- Bảo Bình !
Kim Ngưu có chút kinh ngạc kêu lên, vô thức lùi về phía sau một chút. Trái lại, anh điềm tĩnh đẩy đẩy ghế bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi vào đó. Đối diện với ánh mắt tựa hồ như mặt biển không chút gợn sóng. Kim Ngưu có cảm giác đem chính mình trầm vào cái dòng nước đen ngồm, lạnh lẽo ấy. Toàn thân đều lạnh toát. Cô biết, Bảo Bình đã phát hiện ra rồi. Phải làm sao đây...
- Chuyện đó là sao ?
- Mày ...
- Vì cái gì mà mày phải tốn công dắt mũi một thằng ngu như tao vậy ?
- Bảo, tao.. Không phải như vậy, mày nghe tao nói.. Chuyện là tao..
- Kim Ngưu, Bảo Bình..
Bảo Bình chậm rãi đưa mắt về phía cửa quán đang mở toang. Liếc nhìn vẻ bối rối của những vị khách vừa bước vào, có chút lạnh nhạt mỉm cười
- Thì ra chỉ có mình tao là không biết. Chúng mày thông đồng với nhau cả rồi à ?
- Bảo, mày bình tĩnh lại đi_ Nhân Mã bước đến, vỗ lấy vai Bảo Bình, nhưng chỉ là vừa chạm vào, tay anh đã bị cậu lạnh lùng gạt ra.
- Sao hả, chúng mày thông đồng với nhau gạt tao ? Để được cái gì ? Thấy vui lắm sao ? Còn mày, Kim Ngưu, với tao mày là bạn thân, là đứa tao đã cố gắng bảo vệ, nhưng mày đang làm cái gì đây hả ? Mày bày mưu với anh họ gạt tao, uổng công tao lo lắng cho mày đến thế nào. Rốt cuộc thì cuối cùng mày vì cái gì mà lừa tao ? Còn chuyện gì mà tao không biết nữa không ?
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người xung quanh, càng nói, tâm tình của anh càng trở nên kích động, hướng đến Kim Ngưu đã chết lặng ở một bên mà chất vấn. Cô cúi gầm mặt nhìn xuống chân, tay phải hơi run nắm chạy lấy gấu áo. Thật sự.. bây giờ cô phải làm sao đây chứ..
Đối diện với sự trầm mặt tuyệt đối của Kim Ngưu, Bảo Bình khó có chút kiên nhẫn siết lấy vai cô, đôi mắt vì sự tức giận mà trở nên hoe đỏ. Cô ấy dựng lên một vở kịch cùng anh họ cậu, để rồi đưa chính cậu trở thành nhân vật trong vở kịch ấy, tất cả mọi người đều biết, chỉ còn mỗi cậu. Tại sao vậy chứ ?
- Này, bỏ tay mày ra đi Bảo, mày không thấy con Ngưu nó sợ à_ Song Ngư nhíu mày liếc nhìn gương mặt hoảng loạn của Kim Ngưu
- Đủ rồi đó Bảo Bình, nói chuyện đàng hoàng đi_ Song Tử tiến đến gạt tay anh ra khỏi người Kim Ngưu, bất mãn nhìn về phía cô gái một mực không nói một lời_ Mày nói gì đi Ngưu
- Thôi, tao mệt rồi, tao về trước _ Bảo Bình chán ghét nhìn về phía cô, anh không thích nhất là chờ đợi
Chỉ là, vừa quay lưng rời đi, Kim Ngưu vội vàng đưa tay nắm lấy vạt áo của anh mà kéo về. Đôi mắt đờ đẫn phủ một lớp sương mờ nhạt, lúng túng nói lớn
- Mày hỏi vì sao tao làm như vậy ư ? Còn không phải là do tao thích mày sao ? Mày biết lúc nào mày cũng lo lắng cho tao như vậy tại sao mày không thừa nhận. Tao.. Tao chỉ là muốn mày quan tâm tới tao, tao chỉ muốn mày nhận ra tình cảm của mày.. tao...
- Mày thích tao ? Mày nói mày bày ra chuyện này để tao nhận ra tình cảm của tao ? Mày cho rằng tao cũng thích mày ? Mẹ nó, mày thực sự cho là mình nghĩ gì cũng đúng hả ? Buồn cười quá nhỉ
- Bảo Bình, ngậm cái miệng mày lại đi
- Đéo phải chuyện của mày, Thiên Bình
- Mày đừng nghĩ con Ngưu thích mày nên mày muốn nói gì thì nói. Cẩn thận ngôn từ của mình một chút đi
- Tao nhắc lại, đéo phải chuyện của mày, đừng có xen vào
- Nhưng bà đây cứ thích xen vào đấy
- Xen vào ? Như cái cách mày tỏ tình với thằng Kết dù biết nó đã quen với con xử đấy hả ?
- Mày...
- Sao nào, không còn gì để nói sao ?_ Thấy Thiên Bình lúc này đã tức giận đến không nói được gì thì nhếch môi nhìn về phía Kim Ngưu_Ngưu, mày thực sự nghĩ như vậy sao ? Mẹ nó, mày sai lầm rồi đ..
Cảm giác đau buốt ở bên má đột ngột truyền tới, Bảo Bình trừng mắt nhìn về nắm tay siết chặt đang đưa ra của Ma Kết. Cậu ta lạnh lùng giương đôi mắt nhìn về phía anh, không nhanh không chậm chìa đến một cốc nước lạnh, cất giọng như ra lệnh
- Nói đủ rồi đó. Nhìn lại cái cách mày nói chuyện nãy giờ xem, đả kích người khác thì hay lắm sao ? Đừng có viện cớ vì bản thân mà lôi chuyện của người khác vào đây
Anh trợn tròn mắt ngước nhìn gương mặt âm trầm của Ma Kết. Hình như hiếm khi nào anh nhìn thấy một Ma Kết điềm tĩnh, bất cần trông lại giận dữ đến thế. Vô thức đưa tay chạm lên một bên má đỏ ửng của mình, anh đảo mắt một lượt, những tia thất vọng hướng về phía anh. Bảo Bình chậm rãi cụp mắt, nhìn sang Kim Ngưu đờ đẫn thu mình sau cánh tay của Thiên Yết, lại thấy Thiên Bình theo chân Cụ Giải cùng Sư Tử lùi ra phía sau. Anh... anh đã nói cái gì vậy ?
Khi thấy sắc mặt Bảo Bình liên tục thay đổi rồi dần dần dịu xuống, Ma Kết khẽ thở dài đặt đem áo khoác trùm lên đầu Bảo Bình để che đi vết đau rát bên má anh, đưa mắt ra hiệu với Kim Ngưu. Cô lúc này đưa tay kéo lấy anh, góc áo đã bị cô vò đến nhàu nhĩ
- Bảo, tao.. tao xin lỗi mày... là lỗi của tao. Nhưng là..chỉ là tao thực sự thích mày...
Nhìn đôi mắt đỏ hoe chực khóc của cô, Bảo Bình bất giác đưa tay lên gạt lấy, có lẽ anh đã tức giận đến hồ đồ, cô là bạn thân của anh, là cô bé Kim Ngưu đầy ngông cuồng mà vô cùng đáng yêu, giúp anh vượt qua những ngày tháng tăm tối kia. Ánh mắt anh đã bình tĩnh hơn rất nhiều, hướng đến cô cất giọng trầm thấp
- Xin lỗi, là do tao không kiềm chế được cảm xúc. Thiên Bình, xin lỗi mày, tao không hề có ý muốn nhắc đến chuyện khiến mày buồn. Nhưng là.. Thật xin lỗi, Kim Ngưu, tao không thích mày.
Nói rồi anh đội mũ áo khoác lên đầu. Nhẹ nhàng lách qua ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người bước ra ngoài. Lớp sương mờ lấp lánh trên mắt cô ban nãy bị anh gạt đi, nhưng lúc này cũng là vì anh mà chảy xuống má từng giọt nóng hổi...
Anh không thích cô, là sự thật...
------------------------
BaoB@o vừa cập nhật một trạng thái"Một ngày tồi tệ"
BaoBa@o đã tắt tính năng bình luận cho bài viếtKm.Ngw.uu: Tao không nghĩ mọi thứ lại thành ra như thế (X)Sog2T.w: Tao cứ nghĩ là mày... (X)Mas.Kort: May là tao cản mày lại trước khi mọi thứ giữa tụi bây tan tành @@ (X)Aries.Ho: Có cần tao đến không ? (X)BVwongg11: Nếu lúc đầu tao không đồng ý.... (X)--------------------------Km.Ngw.uu vừa cập nhật một trạng thái" Gieo nhân ắt sẽ gặp quả. Mình làm thì tự mình chịu thôi "
Km.Ngw.uu đã tắt tính năng bình luận cho bài viếtPi.sssTr123: :(( Đừng buồn mà bạn tui (X)HaViiy: Đáng ra chị nên cản em từ đầu (X)Lir.bihh: Đơn phương khổ lắm (X)SwTuc.te: Lúc đấy mà thằng Dương không kiềm tao lại chắc có khi tao đấm vỡ mồm thằng Bảo rồi (X)---------------------------BaoB@o.ThhYett.Mẹ nó
Mày làm sao thế hả ?
BaoB@o.Sao là sao ?
ThhYett.Tɦασ má
Giả ngu sao ?
Mày có biết lúc chiều
mày đã nói những
thứ tồi tệ gì không ?
BaoB@o.Xin lỗi
Tao không kiềm chế được mình
Lúc đó tao thực sự rất tức giận
Nhưng là tao vốn dĩ không
thích Ngưu
ThhYett.Ha, không kiềm chế được mình
Mày nói nghe nhẹ nhàng nhỉ
ThhYett.Mày lôi chuyện con Bình đơn
phương thằng Kết ra để nhắc
lại còn là trước mặt con Xử
Con Ngưu chỉ vì quá thích mày
nên nó mới bày ra cái trò đó
Sao, mày thấy tụi nó kì lạ lắm
đúng không ?
BaoB@o.Đủ rồi, Yết
ThhYett.Ô
Tao cảm thấy tội tụi nó quá
Khi cứ ôm tình yêu với
những thằng đéo ra gì
BaoB@o.Tắt máy ngủ đi Yết
ThhYett.Mày đã nói cái gì nhỉ ?
Con Ngưu sai lầm khi nghĩ
mày cũng thích nó
Nhưng nhìn lại cái cách
mày cư xử đi
Chính mày mới là người
đưa nó đến cái suy nghĩ mà
mày cho là nực cười đó
Nếu không thích thì từ đầu
sao mày không nói điều đó ra
Đừng gieo cho ai hy vọng rồi
tự tay mình dập tắt hi vọng đó
Khốn nạn lắm :)
BaoB@o.Mày còn nói nữa tao sẽ
tức giận đấy
ThhYett.Thế sao ? Mày làm tao sợ thật
Chắc đại ca Bảo Bình đây đéo
biết gì là đơn phương đâu ha
À mà quên, suốt ngày mày lo
chăm chỉ thả thính với con Ngưu
thế kia thì làm mẹ gì còn thời
gian để yêu ai đâu nhỉ :)
BaoB@o.Mẹ nó
Thiên Yết mày có im không
Mày nói tao chối bỏ tình cảm
của con Ngưu ?
Mày nói tao đùa giỡn với nó ?
Nghĩ lại xem, chính chúng mày cũng
đã bỏ qua cảm xúc của tao
Chúng mày bày ra cái trò đó vì cho
rằng tao thích con Ngưu
Có ai đã dám đảm bảo điều đó chưa ?
Bây giờ đến cả quyền tức giận
tao cũng không có sao ?
Mày nói tao đéo yêu ai ?
Nghĩ kỹ lại đi Yết
Vì sao tao hay đến chỗ Ngưu ?
Vì mày là bạn thân của nó
Vì sao lúc nào có chuyện về Ngưu
tao cũng tìm đến mày ?
Vì để tao có cơ hội đến nói
chuyện với mày thôi
Mày còn hỏi tao vì sao nữa không ?
Vì tao thích mày đó Yết