Chương 23: Răn dạy

Mấy năm nay, cho dù đi đâu, hắn đều dẫn cô theo, nhưng chưa từng có lần nào ngoại lệ không đùa bỡn cô. Giống hiện tại trên trực thăng riêng, chỉ đơn thuần ôm cô xem phim là lần đầu tiên.

Có điều, vì sao lại là phim kinh dị?

Dư Tích nằm trong lòng Âu Dương Hàn, thỉnh thoảng bị doạ đến run rẩy.

Âu Dương Hàn thì ngược lại, nhìn cảnh khủng bố trong màn ảnh, tâm tình dường như không tệ.

Nhưng rất nhanh hắn bắt đầu hối hận.

Cô gái trong lòng cứ sợ sệt xoắn người, thân thể mềm mại non mịn không ngừng cọ xát vào người hắn.

Yêu tinh!

Âu Dương Hàn lạnh lùng đẩy cô ra, thầm cười tự giễu, đêm qua mới bôi thuốc cho cô, bây giờ nếu muốn làm, tử ©υиɠ kiều nộn kia thật sự sẽ xong đời.

Tắt TV, hắn hung tợn trừng mắt nhìn cô: "Không được động tình, nếu không thuốc sẽ mất hiệu quả."

???

Ai bị doạ sợ tới mức động tình?

Đang lúc cô còn nghi hoặc, người đàn ông lạnh lùng bỏ đi, mãi đến lúc trực thăng hạ cánh cũng không quay lại.

Dư Tích vui vẻ đổi sang phim tình cảm, nằm trong chăn khóc rối tinh rối mù vì cảm động.

Thời điểm xuống trực thăng, Mai Nhược lại tưởng Âu Dương Hàn bắt nạt cô, nghe cô nhiều lần bảo đảm mới tin một chút.

Sau khi kiểm tra hàng loạt, bác sĩ người Đức tóc vàng mắt xanh kia kinh ngạc nhìn báo cáo kiểm tra: "Tử ©υиɠ của cô ấy bị điện kí©h thí©ɧ quá nhiều, tuy rằng điều này không hại tới cơ thể, nhưng..." Ông nghiêm túc nói, "Thanh niên muốn chơi cũng nên có chừng mực, không thể làm hại đến sức khoẻ nhu vậy, hai năm nay cô ấy dùng lượng steroid và hormone kí©ɧ ɖụ© quá nhiều, cơ thể..."

Tuy bác sĩ không nói rõ, nhưng cả hai người đều hiểu.

Âu Dương Hàn: "Ngươi dùng thuốc tránh thai?"

Dư Tích: "Sao em lại dùng thuốc kí©ɧ ɖụ©?"

Mai Nhược...

Mai Nhược trách cứ nhìn hai người họ, lại hỏi bác sĩ: "Vậy... Còn có thể có con không?"

"Hiện tại điều trị tử ©υиɠ không phải vấn đề quá lớn, nhưng sau này không thể như vậy." Bác sĩ tức giận, "Thanh niên có chút thú vui tình thú tôi hiểu, nhưng không thể làm ra những chuyện hại đến cơ thể!"

Ông nhìn Âu Dương Hàn: "Cậu là chồng, đáng lẽ phải yêu thương vợ mình chứ không phải tổn thương cô ấy." Nói rồi, ông nhìn Mai Nhược và Âu Dương Phi Vũ, "Ông bà Âu Dương, ông bà nên giáo dục con trai và con dâu mình một chút, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của đời sau thì không tốt!"

Một nhà bốn người á khẩu không trả lời được, Âu Dương Hàn hoàn toàn đen mặt.

Âu Dương Phi Vũ hừ lạnh: Thằng nhóc này, thế mà hại ông cũng bị mắng!

Sắc mặt Mai Nhược cũng rất tệ: Việc này vừa nghĩ liền biết là ai làm, đúng là quá đáng!

Bà liếc xéo Âu Dương Hàn, kéo Du Tích lại gần: "Khoảng thời gian điều trị thân thể Dư Tích sẽ về nhà ba mẹ, con đừng tới gần con bé."

"Không thể!" Âu Dương Hàn lạnh lùng từ chối.

"Hừ!" Vừa vì hắn mà bị mắng, hiện tại hắn còn dám chống đối vợ mình, Âu Dương Phi Vũ châm chọc, "Một thằng đàn ông thế mà đối xử với vợ mình như vậy, đúng là mất mặt!"

Sắc mặt Âu Dương Hàn càng khó coi.

Dư Tích vừa muốn nói gì đó, Mai Nhược liền cắt ngang, tiếp tục đưa ra yêu cầu: "Mấy ngày nay, không cho con vào nhà ba mẹ!"