Chương 42: Ngươi Nếu Như Thua, Làm Tức Phu Của Ta

Một câu nói đột nhiên như vậy làm cho đầu óc của Giang Ý nhất thời không suy nghĩ được gì, mãi một lúc sau, hắn mới chớp chớp mắt hỏi:

- Ý ngươi là gì?

Thu Duệ buông tay ra:

- Đường muội của ngươi nói cũng nghe được, công ty chúng ta xảy ra nhiễu loạn, sao ta có thể ngồi nhìn không để ý được. Nhưng hiện tại một mình ta không có thực thể, còn không cách được bên cạnh ngươi. Muốn làm gì thì quả thực không thuận tiện.

Giang Ý nhắm mắt lại:

- Vậy ngươi nói xem nên hợp tác như thế nào?

Thật ra rất đơn giản, chỉ cần ngươi là người phát ngôn của ta tiếp xúc với thành Hàn Uyên!

Giang Ý hừ lạnh:

- Ngươi trực tiếp nói muốn mượn dùng thân thể của ta chẳng phải xong rồi sao, nói văn nghệ phạm vi như thế làm gì?

Thu Duệ cố nhịn cơn tức:

- Ngươi đến cùng đồng ý khác ý rồi à?

Vậy ta được lợi lộc gì?

Giang Ý nhíu mày nhìn qua Thu Duệ:

- Tư vị của người bị quỷ nhập vào cũng không dễ chịu, không có chỗ tốt thì ta sẽ không làm không công!

Trong lòng Thu Duệ hoàn toàn không có tiếng hò hét, nhưng khuôn mặt hắn lại bình tĩnh, ngữ điệu bình tĩnh không lộ ra chút phẫn nộ nào từ đáy lòng:

- Đợi sau khi phá vỡ trận pháp, ta nhất định sẽ cảm tạ! Ngươi ra giá, tùy tiện bao nhiêu cũng được!

Giang Ý vuốt ve cái cằm, tròng mắt trầm tư, bộ dáng giống như là đang cân nhắc nên bán thân thể của mình với giá bao nhiêu.

Thu Duệ cong môi cười lạnh, quả nhiên, con người đều thích tiền!

Ta muốn tiền!

Thu Duệ đắc ý cười lạnh cứng trên gương mặt, nam nhân ngẩng đầu lên nhìn qua hắn, duỗi ra một ngón trỏ nhẹ lắc lắc nói:

- Bẩm dạ nặc! Ngươi nhất định rất thất vọng! Không phải ai cũng thích tiền! Tiền tài như nhau mua không hết!



Thu Duệ tức giận nghiến răng nói:

- Đến tột cùng ngươi muốn làm gì?

Giang Ý nghiêng người dán mắt vào Thu Duệ, bình tĩnh nhìn chăm chăm vào đôi mắt của hắn, khóe môi cong lên nụ cười tà mị:

- Ngươi biết ta muốn cái gì!

Thu Duệ nhịp tim đập thình thịch, nghênh đón đôi mắt sáng rực của nam nhân, từ chối một câu:

- Không thể nào!

Giang Ý ngã xuống, nhẹ nhàng rơi vào trong đệm mềm mại, âm thanh mơ hồ truyền đến:

- Không có gì không thể! Thu Duệ, ta đối với ngươi nhất định sẽ làm được!

Nam nhân ngửa mặt nằm, Thu Duệ không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng cũng có thể tưởng tượng được, lúc này vẻ mặt của Giang Ý nhất định vô cùng vô sỉ.

Thế nhưng nhất định phải làm được! Ngươi cũng phải có bản lĩnh này!

Trong nụ cười giận dữ của Thu Duệ mang theo sự miệt thị không thể cả đời.

Giang Ý cười khẽ một tiếng:

- Thu Duệ, chúng ta đánh cuộc đi!

Thật nhàm chán!

Hay là ngươi sợ?

Kích tướng pháp của ngươi không có chút tác dụng đối với ta!

Vậy sao ngươi không dám đánh cuộc với ta, chẳng lẽ là sợ ngươi thua nên thể xác và tinh thần đều cho ta à?

Thu Duệ cao ngạo bị Giang Ý khıêυ khí©h như vậy, lập tức nhíu mày không vui:

- Giang Ý, ta đã nói ta không thích ngươi!

Đừng luôn cường điệu ngươi không thích hoan ta, như vậy sẽ làm cho ta cho rằng ngươi là đang giấu đầu lòi đuôi!

Giang Ý ưỡn người lên, cười nhìn Thu Duệ. Trong nụ cười mang theo chút khıêυ khí©h, còn có chút chế nhạo như vậy.



Giang Ý nắm chắc thắng lợi bộ dáng làm cho Thu Duệ rất tức giận, hắn bật thốt lên:

- Ngươi muốn đánh cuộc thế nào ta cũng phụng bồi, hi vọng ngươi không nhận món nợ này lúc thua!

Giang Ý ta không phải là người không thể thua được!

Giang Ý chậm rãi nói:

- Trong vòng nửa năm, ta muốn thể xác và tinh thần của ngươi!

Giống như nghe được trò cười, Thu Duệ cười đến ngửa mặt ra sau, thật lâu mới ngừng cười, nhìn chằm chằm vào Giang Ý nói:

- Giang Ý, có phải ngươi quá tin tưởng vào bản thân mình hay không?

Giang Ý vẫn bình tĩnh như cũ, cực kỳ miệt thị và bình tĩnh với Thu Duệ:

- Thu Duệ, thời gian nửa năm còn chưa tới, đừng quá sớm vọng hạ quyết luận!

Đừng nói nửa năm, cho dù là một năm ngươi cũng không thể có được thể xác và tinh thần của ta!

Nếu như thế, vậy ngươi dám đánh cuộc với ta không?

Có gì mà không dám?

Tốt! Vậy thì một lời nói vì Định, từ hôm nay mặt trời mọc sẽ có hiệu lực!

Chờ một chút! Tiền đánh cuộc là cái gì?

Ta thắng, ngươi làm vợ ta. Ta thua, tùy ngươi làm sao!

Thu Duệ cười nhạt:

- Giang Ý, ngươi tính toán cho kỹ đi! Mặc kệ thắng thua, chiếm tiện nghi đều là của ngươi! Tiền đặt cược ngươi chắc chắn thua, cho dù ngươi thua thì ta có thể làm gì ngươi?

Đừng nói chắc chắn như thế, tháng ngày còn chưa tới, tất cả đều có thể xảy ra!

Giang Ý chậc chậc miệng:

- Trong khoảng thời gian này ta sẽ toàn lực phối hợp với ngươi, càng không biết nói ra, làm ra bất kỳ hành động vượt quá giới hạn nào nữa!

Không phải ngươi muốn hợp tác với ta sao? Đánh cuộc chỉ là một điều khoản của hợp tác mà thôi! Nếu ngươi đã thề sẽ không thích ta mỗi ngày thì chẳng phải còn sợ một vụ đánh cuộc nho nhỏ như thế sao?