Chương 4: Cấm Kỵ Công Pháp

“Xác định ngẫu nhiên triệu hoán Cấm Kỵ công pháp ?” Âm thanh hệ thống vẫn không mang theo cảm xúc.

“Đúng” Lục Phong hô hấp hơi dồn dập, đây là bước ngoặc quan trọng quyết định tương lai của hắn, nói không khẩn trương chính là dối trá.

“Tinh, bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp”

“Tinh, bắt đầu đếm ngược: 5000 4999 4998….”

Âm thanh đếm ngược bắt đầu tí tắc vang lên.

Trần Phong hít một ngụm không khí.

Phải biết rằng, dù là vũ kỹ lúc nãy chỉ mất ít giây mà thôi, hắn đã suy đoán trước đó Cấm Kỵ rất khủng bố, thời gian triệu hồi có thể lên đến vài trăm giây, nhưng không ngờ rằng con số đếm ngược hệ thống mang lại lên đến tận 5000.

Sau một thời gian chờ đợi âm thanh hệ thống vang lên:

"Keng, triệu hoán hoàn tất"

Lục Phong một mặt căng thẳng, thời gian một canh giờ vừa qua đối với hắn như hàng thập kỷ.

"Chúc mừng ký chủ nhận được Cấm Kỵ công pháp[ Nghịch Thiên Quyết ]"Âm thanh hệ thống vẫn lạnh lùng vô cảm.

"Keng, Cấm Kỵ đã được phong ấn, ký chủ có muốn tu luyện ?" Hệ thống lại lên tiếng.

Lục Phong cũng không tiếp tục thắc mắc, lập tức gật đầu xác nhận.

“ Tiến hành truyền thụ công pháp “

Khi nghe xong hai mắt hắn tối sầm lại khi tỉnh dậy trước mặt mắt là một mảng đen kịt không cảm nhận được gì . Bỗng hắn thấy chùm sáng cực nhiều màu sắc xung quanh dán trăm tấm phù có chữ [Phong] khi hắn quan sát kỹ thì thấy bên trong chính là công pháp của hắn [ Nghịch Thiên Quyết]

Hắn tiến vào bên trong phong ấn , dị biến xảy ra chùm sáng đang không có động thái bỗng nhiên bay thẳng vào mi tâm của hắn với ý đồ đánh tan kẻ xâm phạm.

Linh hồn Lục Phong chấn động cực lớn kèm theo đó là sự thống khổ vô tận mà linh hồn đem lại. Hắn mở miệng gào thét nhưng không thể phát ra âm thanh gì cả. Linh hồn hắn bắt đầu nứt ra rồi mờ dần. Hắn có linh cảm nếu hắn không chịu được thì sẽ thất bại

Mà hắn không thích bại một chút nào... một lần chế tạo kiếp trước thôi là quá đủ đối với hắn...

Hắn muốn được sống, muốn có được sức mạnh và cơ hội ở ngay trước mặt khiến hắn trở nên điên cuồng, cắn răng chịu đựng từng đợt thống khổ.

Dần dần từng cơn trùng kích linh hồn giảm bớt và tiêu tan để lại một linh hồn Tiêu Phong nhỏ bé mà mờ nhạt cùng vô số vết nứt.... hắn liền mất ý thức mà ngất đi

Trong hồn hải của hắn hiện tại đã có thêm một cột đá trên đó khắc vô số kí tự màu vàng kim, xung quang trôi nổi các khí tức màu vàng và đang nhanh chóng chưa trị linh hồn của hắn.....

Sau khi hắn tỉnh dậy thấy trong hồn hải của hắn có vài dòng chữ nổi lên trên cột đá hắn liền đọc được :

Thế giới này

Không có phế nhân

Chỉ có cam làm phế nhân

.......

Cân bằng vạn vật

Nhất ý trảm địa

Nhị ý trảm thiên

Truy cầu hỗn độn

ĐÚC RA CHÚA TỂ...........

[ Hỗn Độn quyết Tầng 1- Rèn Hồn- Tụ đỉnh]