Chương 2
Phương Thành Thu vừa bước ra khỏi buổi tiệc rượu, một chiếc xe hơi màu đen lặng yên trờ tới trước mặt, không đợi người giữ cửa tiến tới, tài xế đã xuống xe giúp cậu mở cửa xe sau ra. Phương Thành Thu ngồi vào trong xe báo một địa chỉ, sau đó liền nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm giác thân xe vững vàng rời khỏi khách sạn.
Tài xế nhìn người đàn ông ngồi ghế sau với vẻ mặt mỏi mệt cùng khóe mắt ửng đỏ, nhìn cậu vẫn như cũ âu phục nghiêm chỉnh tỉ mỉ cùng với lời nói cử chỉ bình thường căn bản nhìn không ra là một người đã say.
Thoáng cảm nhận được tầm mắt của người khác, Phương Thành Thu mở mắt ra, nhưng chỉ nhìn thấy bóng dáng tài xế phía trước đang chuyên chú lái xe, quả nhiên là uống có hơi nhiều, Phương Thành Thu tự giễu lại nhắm mắt lại, gần đây luôn có cảm giác có ai đó luôn nhìn chằm chằm mình, cảm giác giống bị rắn nhìn thẳng vậy, rất không thoải mái, mà người tài xế đằng trước này, là tài xế kiêm vệ vĩ mà cha cậu đã cố ý tìm cho cậu, là bộ đội xuất ngũ vài năm trước, dáng người cao ngất, gương mặt bình thường, làm việc có nề nếp...
“Thiếu gia, đến rồi.”
Phương Thành Thu giương mắt nhìn, quả thật đã đến nơi mình cần đến. Phương Thành Thu vẻ mặt bình tĩnh nhìn tài xế mở cửa xe sau ra cho mình, rồi cất bước đi về phía thang máy. Đến tầng 18, mở cửa vào nhà, Phương Thành Thu đặt mông ngồi lên sofa, đang muốn gọi người vào cùng mình rời đi, thì người kia lại tự giác đi vào phòng bếp, mấy phút sau bưng một chén đi tới: “Thiếu gia, canh tỉnh rượu.”
“Uhm, đặt ở đó đi, anh có thể đi.”
Nghe được thanh âm cửa nhà đóng lại, xác định trong nhà chỉ còn một mình mình, Phương Thành Thu nhẹ nhàng thở ra, cởϊ áσ khoác, tháo caravat, rồi gỡ vài hạt nút áo sơmi ra, thả lỏng nằm thẳng lên sofa. Bởi vì bí mật thân thể, Phương Thành Thu ở trước mặt người ngoài vĩnh viễn đều là cẩn thận tỉ mỉ, chỉ có khi trở lại không gian của riêng mình, mới dám tháo bỏ trạng thái buộc chặt.
Sau một lúc nghỉ ngơi, Phương Thành Thu cầm lấy canh tỉnh rượu đã không còn bốc khói uống một hơi cạn sạch, rồi cất bước đi vào phòng ngủ, cầm lấy áo ngủ đi vào phòng tắm.
Vừa cởi hết quần áo, cửa phòng tắm đột nhiên 'cạch' một tiếng mở ra, Phương Thành Thu sợ tới mức thiếu chút nữa đã hét lên, nhanh chóng lấy quần áo che chắn nửa người dưới, trừng mắt nhìn tài xế đột nhiên quay trở lại, gầm lên: “Anh vào bằng cách nào, mau cút!”
Người tới thèm khát nhìn chằm chằm thân thể gần như trần trụi của Phương Thành Thu, không thèm để ý cậu đang kinh hoảng cùng gầm lên, nhanh chóng ngăn chặn thân thể cậu, bắt hai tay cậu khoá chéo ra sau lưng, rồi dùng dây áo ngủ cột chặt lại, hai tay dùng lực ôm lấy cậu đặt lên trên bệ đài rửa mặt, Phương Thành Thu dùng sức đá mạnh hai chân, muốn đá văng người đàn ông này ra xa, lại bị người đàn ông bắt lấy hai chân, mở rộng ra hai bên -
“Không nên --” Phương Thành Thu hoảng sợ kêu to, nhưng đã chậm, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông, Phương Thành Thu liền biết bí mật mà mình cực không muốn bị người khác biết đã bại lộ.
Người tới không thể tin được cảnh sắc nhìn thấy trước mắt, một 'đóa hoa nhỏ' đáng yêu được cất giấu ở dưới âm nang của người đàn ông, đang không ngừng mấp máy. Hắn chồm người tới vươn đầu lưỡi liếʍ lên, cảm giác hai chân đang bị giữ chặt cố dùng sức muốn khép lại, nên hắn càng ra sức giữ chặt, đầu lưỡi càng thêm không khách khí mà liếʍ lên liếʍ xuống, khi đầu lưỡi liếʍ đến âm đế thì dùng sức hút lấy nhuỵ hoa đang trốn trong cánh hoa, khiến cho Phương Thành Thu hét lên sợ “Không nên -”, hoa huy*t một trận co rút, theo đó liền chảy ra một cỗ mật dịch.”Ướt rồi, thoải mái không?”
Nghe được người đàn ông hỏi, Phương Thành Thu cắn chặt môi, không muốn thừa nhận bộ vị không trọn vẹn này thế nhưng có thể mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ như vậy.
Nhìn biểu tình Phương Thành Thu cảm thấy rất sung sướиɠ nhưng vẫn cố giãy dụa trốn tránh, ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, đầu lưỡi liều mạng vọt vào huyệt đạo, biến hoá góc độ liếʍ láp, chỉ chốc lát, 'đoá hoa nhỏ' đóng chặt đã bị hắn biến thành một mảnh ngập nước.
Dưới thân không ngừng truyền đến kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ, khiến cho Phương Thành Thu khó nhịn mà ngửa đầu ra sau, cắn chặt răng muốn chống lại loại cảm giác này, lại bị ngón tay người đàn ông đột nhiên đâm sâu vào trong mà đánh vỡ tất cả, “Ngô a... Không, không nên... Uhm...”, ngón tay của người đàn ông đi càng sâu vào trong, cong quẹo chuyển động, phối hợp với đầu lưỡi không ngừng công kích huyệt đạo mẫn cảm, càng khiến cho dâʍ ɖị©ɧ tuông ra càng nhiều.
“Không cần liếʍ nữa... Cầu anh không nên liếʍ nữa..., “ Phương Thành Thu chịu không nổi cầu xin tha thứ, nhưng chính cậu cũng không rõ là mình thật lòng muốn người đàn ông này dừng lại hay là tiếp tục, chỉ là muốn hét to lên để thoát khỏi kí©h thí©ɧ khó nhịn này.
Người đàn ông đứng thẳng dậy, nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người ra, ôm chặt lấy Phương Thành Thu, hôn lên đôi môi đang bị cậu cắn chặt môi dưới, đầu lưỡi mạnh mẽ tách mở hàm răng ra, phối hợp với tiết tấu của ngón tay ở trong khoang miệng Phương Thành Thu tàn sát bừa bãi, nước miếng giữ không được theo dọc khóe miệng chảy ra ngoài. Chờ đến khi Phương Thành Thu được buông ra, thì đã bị hôn đến đầu óc choáng váng, miệng cũng quên khép lại.
Dưới thân không biết lúc nào đã bị bốn ngón tay tiến vào, dâʍ ɖị©ɧ ở trong huyệt đạo không ngừng chảy ra, người đàn ông liếʍ liếʍ khoé miệng Phương Thành Thu, rút ngón tay ra khỏi 'đoá hoa nhỏ', nhanh chóng thay bằng côn thị cứng rắn, một hơi vọt sâu vào bên trong.
“A -, “ dưới thân bị xé rách đau đớn khiến cho Phương Thành Thu phục hồi thần trí, đại não bắt đầu thanh tỉnh liền hoảng sợ phát hiện côn th*t nóng như lửa của người đàn ông đã phá tan chướng ngại vật đâm sâu vào bên trong, mạnh mẽ chiếm lấy sào huyệt.
“Ra ngoài, anh mau ra ngoài...” Phương Thành Thu bắt đầu giãy dụa, lại bị người đàn ông dùng môi khoá chặt miệng cậu lại, ngăn chặn những lời cự tuyệt đang phát ra, đầu lưỡi tựa như đang trấn an mà liếʍ láp khắp khoang miệng cậu, một tay chậm rãi vuốt ve phía sau lưng cậu, một tay bắt lấy dương v*t đã bị vắng vẻ của cậu, thành thạo nhu lộng lên xuống.
Chờ thời điểm dương v*t mềm xuống đứng thẳng lại, thì 'đoá hoa nhỏ' cũng chậm chập thích ứng với vật vừa bỏ thêm vào, theo bản năng co rút chặt lại, người đàn ông thét lớn một tiếng, bóp chặt lấy eo của Phương Thành Thu, dùng hết sức đưa đẩy ra vào thật mạnh thật nhanh.
“Ân... Không nên... Chậm một chút... A..., “ Phương Thành Thu chịu không nổi hét lớn lên, muốn người đàn ông chậm lại một chút, thế nhưng động tác của người đàn ông càng nhanh hơn, 'đoá hoa nhỏ' chảy ra càng nhiều mật dịch, bôi trơn côn th*t đang không ngừng ra vào huyệt động, khiến cho người đàn ông càng thêm kí©h thí©ɧ mà ra sức đưa đẩy vào sâu bên trong, Phương Thành Thu hét to một tiếng, hoa huy*t không chịu khống chế mà co rút thật chặt, bị côn th*t đâm thọt đến nổi phun ra một cổ mật dịch trong suốt, mà ngay cả dương v*t đứng thẳng cũng phun ra dịch trắng.
Không đợi cậu thở dốc xong, người đàn ông cởi trói cho hai tay Phương Thành Thu, nhắc thân cậu lên, xoay người cậu lại, khiến cho cậu quỳ tứ chi lên trên đài rửa mặt, côn th*t cứng như thép ở trong hoa huy*t xoay một vòng, khiến cho huyệt đạo còn đắm chìm trong dư vị cao triều của Phương Thành Thu co thắt chặt lại, d*m thủy không ngừng tuôn trào ra, cánh tay chống đỡ không có chút khí lực nào, mềm nhũng xuống, làm cho toàn bộ ngực trước dán vào trên đài rửa mặt, cùng cặp mông nhếch lên cao cao, bao chặt lấy côn th*t của người đàn ông, bày ra một bộ dáng như 'giống cái' đang hầu hạ.
Nhìn bộ dạng Phương Thành Thu bị du͙© vọиɠ chinh phục từ trong gương, khiến cho người đàn ông không nhẫn nhịn được nữa, dùng hết sức lực của tay và chân mà mạnh mẽ đâm vào rút ra.
Hai viên đậu đỏ trước ngực Phương Thành Thu dưới động tác mạnh mẽ của người đàn ông ma sát lên mặt đài rửa mặt đến cương cứng, dương v*t vừa phát tiết lại khẽ run run đứng thẳng lên, 'đoá hoa nhỏ' cũng một mảnh ướt đẫm ra sức bao chặt lấy côn th*t, mà ngay cả hậu huyệt cũng không chịu cô đơn bắt đầu khép mở.
Người đàn ông liền cấm một ngón tay đi vào, phát hiện bên trong vô cùng mềm mại, hậu huyệt cư nhiên dưới tình huống phía trước cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tột cùng mà làm tốt chuẩn bị, người đàn ông vừa lòng liếʍ dọc sống lưng của Phương Thành Thu, lại thò thêm hai ngón tay vào trong, chỉ chốc lát đã tìm đến tuyến tiền liệt, vừa ấn xoa lên, liền nghe thấy Phương Thành Thu hét lên một tiếng cao vυ"t đến chói tai, hậu huyệt cùng hoa huy*t đồng thời thắt chặt lại, thân thể sảng khoái đến mức run rẩy nhè nhẹ.
Người đàn ông liên tục móc ngoáy điểm G, dùng mật dịch của hoa huy*t chảy ra để mở rộng hậu huyệt nhỏ bé, sau đó rút côn th*t ra khỏi hoa huy*t, dùng đầu nấm ma sát lên miệng hậu huyệt. hoa huy*t căn chặt đột nhiên trống rỗng, khiến cho Phương Thành Thu bất mãn mà vặn vẹo thân thể, muốn côn th*t lại một lần nữa đi vào hoa huy*t. Người đàn ông nhìn bộ dáng dâʍ đãиɠ của cậu, vừa lòng mà cười nhẹ một tiếng, tiếp theo một cái đẩy mạnh vọt sâu vào trong hậu huyệt, một kích đâm thẳng đến điểm trí mạng của cậu.
“A..... “ Phương Thành Thu sảng khoái đến mức nâng cả người lên, hậu huyệt cắn chặt lấy côn th*t, dương v*t phía trước lại phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoa huy*t cũng đạt đến cao trào mà tuôn ra một cỗ d*m thủy nồng đậm, người đàn ông cũng không thể nhịn được nữa, gầm nhẹ một tiếng bắn ra tinh hoa, từng cỗ từng cỗ phun vào trên điểm mẫn cảm của cậu.
Người đàn ông nhấc Phương Thành Thu đã bị làm đến mức nhuyễn thành một vũng nước lên, mặt đối mặt ngồi vào bồn tắm lớn, mở nước ấm ra, sau đó hôn từng cái từng cái lên khoé môi, khóe mắt, lông mi của cậu...
Phương Thành Thu chậm rãi tỉnh táo lại, muốn rời khỏi cái ôm của người đàn ông, lại bị ôm càng thêm chặt, côn th*t nóng bỏng lại lần nữa xông vào trong cơ thể cậu, “Sao anh lại như thế... A ân...“.
“Bảo bối, mới một lần, làm sao đủ?” Người đàn ông nói xong liền ôm lấy cậu dùng lực chuyển động lên xuống một cách mạnh mẽ.
Buổi tối hôm đó, Phương Thành Thu không rõ nhớ mình bị người đàn ông này làm bao nhiêu lần, chỉ nhớ rõ cảm giác huyệt trước và huyệt sau bị tinh hoa bắn vào cùng với tên của người đàn ông trước khi mất đi ý thức: “Nhớ kỹ, tôi là Lục Ngũ.”