Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cho Cô Bút Đấy, Cô Viết Đi

Chương 99

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bên ngoài đều đồn rằng nơi trú ẩn phân chia công bằng, căn cứ cứu hộ phân chia thống nhất chính là chèn ép người mạnh, nhưng tại sao bọn họ lại cảm thấy tập thể này rất ấm áp, tất cả mọi người đều sống rất vui vẻ.

Là ảo giác sao?

Chợ đêm được tiếp tục, tâm trạng của rất nhiều người đã âm thầm thay đổi.

**

Sau khi triệu chứng đau đầu của Từ Hân Di biến mất, cả người cô ta lại càng thêm rạng rỡ.

Cô ta từ chối lời mời gia nhập căn cứ của Văn Vũ, "Cô quên rồi sao, chúng ta đã nói là sẽ cùng nhau tranh bá giang hồ, nhìn cô sống tốt như vậy ở căn cứ, tôi cũng không thể lười biếng được, nơi trú ẩn nhiều như vậy, tôi đâu nhất thiết phải ở lì chỗ Tưởng Chi Điền?"

Văn Vũ che giấu sự ngạc nhiên trong lòng, "Cô thật sự, quyết định rời khỏi Tưởng Chi Điền rồi sao?"

Nữ chính muốn tạo phản, tin vui, tin vui đây!

Từ Hân Di mỉm cười dịu dàng, "Đương nhiên rồi, chẳng lẽ còn gạt cô sao?"

Thật ra cô ta đã sớm muốn thay đổi môi trường mới rồi, khó khăn lắm mới được trùng sinh một lần, tại sao cứ phải treo cổ ở một cái cây chứ , hơn nữa còn là một cái cây cong queo?

Văn Vũ tôn trọng sự lựa chọn của Từ Hân Di, cũng thật lòng cảm thấy vui mừng cho sự thay đổi của cô ta.

"Vậy cô đã nghĩ kỹ tiếp theo sẽ đi đâu chưa, lần này nhất định phải cẩn thận lựa chọn, tìm một nơi có bầu không khí tốt, mọi người đều đối xử thật lòng với cô, nhưng cô yên tâm, có không gian rồi, nếu như ai dám bắt nạt cô, tôi nhất định sẽ lập tức nhảy ra giúp cô."

Từ Hân Di nghe xong, trong lòng cảm thấy ấm áp, gật đầu, "Vừa hay lúc trước vì trao đổi dược liệu, tôi đã quen biết và có mối quan hệ khá tốt với người phụ trách của một vài nơi trú ẩn gần đây, trong đó có hai nơi đều mời tôi gia nhập, có một nơi rất có thành ý, sau khi quyết định xong, tôi sẽ mời cô đến chơi."

Văn Vũ móc ngoéo tay với cô ta, "Cố lên, tôi tin tưởng cô nhất định có thể sống ngày càng tốt hơn."

Từ Hân Di liếc nhìn Ứng Chuẩn vẫn luôn đứng gần đó, mơ hồ có ý bảo vệ Văn Vũ mà ghé vào tai cô nói nhỏ một câu.

Mặt Văn Vũ hơi nóng lên rồi lén nhìn Ứng Chuẩn. Ngay lập tức cô diễn một màn trở mặt không quen biết, "Đi đi đi, đồ đàn bà vô tình, lần sau mà không khóc lóc nói nhớ tôi, thì tôi sẽ không thèm gặp cô đâu."

Từ Hân Di cười ha ha, phất tay chào tạm biệt bước về phía một nam thanh niên đẹp trai đang đứng chờ cách đó không xa.

Hệ thống hóng hớt nói: "Rất nhiều độc giả ở phần bình luận đều đang mắng nam chính sụp đổ hình tượng, khen ngợi nữ chính ngầu lòi, nói đi là đi không chút lưu luyến, có người cho rằng tác giả muốn thay đổi nam chính giữa chừng, nên cố tình làm như vậy, tóm lại là khen chê đều có."

Văn Vũ hơi ngạc nhiên, "Cuốn tiểu thuyết này bị tôi và tác giả hành hạ như vậy, vậy mà độc giả vẫn chưa chạy hết sao?"

"Hì hì, không những không ít đi, mà ngược lại càng ngày càng nhiều, mọi người đều nói tuy xem kỳ quái, nhưng mà lại rất cuốn."

"Vậy thì, rốt cuộc bọn họ đang xem cái gì?"

Hệ thống: "Câu hỏi này tôi biết, có người bình luận hỏi rồi, nói là cuốn tiểu thuyết này cốt truyện xoay chuyển khó lường, tính cách nhân vật kỳ quặc, thay đổi thất thường, có gì hay ho mà xem?"

"Trả lời: Xem náo nhiệt."

Văn Vũ: "..."

**

Thời gian thấm thoắt trôi qua, trăng đã lên cao, chợ đêm cũng đến hồi kết thúc, từng vị khách lần lượt cưỡi gà biến dị rời đi.

Văn Vũ lo lắng tác giả lại tấn công bất ngờ, trong lúc đó liên tục ấn refresh chương mới nhất, mãi cho đến dòng cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.

Nội dung câu cuối cùng:

『Chợ đêm của căn cứ cứu hộ kết thúc mỹ mãn, các vị khách rời đi với sự hài lòng, tất cả mọi người đều ngủ ngon giấc, một ngày mới tốt đẹp sắp bắt đầu.』
« Chương TrướcChương Tiếp »