Hứa Miên Hoan lấy chìa khóa ra, vặn hai lần vào ổ khóa, cô nắm lấy tay nắm cửa, trong lòng đầy hy vọng, phát ra âm thanh trong căn nhà tối: “Con về rồi.”
Như dự kiến, không có bất kì lời phản hồi nào. Nụ cười trên mặt Hứa Miên Hoan biến mất, cô ấn bật đèn, tiếng dép vang lên trong căn nhà trống trải, lúc đi ngang qua phòng khách, cô liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tường, kim giờ đang chậm rãi tới gần số “3”.
Hứa Miên Hoan quyết định đi vào phòng tắm trước, cô đứng ở trước gương, cởi từng lớp áo, cơ thể cô gái vẫn trắng nõn, nhưng gương không chiếu đến vùиɠ ҡíи đã bị người ta chà đạp qua, lúc này cô đứng trước gương, đột nhiên nhận ra rõ ràng bản thân đã không còn là gái còn trinh nữa.
Cô ngơ ngác nhìn vào cô gái trong gương, ở khóe mắt có giọt nước lăn xuống, ngay sau đó, mắt cô bắt đầu đỏ ửng, cổ họng đột nhiên siết lại, nước mắt tuôn ra ngày càng nhiều hơn, hàng lông mi run rẩy, từng giọt nước mắt vỡ vụn rơi xuống bồn rửa mặt.
Như thể không chịu được nữa, Hứa Miên Hoan bắt đầu khóc, tuyệt vọng và cô đơn sinh ra giọt nước mắt suy sụp, cô vẫn nhớ lời Tống Nịch Ngôn nói ở trên giường, anh nói sẽ có người yêu cô say đắm, nhưng có lẽ Hứa Miên Hoan từ trước đến nay chưa từng hoạt bát, cô tự ti, nhút nhát, cô không có bạn, cô bị bạo lực, cô bị cha mẹ bỏ rơi, còn ai sẽ yêu cô sao?
Hứa Miên Hoan im lặng khóc một lúc, cuối cùng cô vươn tay lau nước mắt, khóe môi cố nặn ra một nụ cười, nhìn bản thân ở trong gương: “Hứa Miên Hoan, không sao cả.” Cô dừng lại, lau nước mắt, tiếp tục nói: “Ít nhất cũng có Hứa Miên Hoan yêu Hứa Miên Hoan.”
Sau khi tắm xong, cảm xúc của Hứa Miên Hoan ổn định hơn nhiều, cô ngồi trên giường, mở khóa điện thoại, ấn vào bộ sưu tập, đập vào mắt là hai cơ thể quấn lấy nhau, Hứa Miên Hoan hơi đỏ mặt, phản ứng đầu tiên chính là đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh, cô ho một tiếng, đỏ mặt nhấn vào nút mở.
Hứa Miên Hoan vứt bỏ sự xấu hổ, cô nghiêm túc kiểm tra từng bức ảnh, bảo đảm không thấy mặt của mình cô mới thở phào nhẹ nhõm, lúc thoát khỏi bộ sưu tập, cô mở QQ, tìm trang chủ của Tống Nịch Ngôn trong nhóm lớp, điều này không khó, bởi vì Tống Nịch Ngôn làm lớp trưởng cho nên là quản trị viên của nhóm.
Cô không thường đọc tin nhắn trong nhóm lớp, sau khi nhấp vào trang cá nhân của Tống Nịch Ngôn, ảnh đại diện của anh là một khuôn mặt tươi cười được vẽ bằng tay, điều này hoàn toàn không hợp với khuôn mặt lạnh lùng hay nội tâm biếи ŧɦái của anh, Hứa Miên Hoan suy nghĩ ở trong lòng xong, nhanh chóng sao chép tài khoản QQ của anh, đăng nhập vào một tài khoản mới mua để kết bạn với anh.
Mục đích Hứa Miên Hoan làm như vậy rất đơn giản, cô muốn lợi dụng thói hư của đàn ông, để anh nghiện cơ thể của mình, cuối cùng khi anh đắm chìm trong du͙© vọиɠ dơ bẩn, cô sẽ chủ động quay ngựa, với sự hiểu biết của cô về Tống Nịch Ngôn, khí đó cơn ác mộng mới sụp đổ, khi đó mới là điểm kết thúc của sự trả thù.
Không phải anh rất ghét cô sao? Để anh luân hãm trong cơ thể của cô, Hứa Miên Hoan tin, chỉ vậy thôi cũng đủ để đè bẹp sự kiêu ngạo của anh.
Điều duy nhất trong kế hoạch khiến Hứa Miên Hoan băn khoăn chính là sau khi quay ngựa, cô phải làm thế nào để thoát khỏi sự trả thù của anh. Cô quyết định sẽ suy nghĩ vấn đề này sau, dù sao bây giờ cô mới làm xong bước đầu tiên, việc cấp bách nhất lúc này vẫn là làm thế nào để cưỡиɠ ɧϊếp anh một lần nữa.
Lần đầu tiên bố trí đã đủ để vắt kiệt sức lực cùng tài chính của cô, Tống Nịch Ngôn đã có đề phòng, chưa kể hạ thuốc cũng không khống chế được nhiều, có lẽ đã đến lúc cô nên từ bỏ phương pháp này.
Hứa Miên Hoan bắt đầu vắt óc suy nghĩ, lần suy nghĩ này kéo dàn đến tận ©ôи ŧɧịt̠ chiều hôm sau.
Buổi chiều hôm sau, Tống Nịch Ngôn đã đồng ý lời mời kết bạn của cô, chuyện anh đồng ý nằm trong dự kiến của cô, dù sao lúc thêm bạn, cô đã để lại lời nhắn “rất muốn anh trai làm em một lần”. ảnh đại diện chính là gương mặt của Tống Nịch Ngôn, biết đấy, vì để chụp lén một bức ảnh làm ảnh đại diện, cùng với vạch ra kế hoạch cưỡиɠ ɠiαи anh mà cô phải theo dõi anh trong một khoảng thời gian dài.
Sau khi Tống Nịch Ngôn đồng ý kết bạn, Hứa Miên Hoan nóng lòng gửi cho anh đoạn video hai người họ làʍ t̠ìиɦ, trong lúc gửi video, cô thích thú nghĩ đến phản ứng của anh khi nhìn thấy sẽ như thế nào? Tức giận, phẫn nộ và xấu hổ? Dù sao lúc quay nhìn anh cũng khá tận hưởng đấy chứ.
Hứa Miên Hoan nhàm chán đợi một lúc lâu trước khi câu trả lời của anh được gửi đến. Khi cô đọc xong câu trả lời của anh, điều đầu tiên hiện lên trong đầu là tiếc nuối, trên mạng thường xóa đi nhiều cảm xúc nghẹt thở trong câu nói, giống như câu trả lời trực tiếp của Tống Nịch Ngôn, anh chỉ trả lời một câu vô cùng bình thường: “Rốt cuộc cậu muốn làm gì?” Hứa Miên Hoan tiếc nuối, cô không đọc được bất cứ cảm xúc nào trong câu nói của anh, nhưng may mắn thay, cô bị dấu chẩm hỏi của anh truyền cảm hứng, cô đột nhiên biết bước tiếp theo bản thân nên làm gì.
Cảm xúc dâng trào nhanh chóng, có chút xúc động, cô gõ lên bàn phím điện thoại dòng chứ rõ ràng: “Lúc kết bạn không phải đã nói rồi sao? Rất thích côn ŧᏂịŧ của anh trai, còn muốn bị cậu làm, làm đến khi mất trí mới thôi.”
Hứa Miên Hoan quyết định không cưỡиɠ ɧϊếp anh nữa.
Cô muốn quyến rũ anh.