Chương 5

Thế nhưng, càng kiềm chế, ham muốn với Thẩm Túc lại càng mạnh mẽ, sau vài hơi thở, cuối cùng ta cũng không kìm được, nhanh như chớp tóm lấy cổ Thẩm Túc rồi hôn lên môi hắn. Khoảnh khắc môi ta chạm môi hắn, ta có thể nghe thấy tiếng thở dài thỏa mãn của bản thân. Cảm giác tuyệt vời hơn ta tưởng tượng rất nhiều, giống như hôn một bông tuyết sắp tan, hay giống như một miếng bánh ngọt trái cây, mát lạnh lại ngọt ngào.

Thẩm Túc có vẻ bị sốc trước hành vi đột ngột tấn công của ta, hắn sững sờ một lúc lâu mới nhớ ra phải đẩy ta ra. Có lẽ vì quá sợ nên hắn trượt tay hai ba lần mới đẩy được người ta ra. Thẩm Túc khẽ mấp máy môi, nhìn ta hồi lâu, không nói nên lời.

Ta liếʍ môi thèm khát rồi lại nhào vào vòng tay hắn, muốn tiếp tục chuyện còn đang dang dở. Nhưng mà lần này hắn cảnh giác hơn rồi, Thẩm Túc đặt hai ngón tay lên miệng ta, dái tai đỏ bừng, đôi mắt hơi rũ xuống, tựa như đang xấu hổ, tựa như đang khó chịu.

“Hoàng huynh, đừng keo kiệt như vậy, hôn muội nữa đi mà!” Ta ôm eo hắn, tựa đầu vào ngực, lải nhải van nài.

"Thẩm Chiêu Quân!" Hắn hô tên đầy đủ của ta, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

Ta thờ ơ nhìn hắn, chớp chớp mắt.

“Ta là hoàng huynh của muội.”

“Chỉ là trên danh nghĩa thôi mà.’

Thẩm Túc: “Xưa nay chưa từng có …”

Sau khi răn dạy ta suốt nửa giờ, cuối cùng hắn cũng thả ta đi.

Nhưng đương nhiên là ta nghe tai nọ xọ qua tai kia, không để tâm mấy rồi. Đối với ta mà nói, sự tồn tại của Thẩm Túc hoàn toàn không giống những người khác.

Mẹ ruột của ta chỉ là một nữ tử nhân gian nhà nghèo, tiến cung chỉ có thể làm Tài nhân, lại không được sủng ái, mất sớm khi ta chỉ mới 8 tuổi vì bệnh tật. Cuộc sống hồi còn bé của ta khổ sở, không có mẹ ở bên, địa vị lại thấp kém, ngày tháng trải qua gian khổ vô cùng.

Sau đó, Thẩm Túc vô tình thấy ta đáng thương cho nên mới đưa ta đến sống bên cạnh Đông Cung để chăm sóc. Hắn đối xử với ta rất tốt, những ngày tháng đó là những ngày tháng ta cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời. Thức ăn luôn đủ đầy, không sợ đói, không sợ lạnh, tự do làm điều mình thích ...

Đối với ta, dù có gom tất cả những từ ngữ đẹp nhất trên thế gian về đây, thì so ra vẫn còn kém hắn quá nhiều.