Chương 8: Không được đυ.ng, là thứ sẽ ăn vụng!

“Đại Đại, cả tuần nay sao em cứ ngẩn ngơ lơ đãng vậy?”

Đứng ở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi, mặc một bộ vest thủ công của Louis Vuitton, với mái tóc đen mượt được chải chuốt bóng loáng, đôi lông mày mảnh mai và một cặp kính không gọng, khiến sự thông minh của người đàn ông hoàn toàn hiện rõ trên khuôn mặt.

“Anh Cư Diệp, sao anh lại lên đây?”

Mạc Tiểu Đại quay đầu nhìn chồng sắp cưới đứng ở cửa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên nụ cười ngọt ngào.

Tập đoàn Lục thị là tập đoàn có tiềm lực tài chính hùng mạnh ở nước Z, nắm trong tay huyết mạch của ngành tài chính nước này, có người nói chỉ cần tập đoàn Lục thị run chân, thị trường chứng khoán nước Z sẽ nổi cơn cuồng phong.

Mà tổng giám đốc tài chính Lục thị chính là Lục Cư Diệp, chồng sắp cưới của Mạc Tiểu Đại, mười năm trước hai nhà đã lập hôn ước, bây giờ thì sắp có hôn lễ thế kỷ.

Lục Cư Diệp nhìn sắc mặt không vui của Đại Đại, khẽ cau mày, bước vào căn phòng được trang trí theo một phong cách bất quy tắc của Đại Đại, hai tay ôm lấy Đại Đại mỉm cười dịu dàng: “Bác trai nói, gần đây Đại Đại có tâm sự nặng nề, rốt cuộc là đang nghĩ chuyện gì vậy?”

“Ơ, không có gì...” Mạc Tiểu Đại nhẹ giọng nói, sau đó thoát khỏi vòng tay của Lục Cư Diệp, xoay người nói: “Anh Cư Diệp, anh ở dưới lầu đợi em, em thay lễ phục sẽ xuống dưới!”

“Ài, sợ cái gì? Chúng ta đã đính hôn mười năm rồi!” Lục Cư Diệp dùng đầu ngón tay nâng kính lên, bên môi nở nụ cười thâm thúy. Đã đính hôn mười năm, anh ta và Tiểu Đại coi như đã có một khoảng thời gian tình sâu ý nặng, nhưng cho đến nay, ngay cả môi của cô cũng chưa từng chạm vào...

“Ha ha, đính hôn thì đính hôn, nhưng chúng ta còn chưa kết hôn...” Mạc Tiểu Đại vừa cười vừa đẩy Lục Cư Diệp ra khỏi cửa, đóng sầm cửa lại.

“Đại Đại, em rất giống cái tên của em, ngốc nghếch đó? Một con ong canh giữ bình mật không thể chạm tới, sẽ ăn vụng đó!” Lục Cư Diệp ủ rũ đứng trước cánh cửa đang đóng chặt, ưu nhã quay người rời đi. Phải thừa nhận Lục thị có Thanh Long Đường chống lưng, mới có được địa vị ngày hôm nay, đây cũng là nhờ anh ta đính hôn cùng Mạc Tiểu Đại, nếu không phải vì cái này, anh ta đã sớm rời đi.

Trong phòng ngủ, Mạc Tiểu Đại mở cửa tủ quần áo, lấy ra một chiếc váy nhỏ màu vàng lông ngỗng đã chuẩn bị sẵn, choàng lên người một cách vụng về, mái tóc dài tùy ý búi lên, xỏ vào một đôi giày cao gót màu trắng, rồi xoay người bước ra ngoài.

Trong đại sảnh của Thanh Long Đường, Đại ca long đầu của Thanh Long Đường, Mạc Thắng Thiên và con rể tương lai Lục Cư Diệp đã tụ họp cùng nhau.

Mạc Thắng Thiên chỉ mới ngoài năm mươi, trung niên và tràn đầy khí thế, nhưng lúc này ông ta nghiêm túc nói với Lục Cư Diệp: “Tập đoàn Kiều thị, nghe nói trao một nửa quyền điều khiển cho Hoàng Phủ Vân Liễm, xem ra Hoàng Phủ Vân Liễm có dã tâm tới nước Z làm loạn!”

“Bác trai, từ lâu cháu đã nghe nói Kiều thị này vốn là thuộc hạ bí mật của Hoàng Phủ Vân Liễm...” Lục Cư Diệp đóng máy tính xách tay trên bàn cà phê lại, trầm giọng nói.

“Daddy, anh Cư Diệp, chúng ta đi thôi!”

Mạc Tiểu Đại đi xuống lầu, hình như cô mơ hồ nghe thấy tên Hoàng Phủ Vân Liễm, nhưng cô ta không quan tâm, xem như là ảo giác.

“Tối nay nhất định là tiệc tẩy trần mà Kiều thị tổ chức cho Hoàng Phủ Vân Liễm, chúng ta đến nơi hẹn thôi, thân thiện với cậu ta, còn hơn thù địch!”

Mạc Thắng Thiên đứng dậy, trầm giọng nói một câu! Nếu thế lực của tập đoàn Hoàng Phủ mở rộng đến nước Z, liệu Thanh Long Đường có còn chỗ đứng ở nước Z không? Hoàng Phủ Vân Liễm, Hoàng Phủ Vân Liễm, thật sự là nhân vật làm đau đầu hắc bạch lưỡng đạo.

“Bác trai nói phải!” Lục Cư Diệp đứng dậy và cung kính gật đầu. Anh ta đã thông báo cho em gái mình là Lục Nhĩ Cảnh tối nay cũng đến tham gia yến tiệc của Kiều thị, nếu Nhĩ Cảnh có thể thuận lợi làm quen với Hoàng Phủ Vân Liễm, thì tập đoàn Lục thị có hai thế lực lớn để dựa vào, địa vị sẽ vững vàng không thể lay chuyển!

Bữa tiệc của Kiều thị diễn ra trong biệt thự tư nhân sang trọng nhất nước Z.

Ở ngoài sân, có rất nhiều xe hơi nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, đương nhiên rất là náo nhiệt.

Mạc Tiểu Đại, Mạc Thắng Thiên và Lục Cư Diệp cùng nhau ngồi trên chiếc xe sang Lincoln kéo dài màu đen, đi thẳng đến cổng biệt thự.

Lục Cư Diệp vẫn giống như một quý ông người Anh lịch lãm, khoác tay Mạc Tiểu Đại bước vào sảnh tiệc.

Trong sảnh tiệc được bài trí sang trọng theo phong cách châu Âu, âm nhạc cổ điển tao nhã đang nhẹ nhàng vang lên, những bóng người lả lướt trong sảnh đương nhiên là những thiên kim tiểu thư của giới thượng lưu.

Bởi vì loại dịp này không chỉ là một sự kiện trọng đại của chủ nhân, mà còn là một buổi kết thân của giới siêu giàu, nơi các vị khách thay đổi khẩu vị.

Điều đầu tiên giới siêu giàu quan tâm là của cải. Thứ hai là bối cảnh. Môn đăng hộ đối là điều bắt buộc trong một bữa tiệc như vậy.

“Anh...” Một người phụ nữ quyến rũ mặc váy đen lao về phía Lục Cư Diệp!