Chương 1

Trần Kiên, 27 tuổi, thất nghiệp, không tiền, không nhà, không xe, không người yêu, không tương lai.

Anh chưa từng nghĩ cuộc đời của mình sẽ có một ngày bế tắc đến vậy, mỗi ngày trôi qua như một vòng lặp buồn tẻ vô tận: thức dậy, ăn tạm bữa sáng, lên mạng tìm kiếm công việc, rải CV khắp nơi, đi phỏng vấn, chờ điện thoại, kiểm tra email, rồi lại lăn vào giấc ngủ khi trời tờ mờ tối. Kiên bơ phờ trong căn phòng trọ nhỏ xíu giữa nội thành Hà Nội. Anh tốt nghiệp đại học, từng có một công việc văn phòng nhỏ, không nổi bật, lương không cao nhưng cũng đủ trang trải, nhưng rồi mọi thứ đổ bể khi công ty đột ngột phá sản. Không một đồng trợ cấp thất nghiệp, không bạn bè thân thiết, chỉ còn cha mẹ già đợi anh gửi tiền về quê.

Vừa cúp cuộc gọi thông báo phỏng vấn thất bại từ công ty thứ 36 trong tháng, Trần Kiên chán nản lê bước vào phòng tắm, anh cảm thấy mệt mỏi cực độ. Trong lúc bất cẩn, không chú ý sàn nhà tắm còn ướt, anh trượt chân và… "CỐPPPP"!!!

Một cú đập đầu trời giáng vào bồn cầu. Bồn cầu còn chưa xả nước....

Trong khoảnh khắc ý thức trôi dần vào hư vô, Kiên thầm nghĩ: "Chẳng lẽ cuộc đời mình lại kết thúc nhục nhã đến vậy sao?"

Nhưng số phận lại có một bất ngờ dành cho anh.

Kiên choàng tỉnh, cảm thấy như vừa bị kéo ra khỏi một cơn ác mộng. Cơn đau âm ỉ ở đầu khiến anh hơi choáng váng. Thứ đầu tiên anh nhìn thấy không phải là ánh đèn phòng tắm, không phải là cái bồn cầu chưa xả nước mà là bầu trời đỏ rực. Không gian xung quanh anh tràn ngập khói đen, âm thanh rít gào và những sinh vật kỳ dị.

“Đây… đây là đâu?” Kiên lắp bắp, bật dậy, hoảng loạn nhìn quanh. Bầu trời tối mịt, loang lổ những vệt mây đỏ như máu với các vết nứt đen đúa kỳ lạ như những vết rách sâu hoắm trên một bức tranh nghệ thuật hắc ám nào đó. Từ những vết nứt đó, từng bóng hình méo mó gớm ghiếc nhảy xuống đất, chúng là những sinh vật với hình dáng quái đản và ám khí tỏa ra xung quanh. Kiên đứng hình, dại ra. Anh nghĩ: "có khi mình gặp ảo giác rồi..."

Bỗng một giọng nói cất lên trong đầu anh, kéo anh khỏi cơn ngây dại, giọng nói ấy vang lên rõ ràng và lạnh lẽo:

[Chào mừng ngươi đến với Địa Cầu năm 2100.]

Kiên hốt hoảng nhìn quanh nhưng không thấy ai. Trong đầu anh lại vang lên giọng nói đó một lần nữa:

[Ta là Hồn Ký, linh hồn phụ trợ của ngươi. Nhiệm vụ của ngươi là sống sót và đứng đầu nhân loại.]

“Khoan đã... cái gì cơ? Đây là một trò chơi ư?” Kiên hoang mang trước giọng nói bí ẩn.

[Đây không phải trò chơi. Mạng sống của ngươi đang thực sự bị đe dọa. Nếu ngươi muốn sống sót, hãy hoàn thành các nhiệm vụ ta đưa ra. Phần thưởng sẽ giúp ngươi nâng cấp năng lực và sinh tồn tại nơi này.]

Kiên chưa kịp hiểu hết lời giải thích thì ngay trước mặt anh, một quái vật với thân hình méo mó, làn da xám xịt và đôi mắt đỏ ngầu đang lao tới, nó há cái mồm đầy răng nhọn gầm rít lên từng tiếng chói tai.

[Hồn ký kích hoạt] Giọng nói vang lên trong đầu Kiên [Trói buộc thành công].

Trước mặt anh, một bảng thông tin bất chợt hiện ra:

[Hồn Ký - Trần Kiên]

Nhiệm vụ tân thủ: Tiêu diệt quỷ dị cấp F.

Phần thưởng: 50 điểm kinh nghiệm, 10 xu hồn.

Chỉ số hiện tại:

Năng lực hiện tại: 0

Cấp bậc năng lực: 0

Xu Hồn: 0

Điểm kinh nghiệm: 0

Tinh thể năng lượng: 0

Trị số cơ bản:

Sức mạnh: 15

Tốc độ: 13

Phòng thủ: 10

Năng lượng: 5

“Cấp F? A, B, C, D, E, F, G, H, I, K? Cấp F là mạnh hay yếu?"[Là cấp yếu nhất.] Hồn Ký nói.

"Yếu nhất? Vậy thì chắc là dễ chạy thoát lắm nhỉ?!" Kiên mơ hồ nghĩ, anh khẽ nhếch khóe môi, đang định nhấc chân chạy trốn thì nhìn thấy móng vuốt sắc nhọn của con quái vật đã gần sát mặt mình, mọi sự tự tin tan biến, mặt anh cắt không còn một giọt máu. Sợ hãi, anh theo bản năng cố giơ tay chắn, nhưng cơ thể anh bỗng chấn động nhẹ một cái, từ lòng bàn tay anh phát ra một luồng sáng kỳ lạ, đẩy bật con quỷ về phía sau.

[Thức tỉnh năng lực thành công] Hồn Ký cất tiếng.

“Đây là… cái quỷ gì?” anh sững sờ, nhìn vào đôi tay đang phát sáng của mình.

[Để chào mừng ngươi cộng sinh với ta, ta tặng ngươi một năng lực đặc biệt: Phản Lực.] Hồn Ký giải thích. [Năng lực này sẽ giúp ngươi đẩy lùi kẻ địch trong phạm vi gần.]

Kiên cảm thấy bản thân vừa trở thành một nhân vật trong game sinh tồn tận thế, nhưng đây không phải là một trò chơi. Cảm giác đau đớn trên đầu từ cú ngã vào bồn cầu vẫn còn, nhưng cái thực tế của những gì đang diễn ra còn rõ ràng hơn.

[Bây giờ ngươi chỉ có một con đường duy nhất: gϊếŧ nó.] Hồn Ký nhắc nhở. [Quỷ dị sẽ không dừng lại cho đến khi ngươi hoặc nó bị tiêu diệt.]

Kiên ngơ ngác, anh dường như vẫn còn chưa hoàn hồn. Nhìn chằm chằm vào con quái vật vừa bị đẩy lui, có lẽ anh đã làm cho nó tức giận. Con quái vật thét lên một tiếng thét dài khiến lông tóc của anh dựng đứng, đối diện với đôi mắt đỏ lòm của con quái vật, anh có hơi bủn rủn. Cảm giác lạnh lẽo bao trùm toàn thân. Mùi tanh hôi của con quái vật theo gió phả vào mặt. Đây không phải là giấc mơ, cũng không phải là ảo giác.

Con quái vật một lần nữa lao đến. Cảm giác nguy cơ khiến anh tỉnh táo lại vài phần. Anh vội bật nhảy ra phía sau, tránh đi móng vuốt của con quái vật, giơ tay sử dụng sức mạnh từ năng lực Phản Lực khiến con quái vật ngã nhào thêm lần nữa. Trước khi nó kịp bò dậy phản công, anh tập trung toàn bộ sức mạnh vào cánh tay phải, nắm tay được bao phủ bởi một lớp ánh sáng xanh đặc quánh, tung một cú đấm vào giữa đầu con quái vật. Cú đấm chứa năng lực Phản Lực trực tiếp làm nổ tung đầu quái vật. Cơ thể anh run lên, ngã vật xuống đất.

Ngay khi con quái vật vừa bị tiêu diệt, bảng thông báo lập tức xuất hiện:

[Hồn Ký - Trần Kiên]

[Nhiệm vụ hoàn thành: Tiêu diệt quỷ dị cấp F]

Phần thưởng nhận được: 50 điểm kinh nghiệm, 10 xu hồn.

Chỉ số hiện tại:

Năng lực hiện tại: Phản Lực cấp E

Cấp bậc năng lực: E

Xu Hồn: 10

Điểm kinh nghiệm: 50

Tinh thể năng lượng: 0

Trị số cơ bản:

Sức mạnh: 20

Tốc độ: 18

Phòng thủ: 15

Năng lượng: 10

Sau khi bảng thông báo hiện lên, cơ thể Kiên cảm nhận được một làn sóng năng lượng dâng tràn khắp thân thể. Sự suy yếu như vừa bị rút cạn sinh lực khi dùng Phản Lực khi nãy nhanh chóng được lấp đầy. Anh có thể cảm thấy mình mạnh hơn, nhanh nhẹn hơn, tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều. Có lẽ đây chính là ích lợi của việc lên cấp.

[Còn nhiều thứ để ngươi học hỏi, nhưng thời gian không đợi ai. Khu vực này đã thu hút sự chú ý của nhiều quỷ dị khác.] Hồn Ký cảnh báo. [Ngươi cần rời khỏi đây ngay lập tức.]

Kiên nhíu mày.

[Có những người thức tỉnh năng lực khác như ngươi. Họ đang chờ ngươi. Ngươi cần đi tìm họ. Với năng lực hiện tại của ngươi, sống một mình sẽ rất nguy hiểm. Ngươi cần phải có đồng đội. Đừng quên sứ mệnh của mình.]

Một tia hy vọng lóe lên trong tâm trí Kiên. Nếu nơi này thực sự là năm 2100 và anh được chọn để thực hiện sứ mệnh lớn lao này (nhiệm vụ sống sót và đứng đầu nhân loại), thì có lẽ anh cũng có thể thay đổi số phận của mình.

Nhìn vào bảng thông tin hồn ký, Kiên hít một hơi sâu. “Được rồi… Hồn Ký, dẫn đường đi!”