“Hoàng Phủ Vân Liễm...”
Là Hoàng Phủ Vân Liễm, nghe thấy cái tên này, Lục Cư Diệp suýt nữa ngã xuống đất, anh ta vui mừng cầm lấy điện thoại và nói: “Sếp Hoàng Phủ, là tôi Lục Cư Diệp...”
“Tôi biết anh cần ít nhất mười tỷ! Tôi sẽ cho anh một cơ hội.” Trong lời nói của Hoàng Phủ Vân Liễm không có bất kỳ cảm xúc nào.
“Cảm ơn sếp Hoàng Phủ đã giúp sức, tôi vô cùng cảm kích, khi nào chúng ta có thể ký hợp đồng, tiền vốn khi nào mới nhận được?” Lục Cư Diệp đột nhiên cảm thấy mình là người may mắn nhất trên thế giới này.
“Nhưng mà...”
Hoàng Phủ Vân Liễm vừa nói ra hai chữ này, Lục Cư Diệp đang vui vẻ trong lòng đột nhiên trở nên thận trọng, anh ta khẩn trương hỏi: “Sếp Hoàng Phủ, anh có điều kiện gì?”
“Tôi muốn Mạc Tiểu Đại!”
Vẻ lo lắng trên mặt Lục Cư Diệp chuyển thành tươi cười, anh ta cảm thấy, Mạc Tiểu Đại giống như một ngôi sao may mắn mà thượng đế đã phái xuống để cứu vớt anh ta.
Anh ta quỳ ở trên bàn, gật đầu nói: “Chủ tịch yên tâm, không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề...”
Lục Cư Diệp còn chưa nói xong, đầu dây bên kia cúp máy một cách dứt khoát lạnh lùng. Lục Cư Diệp vừa đặt điện thoại xuống, thư ký Dịch Mỹ gọi đến, giọng điệu ngọt ngào xương cốt cũng muốn tan chảy.
“Chủ tịch, cô chủ muốn gặp anh!”
“Cho cô ấy vào!” Lục Cư Diệp rũ mắt xuống, lấy tay vò tóc, ánh mắt trầm xuống, anh ta không tiếc mọi giá rồi!
Mạc Tiểu Đại bước vào tòa nhà tài chính Lục thị u tối, cô đi thẳng lên tầng cao nhất, vừa bước vào văn phòng đã thấy Dịch Mỹ ngồi một mình ngơ ngẩn trong bóng tối.
“Đại Đại, chị tới rồi?” Dịch Mỹ quay đầu sang, hai mắt sưng như hạt óc chó.
“Mỹ Mỹ, cô làm sao vậy?” Mạc Tiểu Đại kinh ngạc hỏi.
Nước mắt của Dịch Mỹ trượt xuống má, cô nghẹn ngào nói: “Bố tôi đầu tư toàn bộ tiền của công ty vào Lục thị, bây giờ mất hết rồi, công ty đã phá sản, bố tôi không chịu được đả kích, nhảy lầu tự sát rồi...”
“Cái gì...”
Đầu óc Mạc Tiểu Đại trở nên trống rỗng, tên ác quỷ đó thậm chí còn không buông tha cho cái công ty quy mô nhỏ của gia đình Dịch Mỹ.
“Đại Đại, chị nói tôi nên làm sao đây, mẹ tôi bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện!” Dịch Mỹ nức nở thốt lên.
“Mỹ Mỹ, cô tan làm đi chăm sóc cho bác gái đi, có tôi ở đây, cô đừng quên chúng ta là bạn thân từ nhỏ!” Mạc Tiểu Đại lấy lòng bàn tay lau nước mắt cho Dịch Mỹ, đều là tại cô đã đắc tội với tên ác ma đó, cho nên mới khiến bạn bè và những người xung quanh mình phải chật vật như thế.
Mạc Tiểu Đại ngẩn ngơ đi vào phòng làm việc của Lục Cư Diệp, cô cũng biết, lúc này Lục Cư Diệp chắc chắn không thể chịu được một sự đả kích dù nhỏ, nhưng cô rất khó chịu, khó chịu như sắp chết rồi, cô muốn tìm một sự an ủi.
Lục Cư Diệp ngồi trong một mớ hỗn độn, mái tóc anh rối bù chẳng còn mượt mà, áo vest ném trên mặt đất, chiếc áo sơ mi trắng anh ta đang mặc cũng nhăn nhúm, Mạc Tiểu Đại cảm thấy đau lòng, Lục Cư Diệp là một người ưa sạch sẽ, nhưng bây giờ anh ta đã không tắm gội ít nhất ba ngày rồi.
“Đại Đại, sao em lại đến đây, bác trai vẫn khỏe chứ?” Lục Cư Diệp nâng khuôn mặt tiều tụy nhìn Mạc Tiểu Đại.
Mạc Tiểu Đại nghẹn ngào một hồi, cô tựa trên vai anh, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô nói: “Anh Cư Diệp, công ty thật sự không thể cứu vãn sao?”
“Đại Đại, muốn cứu Lục thị, ít nhất cần mấy chục tỷ vốn, kí©h thí©ɧ cổ phiếu của Lục thị tăng lên, một ngày nữa không có vốn đầu tư, vậy thì anh sẽ chết cùng với Lục thị!” Lục Cư Diệp rũ mắt xuống, trầm giọng nói.
Anh ta sẽ không mở miệng nói Mạc Tiểu Đại đi tìm Hoàng Phủ Vân Liễm, anh ta sẽ là một người đàn ông si tình, đau lòng nhìn người phụ nữ mình yêu thương nhảy vào vòng tay của người đàn ông khác ngay lúc anh ta gặp khó khăn! Như thế anh ta sẽ không đắc tội với Thanh Long Đường, càng có chỗ dựa là Hoàng Phủ Vân Liễm.
“Lẽ nào không có ai chịu cho mượn số tiền vốn này sao?” Mạc Tiểu Đại giọng run run hỏi.
Lục Cư Diệp nói: “Đại Đại, em thật ngây thơ, mấy chục tỷ không phải là con số nhỏ, trước mắt tập đoàn Lục thị đang ở trong tình thế bấp bênh, ở đâu có người chịu mạo hiểm cho mượn như thế? Đại Đại, nếu anh thật sự đi vào con đường này, anh Diệp mong em phải sống cho thật tốt.
Đáy lòng Mạc Tiểu Đại như bị nhuốm máu, lẽ nào cô thật sự muốn nhìn bố mình và các anh em trong Thanh Long Đường phải sống trong lao tù sao? Lẽ nào cô thật sự muốn nhìn chồng chưa cưới của mình là Lục Cư Diệp phải tự sát vì tập đoàn bị phá sản?