô ấy cùng thằng chó kia vừa trèo lên xe mình liền phi ngay xuống, trả tiền phòng rồi lôi con CBR phóng theo (công nhận theo dõi gấu chó mà đi con này phê thật, có khi sắm 1 con để dự phòng mới đc, thím nào mượn em cho thuê). Có thể mấy thím chửi mình ngu, sao ko bắt quả tang, đập cho chúng nó 1 trận, mình có thể, với sức 1 thằng tập gym 3 năm cùng với đai nâu karate mình có thể làm việc này.
Nhưng lúc đó mình bình thản đến mức ko ngờ, giờ nghĩ lại vẫn tháy phục mình vl, đơn giản mọi truyện đã xảy ra rồi, làm to truyện lên cũng ko giải quyết việc gì, làm tổn thương người con gái mình yêu để rồi sau lại có truyện gấu trả thù như mấy thím vozer em sợ lắm, làm lùm xùm lên chỉ khiên cô ấy mất mặt và xấu hổ, ê chề hơn thôi. Giải quyết mọi việc 1 cách đơn giản nhất đó là kinh nghiệm mình thu đc sau 5 năm vật lộn để giải quyết 1 vấn đề
Phóng con CBR vượt lên con SH, vê côn, con xe gầm 1 cái rồi phóng vụt qua, chắc nàng và thằng đểu kia đang thắc mắc sao lại có con xe theo cả buổi tối thế nhỉ. Đến đầu ngõ xịch xe lại, chấm nốt điếu thuốc cuối cùng còn trong bao. Kéo 1 hơi dài, 1 lúc sau cô ấy cùng thằng chó kia về, thấy mình cả 2 đứa chắc cũng hốt hoảng vì mình đang dựa vaò chiếc xe theo cả tối, cô ấy nhanh nhẹn xuống xe, có hơi ngập ngừng. Mình đứng yên xem 2 đứa định làm gì, nếu lại trèo lên xe đi tiếp với nhau thì 1 các thím biết em sẽ làm gì rồi đấy, nhưng cũng may điều đó ko xảy ra, em ấy lại nhí nhảnh, vui tươi bồng bềnh trong chiếc váy ren quen thuộc chạy đến ôm tay mình rồi chỉ ra chỗ thằng chó kia:
– Anh S đưa em về, trời hơi mưa nên bọn em đợi cho ngớt rồi về
Mình từ từ, lê đôi chân mệt mỏi, với khuôn mặt mình đã cố kìm nén hết mức để ko thể bật khóc và lao đến đập thằng kia 1 trận, đưa tay ra và ra dấu bắt tay, thằng kia cũng dơ tay ra bắt lại, mình nói
– Cám ơn chú đưa T về, muộn rồi về sơm đi kẻo có truyện gì đó
Nói câu này mình nhin thẳng mắt đối thủ (ai học karate chắc sẽ biết), bàn tay hơi siết chạt 1 chút rồi thả ra, chắc thằng ku cũng hơi đau, mặt có vẻ biến sắc rồi phóng xe đi ngay
Quay lại với em, đứng canh chiếc CBR sao em có vẻ nhỏ bé và mong manh thế, lòng lại cuồn cuộn những cơn tức giân, như muôn trút hết lên em ngay bây giờ.
Dắt xe vào nhà, ko đả động gì, rửa mặt cái cho tỉnh táo. Em vân vậy, rót 1 cốc nước và có mùi café thơm của em pha. Nhấp 1 ngụm café mà sao nó đắng ngắt, rồi nói
– 30F-XXXXX, nhà nghỉ ABC – 123 đường yyy. Vui chứ em ???
– Anh nói gì thế?? Cô ấy hơi giật mình và ấp úng hỏi lại (mình có đc học qua vè ngôn ngữ cơ thể nên rất chú ý tiểu tiết, khuyên các bạn nên biết 1 chút khi đi làm, ở trên bàn nhậu nếu có body language thì ta sẽ thu đc nhiều thứ hơn ngoài việc zô và 100% đấy)
– Anh biết mọi thứ rồi, em cứ nói thật đi, ko giấu anh mãi đc đâu
Cô ấy bắt đầu khóc, và nói
– Em xin lỗi, em xin lỗi !!!
– Sao em phải khóc người phải khóc là anh mới đúng. Đến đây thì mình bật khóc, ko thể kìm nén nối cảm xúc nữa
Tiếp sau đó là điệp khúc cô ấy xin lỗi, khóc lóc kể lể và mình thì ko nói gì, mình muốn nói lắm, muốn xỉ vả vào cái mặt mà mình yêu thương ngày nào cho hả giận, muốn làm nhiều thứ, nhưng cuộc sống dạy cho mình rằng ko bao giờ nói và hành động vào lúc tâm trí đang bất ổn, bấn loạn. Thế nên mình ko nói gì, mặc xác cô ấy, lấy cái gối rồi ngủ đất ở phòng khách, còn cô ấy cứ rên la, xụt xùi xin lỗi, mình muốn khóc lắm, muốn đánh, muốn chửi, 1 ôm cô ấy, muốn hôn, muốn được bế cô ấy nhưng tất cả mình ko làm, mình quát lớn
– Em ngủ đi, có gì mai ta bình tĩnh nói truyện, em khóc để chứng minh điều gì, em hối hận à, hay là em bị oan. Nếu giải quyết mọi việc bây giờ anh ko dám chắc sẽ làm gì em đâu, em biết rõ tính anh nhất. Để mai tính. Còn giờ thì ngậm mồm vào và ngủ đi
Cô ấy khóc to hơn, nhưng lại cố nén kiểu như dằn lòng cho đỡ khóc thì phải, chỉ thấy cô ấy nấc, tiếng khóc rít lên ở cô họng cô ấy. Nhắm mắt muốn ngủ, muốn quên đi mọi thứ, bên cạnh vẫn có tiếng nấc, tiếng thút thít của cô ấy. Chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay
Sáng dậy muộn làm, alô sếp xin nghỉ 1 buổi, bị ổng ý quát om sòm vì sợ chậm hồ sơ dự án
Em ý đang ngủ bên co ro cạnh mình, rúc vào nách mình như 1 thói quen thân thuộc, sao chỉ thấy long đầy hận thù và đâu đớn, yêu thương hạnh phúc nó tuột đâu mất. Đôi mắt sưng lên vì có lẽ tối qua khóc nhiều quá, bờ vai trần có vài vết xước cấu véo đỏ ửng, tới đây trong lòng chỉ muốn đạp phăng cô ấy ra xa để cô ấy biết mình là chồng cô ấy chứ ko phải là thằng chó đã qua vật lộn với cô ấy tối qua ở n2
Vùng dậy, cệ sinh cá nhân xong cô ấy cũng dậy, xách cặp l*иg ra đầu ngõ mua 2 tô phở, về đổ ra 2 bát, có thể 1 số bạn chửi mình ngu, đi làm osin cho loại con gái ko ra gì, ừ cũng đc, mình có thể ko còn yêu cô ấy nhưng mình tôn trọng phụ nữ, muốn làm gì thì cũng cần phải no cái bụng đã