Chương 3: Xếp chỗ
*Tại lớp 12A1:
Trước cửa lớp lượng fan cuồng của hắn bâu kín như ruồi nhìn thấy xôi. Mấy tên vệ sĩ làm việc hết công suất. Hắn thj ngồi trong lớp ung dung nghe nhạc. Tiếng chuông báo hiệu vào lớp vang lên nhưng hình như tình trạng kẹt cửa vẫn ko khả quan hơn mấy cho tới khi :
-E hèm- Tiếng của cô Lan vang lên cug tiếng gõ thước bùm bụp. Đám đông đã đc giải quyết, hắn thở phào nhẹ nhõm. CẢ lớp im phắc phăng ko 1 tiếng động nhỏ dù là cựa quạy. Chỉ có cco Lan này mới làm đc kì tích đó. Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp 12A1-lớp đứng đầu trường về thành tích cug như là sự nổi tiếng (vì trong lớp có hoàng tử và công chúa mà!)
Sau khi đã dẹp loạn xong cô mới nhẹ giọng đi và nói típ:
- Lớp ta sẽ có thêm 1 thành viên mới, chắc các em đã pít là ai rùi đúng ko? Rùi em vào đi-Cô vẫy tay ra hiệu, nó bước vào và bắt đầu màn giới thiệu của mình:
-Mình tên là Nguyễn Trần Khánh Linh. Mình là hs mới nên có j sai mong các bn chỉ bảo.
Nó vừa nói vừa mỉm cười cho những hs nam ngây ra và cug đồng thanh đáp(trong đó có cả hắn )
-Tất nhiên rùi!
-Buổi đầu tên cô sẽ xếp chỗ và lập ra cán bộ lớp. Khánh Linh sẽ ngồi bàn 4 trên bàn của Việt Anh ở tổ 1. Tổ trưởng của tổ đó là...-Cô giáo lưỡng lự . Cũng thật khó cho cô vì 2 ng nó và hắn học lực đều ko thua kém j nhau cả nhưng cuối cug thj cô quyết định:
-Việt Anh nha!
-What!-Nó ko kìm đc tự nhiên hét lên. Cả lớp đổ dồn về phía nó làm nó đỏ bừng mặt. Cô giáo hỏi:
- Có j ko em?
-Dạ ko ko cô nói típ đi ạ!- Nó ấp a ấp úng trong làng bực bội lắm"Vì sao lại ko phải mk nhỉ , rõ ràng mình giỏi hơn hắn mà". Nhưng cái suy nghĩ tự kiêu của nó nhanh chóng đc dập tắt bởi câu nói của cô giáo:
-Việt Anh đã đc 4 cái bằng đại học nên sẽ giúp đc các bn nhìu! Vì vậy chức đó cug xứng đó chứ!
-What!?!?- Tiếng nó lại vang lên"cái j z trời, hắn ta cug đã có bằng đại học rùi sao. Z là mk có đối thủ nặng kí òi hehe" Nó nghĩ thầm rồi cười gian ko để ý đến 39 con mắt khó hỉu đang đổ dồn về phía nó.
Tiếng chuông hết h cuối cug cũng vang lên nó vừa chán nản vừa mặt mỏi lê xác ra phía cổng trưởng mặc kệ mấy trăm con mắt trái tim đang đâm sầm vào nó. Nó vừa đến cổng trường thj mấy tên vệ sĩ cug đến nơi mở cửa cho nó vào.
Đi đc nửa đường nó bắt đầu cảm thấy bực bội với cái vận tốc rùa bò mà mấy tên vệ sĩ lái. Nó ko chịu nỗi nữa nên phải dùng hạ sách dở chiêu "mĩ nhân kế" cho 1 mục đích hoàn hảo(đối với nó thui ak).
-Mấy a ak! Cho tôi lái xe nha! Tôi sẽ ko phô mẹ tôi đâu! nha nha- Nó nói giọng ngọt sớt.
-Xin lỗi tiểu thư nhưng phu nhân đã có lệnh nên chúng tôi ko dám trái lại-Một tên lên tiếng
Nó hậm hực lém nhưng vẫn cố gắng thuyết phục.
Và sau 10ph nó hat cải lương cho vệ sĩ nghe, mấy tên đó đành chịu thua. Nó cười nhe nhẻn rồi lên lái, nhấn ga đi với vận tốc 300km/h khiến mấy tên vệ sĩ choáng váng , nôn mửa hết ra xe. "Vệ sĩ mà như z thj bảo vệ con khỉ ak" nó thầm nghĩ. Mùi trong xe ngày càng khó chịu. Nó phanh két 1 cái rùi lấy điện thoại gọi cho bà quản gia mang xe đến. Nó ngồi trên chiếc mui trần đen phóng về nhà.
Tối hum đó đến bữa ăn nó cứ ngồi chọc đũa nhìn bát cơm thj mama nó lên tiếng hỏi:
-Con có chuyện j bực bội ak?
Nó chọc đũa mạnh hơn ấm ức nói:
-Giáo viên ko có mắt ak mà cho hắn làm tổ trưởng chớ!
Mẹ nói nghe xong bật cười thj ra là vì cái chuyện nhỏ như con kiến đó. Cả buổi tối hum đó nó nằm buôn chuyện vs 2 con bn là Huyền Trâm và Diễm Mi. (2 đúa này đều xinh đẹp nhà giàu học giỏi và chơi thân vs nó từ nhỏ)
-Chán quá chúng mày ới!-Nó than vãn
-Có j mà chán chớ. Làm tổ trưởng chỉ tội mệt người!
-Nhưng vẫn ức chế! Tao cug có 4 cái bằng mà!
-Thui giận làm j cho già ra xấu lém-2 con ra sức hạ hỏa cho nó.^^