Chương 2: Mối quan hệ chị em

Hàng Uyển Uyển tóm lấy Cam Đường, thề sẽ bới móc mấy chuyện tầm phào này đến cùng.

"Cam Đường Cam Đường, nói cho tớ biết đi mà, cô Trương coi Tiểu Ti giống như bạn trai của cô ấy, nhưng mà không thể nào, lúc đó cậu ta mới bao nhiêu tuổi chứ."

Âm thanh của cô ấy nũng nịu, cái kiểu nũng nịu đúng thời điểm đó cả đời Cam Đường cũng không học được.

Cam Đường mím môi, cười như không có chuyện gì xảy ra: "Đó là hồi cuối trung học, gia đình tớ gặp biến cố nên muốn đưa Tiểu Ti đi, cậu ấy bèn lén trèo tường đến tìm tớ để nói lời tạm biệt, cuối cùng bị cô Trương bắt quả tang."

Hàng Uyển Uyển suy nghĩ một chút: "Là lúc cậu xin đi vệ sinh rồi đi tận nửa tiếng vẫn chưa về lớp."

Cũng không thể trách trí nhớ Hàng Uyển Uyển quá dai, mà sự thật là vì Cam Đường là một học sinh ngoan ngoãn xuất sắc, chưa bao giờ khiến người khác phải bận tâm lại trốn học nửa tiết bị Dạ Xoa nổi giận lôi về đã trở thành một điểm nhấn trong ký ức của mọi người, vì thế sau này vẫn có một số học sinh cho rằng Dạ Xoa trách lầm Cam Đường.

Tuy nhiên, nghĩ đến Dạ Xoa hung dữ khi đó biến thành một cô gái mềm mại nữ tính như bây giờ khiến Hàng Uyển Uyển nảy sinh hứng thú với mấy lời đàm tiếu.

"Này Cam Đường, cậu có biết không, người nhà kia của cô Trương thật ra là giám đốc ngân hàng bên cạnh trường chúng ta, hai người ban đầu không hề quen biết nhau, cậu cũng biết cái miệng của cô Trương chưa từng tha cho ai bao giờ." Hàng Uyển Uyển cười một chút, tựa như đang nghĩ đến hình dáng ban đầu của vị giám đốc đó: "Vẫn là mối quan hệ chị em, kém cô Trương sáu bảy tuổi, cô Trương còn trẻ đã góa chồng, lần thứ hai trở về tuổi xuân, không phải cảm thấy rất kịch tính sao."

Cam Đường nhìn bộ dạng thiếu nữ hoài xuân của cô ấy, không biết vì sao lại giật mình, mở miệng hỏi: "Cậu và em trai kém hai tuổi kia thế nào rồi?"

Nụ cười trên mặt Hàng Uyển Uyển thoáng ngưng trệ: "Cậu nói tới Chu Chí Minh à, cái thằng nhóc chết tiệt đó—"

Giọng nói của cô ấy đột nhiên tăng thêm hai tông khiến mọi người xung quanh phải ngoái đầu lại nhìn, Hàng Uyển Uyển bèn thấp giọng xuống nói: "Không biết cái thằng nhóc chết tiệt đó đang có suy nghĩ gì, chắc là con trai hay có mới nới cũ hơn con gái, nhiều lúc tớ cảm thấy lúc trước mình không nên quen cậu ta."

Mới vừa rồi còn là cô gái nhỏ mềm mại đáng yêu, mà lúc này trong giọng nói lại xen lẫn mấy phần mệt mỏi.