Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chinh Phục Trái Tim Em

Chương 16: Nỗi lòng cha má

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hôm nay Minh Ngọc cũng như mọi ngày ăn mặc áo bà ba màu vàng đơn giản, quần phi bóng như mọi ngày đi với cha cô ông Lý trưởng qua nhà ông hội đồng Trần ăn tiệc. Mặc dù Minh Ngọc là con gái ông bà Lý trưởng vừa có tiền vừa có tiếng nhưng cô hông thích se xua đua đòi. Ăn mặc đối với Minh Ngọc chỉ cần thoải mái là được. Minh Ngọc thấy cha đi ra có mình ên cô hỏi: "Ủa má hông đi hả cha".

"Đàn ông nhậu nhẹt, xã giao đàn bà đi theo mần chi con". Ông Trọng đáp.

"Dậy đó hé, con vô mét má nè cho cha nói má dậy". Minh Ngọc giả bộ kêu má ơi má ơi cha nói...

Chưa đợi Minh Ngọc nói hết câu cha cô ông Trọng vội vàng bịt miệng con gái lại nói nhỏ: "Thôi thôi cha chịu thua bây rồi. Má bây nói mệt nên hông đi, bảo hai cha con đi được rồi. Có phải đi xem mắt nàng dâu đâu mà đi hết nhà. Má bây nói dậy đó". Nói rồi ông kéo con gái cưng mình lên xe, ông Trọng sợ cô đứng đó hồi hông biết cô mần ra việc gì nữa thì mệt cho ông.

Minh Ngọc lên xe quay qua ôm hun lên má ông Trọng trêu chọc cha cười nói: "Dạ nếu có em nào vừa ý , con sẽ dẫn dìa ra mắt cha má liền. Cha má chịu con mới dẫn cha má đến nhà người ta chứ đa. Ai đâu sỗ sàng đến nhà con gái người ta dậy đa".

"Ừ dậy đó hén để cha chống mắt lên coi ai thích bây. Mần việc thì bây còn chấp nhận được . Xong việc là bây hết quậy phá, đánh lộn, còn lông bông suốt ngày mà đòi có người thương, nằm mơ hả con". Ông Trọng nói xong hông thèm nhìn cô.

Hông phải tự nhiên mà cha má chọc ghẹo cô vụ nàng dâu đâu, phải có lý do của nó.

Năm Minh Ngọc mười lăm tuổi cô lén cha má đi coi gánh hát trên tỉnh dìa, chỉ biểu diễn hai đêm, mà hôm qua cô đã hông đi rồi, nghe đâu biểu diễn hay lung lắm, nếu hôm nay cô mà hông đi thì tiếc lung lắm biết khi nào họ mới dìa nữa.

Minh Ngọc hông nghe lời dặn cha má kéo Sen đi theo cho đỡ sợ ma. Mà công nhận thời đó ma nhiều lung lắm hông khéo chơi trốn tìm với nó, còn hông ăn đất sét như chơi, làm bữa ăn miễn phí cho bầy muỗi nữa.

Mọi chuyện đâu có dì để nói cho tới khi biểu diễn kết thúc mọi người ra dìa. Trên đường dìa Minh Ngọc với Sen bị hai kẻ say sĩn từ đâu nhảy ra chặn đường hông cho đi. Bọn chúng đυ.ng tay đυ.ng chân dở trò đồϊ ҍạϊ . Minh Ngọc dẫy khỏi tay bọn chúng cầm tay Sen lùi dìa phía sau, ai ngờ dấp phải khúc cây té ngã.

Sen hốt hoảng khóc ầm lên ngồi xuống đỡ Minh Ngọc, miệng Sen hông ngừng kêu cứu. Minh Ngọc nhanh tay lụm khúc cây đó lên nhấm chuẩn thời cơ cô đợi bọn chúng tiến lại gần, cô bất ngờ đứng dậy đập bọn chúng túi bụi. Một thằng bị cô đánh trúng đầu té ngã, thằng còn lại chụp được khúc cây của cô nắm rịch lại.

Sức con gái mới lớn mần sao lại một thằng đàn ông. Dần co một lúc Sen bị hắn tán ngã qua bên, Minh Ngọc cũng bị đẩy ngã nằm dưới đất. Hắn ngồi lên người cô vừa cười dâʍ đãиɠ vừa xé áo cô, miệng hông ngừng nói lời thô tục, dì cô liên tục vùng vẫy chóng cự hắn liền tán cô mấy bạt tay chảy cả máu miệng.

Lúc này Minh Ngọc nữa tỉnh nữa mê muốn ngất xĩu.

Sen thấy hắn đánh cô út nó nằm bất động liền hoảng sợ ngồi dậy vừa đẩy vừa kéo hắn ra. Dì bị Sen làm phiền hắn bực bội đứng dậy lụm lại khúc cây đi dìa hướng Sen. Hắn vừa dơ cây lên chưa kịp đập xuống thì ánh đèn xe hơi chá vô mắt hắn càng lúc càng gần, dì chói hắn liền lấy tay che mắt.

Thấy có người Sen lập tức đứng dậy kêu cứu. Đen đang lái xe thấy có ai quơ tay như cầu cứu.

Đen hông dám quản dì đang chở ông bà Lý trưởng. Nhưng khi lại gần thấy rõ mặt người cầu cứu là Sen. Đen quay lại thông báo ông bà Lý trưởng rồi lập tức xuống xe chạy lại phía Sen.

Sen thấy người đó là anh Đen tài xế nhà mình chỉ chỉ cô út nằm trong lòng nó liền nói: "Anh Đen hắn... hắn đánh cô út xỉu rồi... bọn chúng định cưỡng bức cô út đó anh Đen".

Ông Trọng bà Hương xuống xe đi lại chưa biết chuyện gì thì vô tình nghe Sen nói. Hai ông bà đi lại thì thấy con gái mình nằm bất động, áo bị rách hở ra chiếc yếm bên trong.

Ông Trọng tay run run cởϊ áσ khoát đưa cho bà Hương che cho con gái. Bà Hương vừa che vừa ôm con gái khóc ầm lên.

Thằng đó thấy tình hình hông ổn tính chạy bỏ lại thằng bạn đang ôm đầu chảy máu nằm ở đó lại. Hắn chưa kịp chạy bị Đen cầm súng bắn gãy chân, hắn ôm chân kêu la um xùm.

Đen nắm đầu hắn kéo lại dưới chân ông Trọng. Lúc này hắn mới biết sợ đã đυ.ng nhầm người rồi. Hắn liền quỳ xuống dập đầu xin ông Trọng tha cho nó.

Ông biết con gái ông chưa bị xâm phạm nhưng từ lúc ông nhìn thấy con gái nằm bất động, quần áo hông chỉnh tề, ông Trọng đã muốn gϊếŧ bọn khốn này rồi.

Ông Trọng kêu vợ với con Sen đỡ cô lên xe trước, ở đây để ông lo.

Từ lúc ông gặp con gái bị dậy chân ông đã muốn đứng hông vững rồi, tay cầm cây gậy run run.

Ông từ từ bình tĩnh lấy lại nhịp thở, đưa tay vào túi quần móc cây súng ra chỉa thẳng vào đầu hắn nói: "Mày hông biết cái nào nên ăn cái nào nên cúng hả con. Mày xuống dưới mà xin". Nói rồi một tiếng súng vang lên, rồi tới tiếng thứ hai. Ông Trọng nhét súng vào túi rồi lên xe.

Đen đi lại kiểm tra chắc chắn hai thằng đó đã chết rồi cũng lên xe.

Đen vừa lên xe ông Trọng nói: "Chạy về nhà rồi mày qua mời đốc tờ Lâm cho ông. Chuyện hôm nay sống thì để bụng chết thì mang theo chúng mày hiểu chưa". Đen và Sen đồng thanh "Dạ". Ông Trọng nói rồi nhìn vợ mình đang ôm con gái khóc hông ngừng. Lòng ông nặng trĩu, viền mắt ông Trọng chợt đỏ lên, ông quay qua cửa kính để che giấu những giọt nước mắt đang lặng lẽ rơi.
« Chương TrướcChương Tiếp »