Chương 2

"...!Hôm nay thứ Hai, anh đi đường Phong Nguyên phải không, không tiện đâu." Tô Mặc vẫn cười, nhưng trong lòng lại như trống bỏi, ánh mắt không tự chủ được liếc vào trong xe, nhìn thấy người đàn ông ngồi bên cửa sổ, góc độ này anh chỉ nhìn thấy hai chân dài được bao bọc bởi quần tây, một bàn tay với các đốt ngón tay rõ ràng đặt vững vàng trên đầu gối.

Không sai, là hắn.

Có những người, chỉ cần nhìn thấy một móng tay của họ, bạn cũng có thể ngay lập tức nhận ra họ trong hàng vạn người.

Đinh Cạnh Nguyên đối với Tô Mặc chính là sự tồn tại biếи ŧɦái như vậy.

Tô Mặc kiên quyết không lên xe.

Nhà máy Trường Giang trước đây là Công ty Ô tô Hải Uy, sau này Hải Uy bị Tập đoàn Trường Giang sáp nhập, sổ sách cũ hiện đều được xử lý ở tòa nhà văn phòng tài chính bên đường Phong Nguyên, đi cũng không thuận đường với Hằng Viễn, hơn nữa trạm xe buýt cũng ở ngay phía trước.

Tô Mặc mỉm cười khách sáo, Trưởng phòng Cao cũng không ép nữa.

Chiếc Bentley màu đỏ rượu vang lao đi như bay.

Tô Mặc đợi đến khi chiếc xe khuất hẳn, mới dừng bước.

Đứng dưới trời nắng gắt, anh nhìn về phía xa, không biết nghĩ đến điều gì, đứng lặng hồi lâu.

Đinh Cạnh Nguyên là con riêng của Đinh Khê Xuyên, Chủ tịch Tập đoàn Trường Giang, điều này hiện giờ không còn là bí mật với giới lãnh đạo cấp cao của Trường Giang.

Con trai cả của Đinh Khê Xuyên vừa ngoài ba mươi tuổi đầu năm nay đã qua đời vì tai nạn xe hơi, Đinh Cạnh Nguyên hiện là người thừa kế duy nhất của Đinh Khê Xuyên, không thể không nhận tổ quy tông và trở về nước nối nghiệp gia đình.

Nghe nói Đinh Cạnh Nguyên là do Đinh Khê Xuyên đích thân năn nỉ mới chịu trở về.

Nghe nói bây giờ Đinh Khê Xuyên rất cưng chiều cậu con trai này, muốn bắt đầu bồi dưỡng Đinh Cạnh Nguyên từ mọi mặt.

Nhưng Cao Quyền không hiểu tại sao Đinh Cạnh Nguyên lại chọn Nhà máy Động cơ số hai, một nơi xa rời "trung tâm Tập đoàn Trường Giang" như vậy để rèn luyện -- trụ sở chính của Trường Giang ở thành phố S, mà Nhà máy Động cơ số hai hiện giờ chỉ là một "cô hầu gái" trong đống của hồi môn, thật sự không đáng để tâm.

Có quá nhiều điều khó hiểu ở Đinh Cạnh Nguyên.

Hắn vừa "nhảy dù" xuống đây chưa đầy hai tháng đã lập ra quá nhiều quy định cho mọi người: Trong cuộc họp, ai để điện thoại không im lặng thì xác định; lãnh đạo nào chen hàng ăn cơm ở nhà ăn là thiếu tư cách, trong cuộc họp điểm danh phê bình toàn bộ, trừ tiền thưởng - - nhà ăn là tường kính, hắn đứng trên tầng hai của phòng kỹ thuật đối diện nhìn thấy rõ ràng; công nhân nào dám lén lút hút thuốc trong xưởng sẽ bị sa thải ngay lập tức; làm việc chậm trễ, nếu là cố ý thì sẽ bị trừ tất cả tiền thưởng, còn nếu là do năng lực không đủ thì có thể bị tiễn về nhà.