Chương 7: Tỉ mỉ an bài
Rạng sáng ngày thứ 2, Gia Đường chạy tới đài truyền hình, bảo với Ngọc Hàm triệu tập lãnh đạo gấp, bắt đầu cuộc họp, 4 năm nay, từ khi hắn mua được đài truyền hình này, hôm nay chính là lần đầu tiên bước vào . ..
Tất cả những lãnh đạo, nhân viên nơi này đều là bạn đồng học của hắn và Bạc Hà, chẳng những có thể lực mạnh, hơn nữa quan hệ giữa bọn hắn cũng không phải là bình thường. Nếu không, bốn năm trước họ đâu cần cùng hắn đánh cược tất cả vào cái đài truyền hình sắp đóng cửa này, sau khi mua, tất cả những tiết mục lớn nhỏ đều được hắn sửa đổi, tất cả cùng trên dưới một lòng. Vì thế nên từ một cái chỗ sắp đóng cửa biến thành đài truyền hình nổi tiếng cả nước. Trong đó, tiết mục của Gia Đường là được tiêu thụ nhiều nhất…
Thật ra thì trong năm đầu tiê tiếp nhận, chỉ có tiết mục của hắn là thu được lợi nhuận, lấy lợi nhuận đó chi trả cho tất cả những phần nợ khác, cũng là hắn đi tìm mấy cái nhãn hàng kia làm quảng cáo, cái mà hắn ghét nhất, nhưng là vì tương lai của hắn với Bạc Hà, chỉ v2 Bạc Hà đã nói “thích”, hắn không thể không làm…
“Gia Đường, hôm nay có tin gì mới muốn tuyên bố với mọi người sao ?” Một vóc người cao gầy, khí chất xuất chúng đi tới, làm cho người ta cảm giác được 2 chữ – Tươi đẹp. Nàng chính là Đái Tình, giám chế của đài truyền hình
Gia Đường hướng nàng gật đầu, chờ mọi người đến đông đủ, hắn mới mở miệng : “Hôm nay ta đến để thông báo một chuyện, vốn là tất cả mọi người ngồi ở đây đầu là lão bằng hữu lâu năm với ta, chắc hẳn cũng rõ ràng chuyện ta không thích làm người chủ trì, mấy năm nay bất đắc dĩ phải làm, chắc mọi người cũng đã rõ ? Bây giờ ta quyết định tổ chức thi tuyển toàn quốc, công khai tuyển mộ người chủ trì, tiến hành một cuộc bình chọn, người có thành tích tốt nhất sẽ cùng ta lên sân khấu, sau khi có đủ kinh nghiệm để thực hiện một mình, ta sẽ đem tiết mục chuyển giao cho người ấy …”
Người ngồi phía dưới có chút xôn xao, duy chỉ có Đái Tình là lên tiếng nói : “Tại sao chứ ? Ngươi cũng nên biết tiết mục này quan trọng như thế nào, không phải người bình thường là có thể làm được … ” Nàng mấy năm nay chưa bao giờ từ bỏ ảo tưởng, nghĩ rằng sẽ có ngày làm cho Gia Đường cảm động với mình, nhưng thấy Gia Đường làm như vậy, nàng bỗng dưng có dự cảm xấu, chẳng lẽ bấy lâu nay àng đều là chờ đợi khong công sao ? Chẳng lẽ hắn thật sự không có một chút tình ý nào với nàng sao ?
Mặc dù Gia Đường đã sớm biết tình ý của nàng, nhưng hắn vẫn không thể động tâm. Mặc dù trong lòng Gia Đường không có nàng, nhưng cũng không muốn thương tổn nàng. tất cả những gi nàng làm trong mấy năm qua, hắn đều biết ca. Lúc ấy, gia đình an bài nàng làm một công việc tốt, nàng cũng chẳng thèm bận tâm, đến bên hắn mà chạy ngược chạy xui, đó cũng không phải dễ …
“Bất kể là nghề gì, chúng ta cũng không thể làm mãi được, nay có chút thời cơ, chúng ta hướng dẫn người mới vào, chắc chắn sẽ càng thêm nổi tiếng không phải sao ? Còn có người nào dị nghị không ?”
Mấy người ở dưới rối rít lắc đầu, dù sao cũng là bằng hữu của hắn, hơn nữa Gia Đường nói cũng không sai, cho dù Gia Đường có làm gì, chỉ cần tốt cho đài truyền hình thì cái gì bọn hắn cũng đồng ý. Dù sao Gia Đường cũng là một thiên tài, bốn năm nay đều là nhờ hắn quyết định chính sách, thế nên bọn họ luôn luôn tin tưởng hắn không nghi ngờ gì
Mà lần này Gia Đường làm như vậy chính là có một cái lý do quang minh chính đại cho Bạc Hà đến đây làm việc, hoàn thành cho ước mơ của nàng. Vốn là thắn chưa nói cho Bạc Hà biết đài truyền hình này là của hắn, nàng biết chắc chắn sẽ rất kinh hỉ đây
Tan họp, hắn bảo Cao Vũ vào thông báo cụ thể hạng mục làm việc, nói rõ biết mục đích là gì, còn dặn hắn không được nói là tiết mục do Gia Đường chủ trì, Gia Đường chỉ sợ người nộp đơn nhiều quá sẽ làm cho Bạc Hà sợ mà rút lui, dù sao thì hắn có tầm ảnh hưởng như thế nào, hắn cũng là người rõ nhất mà
Cao Vũ gật đầu, bọn hó đều là bạn sướиɠ khổ có nhau, tuy từ trước đến giờ không hỏi chuyện của hắn nhưng Cao Vũ cũng biết, 4 năm trước hắn mua đài truyền hình này cũng là vì Bạc Hà, đối với hắn, cả thế giới này cũng không sánh bằng một Bạc Hà …
“Được rồi tiểu tử, rốt cuộc mây cũng đã tìm được núi” Cao Vũ đi đến bên cạnh Gia Đường, “Nhưng còn người ngoài kia, ngươi tính làm sao ?” Vừa nói Cao Vũ vừa chỉ hướng Đái Tình, người mù cũng nhìn ra được, Đái Tình đối với hắn tình cảm sâu đậm, chỉ tiếc là nước chảy vô tình nha …
Gia Đường cười yếu ớt, “Ta cùng nàng đã có quan hệ gì ? Ngươi cũng là đừng nói chuyện này nữa được không ? ” Gia Đường cũng biết là Đái Tình thích mình, nhưng mà chuyện tình cảm hai người, đâu phải chỉ có nàng thích là được, có trách thì nên trách tim của hắn đã sớm bị Bạc Hà lấy mất, không cò chừa chút khe hở nào cho người khác lọt vào
Bất kể là nói thế nào, Gia Đường cũng thuỷ chung không hề có suy nghĩ quá phận với Đái Tình, ban đầu cũng vì nàng mà làm cho Bạc Hà rời đi, hắn cũng không trách, dù sao hắn cũng có trách nhiêm, Đái Tình hành động như thế chẳng qua là quá thích hắn mà thôi, không kềm chế được, cũng giống như là hắn đối với Bạc Hà, cho nên nàng hành động như thế cũng không có gì sai, chẳng qua chỉ sai ở chỗ nàng đã yêu nhầm hắn mà thôi, nàng cũng như là một cô gái đáng thương, cũng cố chấp giống như Bạc Hà, bất kể la khuyên nàng như thế nào, nàng cũng không chịu thay đổi, vẫn tiếp tục kiên trì hy vọng …
“Thật là hết nói nổi, chỉ có duy nhất ta là đáng thương thôi, đến bây giờ vẫn còn bị cho độc thân. Nói như thế nào cũng vậy, chẳng lẽ tình cảm của Bạc Hà đối ngươi như Đái Tình sao ? Nếu là nàng yêu ngươi như vậy tại sao lúc đó không chịu hỏi rõ mà lại bỏ đi. Ngươi nên nhìn vào bạn gái của Cường Tử kìa, nhìn thấy hắn ở chung phòng với người khác cũng không trách, thế mới là yêu đến vứt bỏ hết mọi thứ trên đời a”
Gia Đường vốn đã sớm trách tại sao Bạc Hà không chịu hỏi rõ mà bỏ đi như thế, nhưng là mỗi lần như vậy hắn đều biết, chỉ là vì nàng yêu hắn quá nhiều, mói không chịu được cái cảm giác phản bội đó, dù sao đổi lại nếu là hắn, nhìn thấy nàng làm những chuyện như thế, chắc chắn cũng sẽ không chịu được …
“Ngươi thì biết cái gì chứ. Mau đi làm việc, sẵn tiện gọi Đái Tình vào đây”
“Ai… Nhân sinh lớn nhất bi ai, chớ quá cho giao hữu vô ý, lớn hơn nữa bi ai là cái này vô ý chi hữu là lão bản của mình…” Ngoài miệng chiếm tiện nghi hậu quả đột nhiên công việc đứng lên càng thêm tinh thần , Cao Vũ bắt đầu là: vì Gia Đường lời nhắn nhủ chuyện làm chuẩn bị, ba ngày kỳ hạn muốn hướng toàn bộ thành phố làm thông báo, khó khăn! Nhưng là dù sao diễn trò nhất định phải rất thật một chút nha, không khiến cho long trọng điểm
“Gia Đường, ngươi tìm ta ?” Hiếm khi hắn chủ động gặp nàng, trong tâm nàng cảm thấy hơi khó chịu một chút
“Ngồi, ta nghĩ dù sao cũng nên nói chuyện với ngươi một chút” Mặc dù hắn nói với nàng như thế không chỉ một lần nhưng mỗi lần nói đều thật là khó khăn, hắn cũng từng oán nàng, trách nàng, nhưng cũng biết rõ, nàng làm những chuyện đó cũng chỉ vì yêu hắn, cho nên hắn không trách nữa
Nhìn vẻ mặt hắn, Đái tình có chút ảm đạm, lần trước hắn bảo nàng từ bỏ, cũng chính là sắc mặt này mà
“Nói đi! Chuyện gì? Nếu như ngươi nếu là còn muốn nói chúng ta không có thể nói, kia tựu đừng bảo là, ta nói rồi, ta sẽ nhường ngươi nhìn đến có thể ngày đó!” Đái Tình không chỉ có thông minh, cũng là tâm cơ rất nặng cô bé gái, nàng là cái loại nầy vì đạt được mục đích, tuyệt đối sẽ không tâm từ thủ nhuyễn nhân vật, nhưng điểm này Gia Đường chẳng bao giờ phát hiện quá, hắn đoán thấy cũng là nàng bày ra cho mình tốt nhất một mặt, ở Gia trong mắt nàng là một khôn khéo có khả năng vừa thiện giải nhân ý cô bé gái, vừa bởi vì không thể cho nàng một chút xíu tình cảm, mà cảm thấy có chút thua thiệt… Đối với Đái Tình mà nói, nhiều năm như vậy duy nhất làm cho nàng không thể làm gì cũng chỉ có Gia Đường, đây cũng chính là cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao, để cho Gia Đường bất đắc dĩ cũng chỉ là bạc hà một người.
Gia Đường nghe được lời của nàng, không biết nói cái gì cho phải, nàng cũng là như vậy cố chấp, tại sao mình gặp phải cô bé gái lại không thể có một điểm ôn nhu, thể thϊếp điểm đâu? Thật ra thì các nàng không phải là đối mặt vấn đề tình cảm thời điểm, cũng rất ôn nhu, thể thϊếp…
“Ta… Theo như ngươi thuyết pháp, kia cũng không sao chuyện, nhưng ta còn là phải cùng ngươi nói, Đái Tình, ngươi thật sự là không thể thấy nhiều cô gái tốt mà, ngươi xinh đẹp, có khả năng, những năm này ngươi cho làm hết thảy, ta cũng nhìn ở trong mắt, nhưng là tình yêu là hai phương diện rất đúng sao? Yêu cùng được yêu, loại nào cũng không bằng yêu nhau…”
“Tốt lắm, chớ nói, Tống đài trưởng, có rãnh rỗi ta đi ra ngoài trước.” Mặc dù thói quen nghe nói như vậy, thậm chí ở trên ti vi nghe khác nam nhân đối với nữ nhân nói lời như thế lúc bọn ta sẽ nhớ giống thành là Gia cùng mình nói, nhưng mỗi lần nghe cũng sẽ rất khó chịu, cảm giác như vậy đã không nhớ rõ rốt cuộc kinh nghiệm bao nhiêu lần , thật ra thì nàng đối với bạc hà chưa từng có quá đau lòng, có chẳng qua là vĩnh viễn hận ý, nàng hận bạc hà so sánh với nàng biết Gia Đường sớm, hận nàng vào trước là chủ, chiếm cứ Gia Đường cả nội tâm, hơn hận chính là rõ ràng mình yêu cũng không so sánh với nàng ít, nhưng vĩnh viễn cũng không đổi được hắn đối với mình một chút xíu yêu, cho dù là thương hại…
Nhìn Đái Tình đi ra, Gia Đường cảm thấy thật khó hiểu, chẳng lẽ muốn một nữ nhân nghe hết lời của mình là chuyện khó khăn đến vậy sao ? Ông trời ơi, kiếp trước ta có làm gì sai không mà sao kiếp này ngươi lại đối xử với ta như thế ?
Bất giác nghĩ đến Bạc Hà, hắn lại mỉm cười …
Hắn cầm lấy điện thoại bấm số của nàng, cho dù là đang trong tình huống gì, đang ỏ đâu, hăn cũng không cho phép nàng quên dự hiện hữu của hắn. Bây giờ hắn sẽ bắt đầu theo đuổi nàng lại từ đầu. Hắn vừa cầm điện thoại vừa hướng bãi đỗ xe đi tới