Chương 2.1

Hoàng thượng hít sâu một hơi, nói: “Cá ngân tương thơm ngon đến đâu cũng không thể lấy mạng người để đổi. Mong Hoàng hậu tự trọng, chuyện lần này để bên thu mua thuộc bộ Lễ sẽ tự mình gánh chịu.”

Hoàng hậu rũ mắt xuống ra vẻ thuần phục: “Tạ ân điển của bệ hạ.”

Hoàng thượng có chút ê răng, nói: “Ngươi đừng học An Minh Thận, trẫm nhìn buồn nôn.”

Ngay khi Hoàng thượng vừa rời đi, bào đệ của Hoàng hậu vội vã vào cung.

Cậu ta gấp đến độ sắc mặt trắng bệch: “Ca, chuyện cá ngân tương vốn do bên bộ Lễ tự chủ trương, tại sao huynh không nói rõ sự thật cho bệ hạ?”

Hoàng hậu thản nhiên nói: “Ta và bệ hạ cùng tới quận Sùng Ngô, nhưng phía thu mua của bộ Lễ chỉ ngóng trông lấy lòng một mình ta. Nếu ta nói rằng mình hoàn toàn vô tội, là bộ Lễ tự muốn nịnh nọt ton hót, đệ nghĩ bệ hạ sẽ có cảm tưởng gì. Cảm thấy ta vô tội đáng thương, hay là cảm thấy thế lực phe Tướng quốc quá khổng lồ, khiến cho tất cả quan thần đều ân cần như vậy, vượt qua cả hắn?”

Bào đệ toát mồ hôi lạnh khắp người: “Ca… Không ngờ mối quan hệ giữa huynh và bệ hạ đã xa lạ đến mức độ này sao?”

Hoàng hậu lạnh nhạt nói: “Hắn là hoàng đế…”

Bào đệ không biết nên nói gì cho phải.

Cậu ta còn nhớ năm đó Đế Hậu đại hôn không lâu, cậu ta vẫn là một đứa bé, nửa đêm đói bụng bò dậy tìm thức ăn, trông thấy huynh trưởng và bệ hạ nắm tay trèo qua mái tường phủ Tướng quốc, bắt đom đóm trong vườn hoa.

Phu thê thiếu niên, ngọt ngào công khai biết bao, hận không thể ấn nhau vào trong xương cốt, đời đời kiếp kiếp cũng không bao giờ xa cách.

Làm sao đến bây giờ đã tính toán, đề phòng nhau tới mức này.

Hoàng hậu nói: “Trở về đi, nói cho phụ thân…”

Hoàng hậu ngập ngừng.

Bào đệ vội vàng hỏi: “Nói cho phụ thân cái gì?”

Hoàng hậu thở dài một tiếng: “Thôi, phụ thân hẳn là biết rõ.”

Chuyện cá ngân tương là chuyện nhỏ, chuyện người hầu chết trong hồ cũng là chuyện nhỏ.

Mấy tên dân chúng tầm thường, cư nhiên một đường đến kinh thành, chắc như đinh đóng cột chỉ thẳng Hoàng hậu ngang ngược, làm sao có thể không có người dạy bảo giúp đỡ sau lưng chú.

Hủy hoại uy nghiêm của Hoàng hậu, ám chỉ Tướng quốc thế lớn.

Sẽ là vì sao?

Y có vô số tính toán khôn ngoan và thâm độc, đùa bỡn thiên hạ trong lòng bàn tay.