- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- 1x1
- Chinh Phục
- Chương 2
Chinh Phục
Chương 2
Cởi tạp dề xuống, thân thể Vũ Thôn liền trần như nhộng lộ ra trọn vẹn, Tiểu Điền cầm lấy dương v*t đang đứng thẳng.
“Ôi, toàn bộ đều ẩm ướt hết rồi, nếu không buộc cái này, nhất định đã bắn ra đi?”
Tiểu Điền vừa vỗ về chơi đùa vật không ngừng chảy ra mật dịch, vừa đẩy đẩy vào cái vòng thít chặt ở gốc của dương v*t. Sau khi xác định nó không có thả lỏng, y càng thêm hưng phấn đùa bỡn dương v*t của Vũ Thôn.
dương v*t bị vỗ về chơi đùa lại không chiếm được giải phóng, Vũ Thôn vì không chịu nổi loại này kí©h thí©ɧ mà buồn khổ rêи ɾỉ.“A, ư, a…… tha cho tôi đi, cầu anh đó…… A a a……”
Sự bất lực cầu khẩn đó càng kích phát tính ngược đãi trong Tiểu Điền, y buông dương v*t của Vũ Thôn ra, hai tay dùng sức nắm lấy hai đầu v* vì kí©h thí©ɧ mà đứng thẳng.
“A.”
Vũ Thôn phát ra một tiếng ngắn ngủi rên rĩ, đau đớn làm cho anh rụt người lại, nhưng trốn không thoát hai tay Tiểu Điền. Dùng ngón cái cùng ngón trỏ càng thêm dùng sức nắm hai đầu v* no đủ, y vừa lòng nghe Vũ Thôn cầu xin tha thứ.
“Không dám, tôi không dám nữa, xin anh buông tha cho tôi đi, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ nghe lời mà.”
Một bàn tay bỗng trượt đến rãnh mông, nơi mà làm cho người ta cảm thấy xấu hổ, làm Vũ Thôn hoảng sợ bắt đầu giãy dụa. Cố định thân thể Vũ Thôn, một bàn tay cẩn thận vuốt ve những tầng nếp nhăn chung quanh mật huyệt, sau đó, giống như cố ý muốn làm cho Vũ Thôn càng thêm hổ thẹn, y vừa xoa xoa bí huyệt, rồi hơi hơi dùng sức ấn, vừa cười hỏi:
“Nơi này, có bị người nào dùng qua chưa? Trả lời ta, nếu không ta liền cắt “của quý” của cậu ngay.”
“Không có.” Vũ Thôn thút thít, chịu đựng xấu hổ, đáp.
“Không có bị dương v*t hay ngón tay đàn ông sáp nhập qua sao?”
Vừa tiếp tục hỏi, y vừa đem hai chân Vũ Thôn mở càng lớn, hai tay từ phía trước vươn tới đặt ở hậu môn của Vũ Thôn.
“Không có.”
Nước mắt đã chảy xuống, Vũ Thôn quả thật không thể chịu được sự trơ trẽn của chính mình. Tiểu Điền chỉ chỉ rổ hoa quả trên bàn trà, ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói:
“Cho cậu hai lựa chọn, một là dùng hai ngón tay của ta cắm vào? Hai là dùng một quả chuối cắm vào thì có vẻ lý thú hơn? Phải lựa chọn một trong hai đó.”
Nghe thấy lời đó của y, Vũ Thôn hoảng sợ mở to hai mắt, liều mạng lắc đầu.
“Như vậy a, ta đây coi như cậu chọn quả chuối rồi nhé,” Tiểu Điền nói xong, rứt lấy một quả chuối thô to nhất, dùng chân tách ra mông cánh hoa tuyết trắng, liền muốn dùng lực đem quả chuối đưa hướng cửa vào.
“Không, tôi muốn ngón tay.” Vũ Thôn kêu to, anh vì chính mình đáng xấu hổ mà khóc lên.
“Muốn ngón tay làm gì?” Tiểu Điền biết rõ còn cố hỏi.
“Muốn ngón tay cắm vào.”
“Cắm vào chỗ nào, của ai?”
“Hậu môn, cắm vào hậu môn của tôi.”
Vũ Thôn xấu hổ cùng tiếng khóc làm cho Tiểu Điền càng thêm hưng phấn. Đem hai ngón tay để ở cửa vào vì khẩn trương mà không ngừng co rút lại, tay kia thì chuyển đến trước ngực xoa nắn một bên đầu v*.
“Mở mắt ra mà nhìn gương kìa, nhìn ta làm như thế nào “mở cửa” huyệt động nhỏ hẹp của cậu, khai quật bản chất dâʍ đãиɠ của nó.”
Tiểu Điền lạnh lùng mệnh lệnh. Như là cố ý làm Vũ Thôn thêm hổ thẹn, hai ngón tay của y không ngừng ấn xoa huyệt khẩu, sau đó đột nhiên mạnh mẽ đâm vào.
“A…… Đau……”
Thân thể Vũ Thôn một trận run run, phản xạ tính nhắm mắt lại, nhưng lập tức bị mệnh lệnh mở, anh khóc nhìn chính mình trong gương, đem hai chân rộng mở thành góc tù, mật huyệt ở giữa hai cánh mông bị hai ngón tay mạnh mẽ mở ra, lộ ra niêm mạc màu phấn hồng bên trong. Ngón tay lạnh như băng giống như hai con rắn, chậm rãi bò vào chỗ sâu nhất, gây cho Vũ Thôn mãnh liệt đau đớn. Cảm nhận được ngón tay Tiểu Điền ở trong cơ thể chính mình ác ý đâm chọc, đau đớn, nhục nhã, cùng với kɧoáı ©ảʍ khó lòng ngăn cản, làm cho thân thể Vũ Thôn không tự chủ co rút, dương v*t đứng thẳng cũng không tự kiềm chế hơi hơi rung động.
“Thật sự là một nô ɭệ dâʍ đãиɠ, xem ra không cho chút trừng phạt là không được, ưhm, làm cho ta nghĩ xem, tốt nhất là đem lông nơi này của cậu đều cạo sạch hết luôn cho rồi.”
Tiểu Điền chậm rãi vuốt ve dương v*t đứng thẳng, cùng với hai tinh hoàn:“Như vậy cậu sẽ không có cách nào đi tìm phụ nữ nữa.”
“Không, van cầu anh đừng làm như vậy.”
Vũ Thôn hoảng sợ kêu to, đã thấy Tiểu Điền lấy ra đồ cạo râu. Mười phút sau, bộ lông của Vũ Thôn đã bị cạo sạch sẽ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© hồng nhạt bởi vì không còn bộ lông che lấp, có vẻ yếu ớt đáng yêu. Tiếp theo, Tiểu Điền đưa anh xoay người đặt xuống giường, cái mông nhếch về phía sau, như vậy, lúc này cả người Vũ Thôn liền với tư thế quỳ úp sấp.
Tiểu Điền cởi sạch quần áo, dương v*t thật lớn đã ở trạng thái bán cương. Một lần nữa đem hai căn ngón tay đâm vào huyệt động đã bị đùa bỡn sưng đỏ, đau nhức làm cho thân thể Vũ Thôn theo phản xạ co rụt lại. Tiểu Điền lạnh lùng cười, vươn hai ngón tay kẹp lấy đầu v* no đủ, hung hăng xoa nắn, véo mạnh.
“A, đau, đừng mà.”
Vũ Thôn khóc giãy dụa, nhưng đầu v* lại càng ngày càng đau, tiếp theo anh nghe được thanh âm lạnh lùng của Tiểu Điền:
“Đem mông nâng cao một chút, chân tách ra bên ngoài, cậu biểu hiện càng dâʍ đãиɠ, ta khiến cho cậu càng thoải mái.”
“Không, không cần……”
Vũ Thôn liều mạng phe phẩy đầu, đầu v* bỗng nhiên bị móng tay bấm vào, giống như là bị xé rách. Nghe được Vũ Thôn liều mạng khóc cầu xin tha thứ, dương v*t của Tiểu Điền hoàn toàn hưng phấn mà cương cứng, rút ra ngón tay, y tách ra huyệt động còn chặt chẽ, đem dương v*t dùng sức cắm vào. Gần như là cắm vào trực tiếp, khiến cho Vũ Thôn phát ra bén nhọn tiếng kêu thảm thiết, Tiểu Điền dùng hai tay hung hăng ngắt véo hai đầu v* đã bị chà đạp đỏ lên, không ngừng động thân tiến lên, thật lớn dương v*t rốt cục bị mật huyệt hoàn toàn nuốt hết, chỗ hai người tương liên, một dòng máu tươi uốn lượn chảy xuống, kí©h thí©ɧ y càng thêm hưng phấn, nắm lên Vũ Thôn tóc, bắt buộc anh ngẩng đầu lên nhìn phía trước gương.
“Đừng giả dạng bộ dáng như một trinh tiết liệt nữ, chẳng qua cũng chỉ là một da^ʍ nam trời sinh nên nằm ở dưới thân đàn ông, nhìn một cái nơi này của cậu xem, vừa nóng vừa chật, thật sự là quá tuyệt hảo, ôi, “thằng nhóc” ngẩng cao như vậy, bắn không được rất khó chịu đi? Chậc chậc, toàn bộ đều ướt thế này.”
Cầm lấy dương v*t đứng thẳng, Tiểu Điền không ngừng lấy ngón tay vuốt ve phần đỉnh đang trào ra mật dịch, chịu không nổi mãnh liệt kí©h thí©ɧ này, Vũ Thôn càng không ngừng cầu xin tha thứ.
“Rất muốn bắn đúng không? Vậy lay động mông của cậu đi.”
Nhìn Vũ Thôn hàm chứa dương v*t của mình bắt đầu lay động, Tiểu Điền vui, bắt đầu đưa đẩy thân thể. Theo trong miệng Vũ Thôn một tiếng tiếp một tiếng rêи ɾỉ, y không ngừng đạt tới cao trào, ngay tại trong cơ thể Vũ Thôn liền bắn tinh bốn lần. Vừa lòng nhìn màu trắng tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng từ hậu môn Vũ Thôn chảy ra, Tiểu Điền lạnh lùng cười:
“Du͙© vọиɠ giải phóng, trước đó nên cho cậu nếm thử mùi vị bị ngược đãi, đứa nhỏ đáng thương, cậu liền tận tình khóc đi, ai bảo cậu rơi vào trong tay ta chứ.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- 1x1
- Chinh Phục
- Chương 2