Chương 11.2

“Lâm Nam, mời mẹ tôi về phòng, rồi kêu mọi người trong biệt thự tới phòng khách.”

“Vâng, Lục tổng.”

Lâm trợ lý đứng ở cửa, nghe phân phó liền làm theo.

Lục Minh không phải một người tốt, thậm chí có thể nói là một người vì mục đích mà không từ thủ đoạn. Bởi vì thời gian cấp bách, hắn không sử dụng thủ đoạn hay dùng, vừa đe dọa vừa dụ dỗ quá lãng phí thời gian, chỉ có bạo lực mới là nhanh nhất.

Nghe ở phòng khách dưới lầu vang lên tiếng kêu rên cùng khóc lóc thảm thiết, mẹ Lục lúc này mới cảm giác sợ hãi, ký ức mấy năm trước hiện lên trước mắt.

Lục Minh có khi ba Lục đã già, qua tuổi 40 mới có đứa con duy nhất này. Mẹ Lục cũng không phải vợ đầu, thậm chí còn không phải người vợ đứng đắn.

Ba Lục lúc trước chỉ muốn con chứ không quan tâm xuất thân người sinh con cho mình. Mà mẹ Lục chỉ là một người rửa chân trong phòng lớn lên xinh đẹp, có một đêm nồng nàn với ba Lục. Rồi bà may mắn sinh con cho Lục gia, sau đó là mẹ quý vì con, trở thành bà chủ trên danh nghĩa của Lục gia.

Lục Minh sinh ra là kiêu ngạo của ba Lục, cũng là người thừa kế duy nhất của Lục gia khổng lồ. Hắn được giáo dục một cách toàn diện, trước năm 20 tuổi cuộc sống của hắn chỉ có học tập không ngừng và bị bắt cóc không hồi kết.Nếu hết thảy diễn ra suôn sẻ, hắn sau khi tốt nghiệp đại học sẽ chậm rãi tiếp nhận thế lực gia tộc, trở thành gia chủ chân chính của Lục gia.

Nhưng cuộc sống không phải phim. Ba Lục không nghĩ tới khi chim ưng con của mình còn không chưa đủ năng lực thì đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Lục gia to lớn nháy mắt trở nên hỗn loạn, những bất mãn cùng ghen ghét của những người ngày thường bị ba Lục trấn áp đều trần trụi hiện ra trước mặt hắn.

Không cho hắn thời gian thích ứng, Lục Minh bị bắt trưởng thành, lợi dụng hết thảy để chiến đấu.

Trải qua máu me mấy năm đó, mẹ Lục không trở thành hậu thuẫn của hắn, nên mỗi năm mẹ con ít nói chuyện với nhau không có ký ức tốt đẹp.

Bình hoa xinh đẹp chỉ biết tiêu tiền bị những tên lòng lang dạ sói lừa gạt, trở thành chướng ngại lớn nhất nếu muốn Lục gia, cũng làm Lục Minh chịu nhiều đau khổ trong những năm đó.

Vì để thế cục hoàn toàn ổn định nên thủ đoạn hắn càng ngày càng tàn nhẫn và không từ thủ đoạn. Và cũng làʍ t̠ìиɦ cảm mẹ con vốn đã có nguy cơ chỉ còn lại không quấy rầy nhau.

Nhớ tới những thủ đoạn Lục Minh năm đó, mẹ Lục không kiềm được tim đập mạnh.

Mấy năm nay bình yên làm bà tưởng quan hệ tốt hơn trước một chút, nhưng hiện tại xem ra đây chỉ là ngoài mặt. Lục Minh bề ngoài lạnh nhạt trầm ổn nhưng vẫn là tên cố chấp không từ thủ đoạn.

Mẹ Lục biết, những người đó dưới lầu chắc chắc sẽ nói ra, nhưng máy bay đã cất cánh hơn 4 tiếng rồi bây giờ sẽ không đuổi kịp. Bà chỉ hy vọng Trương Uyên có thể thông minh một chút, đừng làm cho người khác ôm cây đợi thỏ.

Lục Minh có tin tức mình muốn liền đứng dậy rời đi, không thể không nói mẹ hắn ở phương diện này thật sự rất cẩn thận, sắp xếp Trương Uyên đi một nơi hắn hoàn toàn chưa đặt chân đến. Là một nước nhỏ ở Châu Âu —— Lạc Mông Tư.

Lục Minh nửa tiếng sau kêu trực thăng riêng, nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, đôi mắt đen càng thêm đen nhánh.

Trương Uyên được nhớ thương mới vừa xuống máy bay, cậu cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có người chú ý cậu thì mới tạm thời yên lòng.

Không biết mẹ Lục có thể kiên trì bao lâu. Trương Uyên lấy thẻ sim điện thoại ra, trước lấy ra một phần tiền, thay quần áo và điện thoại, thuê một chiếc xe, hết thảy đều được tiến hành thuận lợi, làm Trương Uyên rốt cuộc cũng cảm nhận được tự do đã lâu không thấy.

Lúc này đây cậu thấy vô cùng may mắn lúc trước mình có học xe từ Lục Minh nhưng nghĩ đến ba ngày kia cậu không xuống được giường, cậu nhịn không được mà rùng mình.