Chương 1: Bị bạn cùng phòng mới gặp cưỡng hôn

Cuối tháng bảy, nhiệt độ không khí của thành phố Thanh cũng chỉ khoảng hai mươi tám độ, gió nhẹ thoang thoảng, thổi bay chút khô nóng còn sót lại.

Thời Thiển đứng trước cửa công ty mới của mình, bộ đồ công sở tôn lên dáng người hoàn hảo của cô, hai bầu ngực nặng trĩu như muốn bật tung cúc áo sơ mi nhảy ra ngoài, cánh mông no đủ cong vểnh khiến người ta muốn chạm vào một chút.

Tất chân màu đen ôm trọn lấy hai chân thon dài thẳng tắp, trên chân đi đôi giày cao gót đen càng khiến người ta suy nghĩ bậy bạ.

Thời Thiển hít một hơi thật sâu, đi vào công ty, đây là công việc đầu tiên của cô sau khi tốt nghiệp, tuy rằng lĩnh vực kinh doanh không phải chuyên ngành của cô, nhưng bây giờ có thể tìm được một công việc đã là điều rất tốt rồi.

Bước vào công ty, đứng trước quầy lễ tân là một chàng trai cao gầy, anh ta mặc một chiếc vest công sở, quần tây hơi ôm khiến phần đũng quần căng lên rõ ràng, nhìn lại, chàng trai đeo một chiếc kính đen, đầy vẻ trí thức, đường nét khuôn mặt trông cũng vô cùng anh tuấn.

Gương mặt Thời Thiển ửng hồng, còn chưa đi tới, một người đàn ông cũng mặc vest đã bước tới trước mặt cô, trước ngực anh ta còn đeo thẻ nhân viên.

“Hai người đều là nhân viên mới của hôm nay sao, tôi là Lý Minh trưởng phòng kinh doanh, bây giờ tôi đưa hai người đi làm quen với công ty trước, một lát nữa sẽ đưa hai người tới ký túc xá, hôm nay cứ thu xếp ổn thoả trước đã, ngày mai chính thức đi làm.”

Sau đó hai người được Lý Minh đưa đi dạo từ tầng một đến tầng ba, giới thiệu một số thông tin về công ty, Thời Thiển nghe anh ta nói có chút hoa mắt chóng mặt, dường như chàng trai ở bên cạnh anh ta cũng nhìn ra sự lúng túng của Thời Thiển, cậu ta cười khẽ một tiếng.

Một tiếng trôi qua, Lý Minh mới đưa hai người đến ký túc xá của nhân viên ở cách đó không xa.

Lý Minh cầm chìa khóa, nói với hai người: “Đúng rồi, ký túc xá của công ty chúng ta đều là hai người ở một phòng, bây giờ chỉ còn trống một phòng này, hai người ở chung một phòng nhé.”

Thời Thiển có chút ngây ngốc, nam nữ ở chung... Nhưng số tiền cô có hiện giờ căn bản không đủ để thuê một căn phòng, bây giờ cũng chỉ có thể chờ nhận tiền lương mới có thể chuyển ra khỏi ký túc xá.

Sau khi đưa hai người tới, Lý Minh giao chìa khoá rồi quay về công ty, chỉ còn lại hai người nhìn nhau.

Người đàn ông phá vỡ sự im lặng trước: “Chào cô, tôi tên Tống Phi, sau này mong được cô hướng dẫn.”

Thời Thiển nắm lấy bàn tay to rộng của Tống Phi, sắc mặt ửng đỏ, giọng nói nhẹ nhàng: “Chào anh, tôi tên Thời Thiển.”

Tống Phi cười khẽ, bàn tay to nắm chặt tay Thời Thiển, ngón tay còn cố ý vuốt ve mu bàn tay của cô, gương mặt cô vô cùng thanh thuần ngây ngô, hai vυ" trước ngực to tròn nặng trĩu, mông đầy đặn cong vểnh, không biết khi ở trên giường bị thao sẽ có dáng vẻ gì.

Thời Thiển muốn rút tay về, nhưng lại không thể rụt về được, ánh mắt Tống Phi tối sầm lại, khoá chặt hai tay Thời Thiển trên đỉnh đầu, cánh môi mỏng bất ngờ hôn lên môi Thời Thiển.

Trong đầu Thời Thiển giống như có pháo hoa đang nổ, bên tai như bị nổ tung, không nghe được bất cứ âm thanh gì, cái miệng nhỏ hơi nhếch lên, Tống Phi cũng nhân lúc này tiến quân thần tốc, đầu lưỡi xâm nhập vào trong khoang miệng Thời Thiển quấy đảo.

Một tay còn lại xoa bóp bầu vυ" Thời Thiển, quả nhiên đúng như cậu ta nghĩ, một bàn tay không thể nắm hết được.

Thời Thiển bị hôn tới mất tỉnh táo, cả người mềm nhũn, một tay Tống Phi kéo áo sơ mi của cô ra, áσ ɭóŧ ren màu trắng ôm trọn lấy hai vυ" trắng nõn tới phát sáng của cô, một hương thơm nhàn nhạt như có như không bay vào xoang mũi của Tống Phi.

Tống Phi sốt ruột cởi áσ ɭóŧ của Thời Thiển ra, hai cặρ √υ" giống như hai chú thỏ con bật ra, hai bàn tay to rộng lập tức nắm lấy hai vυ", bóng loáng, non mịn, mềm mại, giống như hai cái bánh bao lớn, chỉ là trông tinh tế hơn bánh bao.