- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chiều Hư Vai Phản Diện
- Chương 137: Đại Học - Yêu Vô Cùng Sâu Đậm (1)
Chiều Hư Vai Phản Diện
Chương 137: Đại Học - Yêu Vô Cùng Sâu Đậm (1)
Lâm Bạch Du vẫn không biết anh nói như vậy trong phòng kí túc.
Cô và Phương Diệu cùng đến toà dạy học lên lớp, ra khỏi toà kí túc đã gặp rất nhiều bạn học, tuy không quen biết, nhưng họ đều nhìn cô.
Dù sao hôm nay cô và Tuỳ Khâm cùng xuất hiện, không phải bí mật trong trường học.
Lâm Bạch Du là người nổi tiếng của Viện Y học, còn Tuỳ Khâm là người sống trong sự bàn tán của mọi người, cũng là bởi thành tích và nhan sắc của anh.
Mọi người đều thích xem sự kết hợp giữa hai kẻ mạnh, cũng rất thích bàn tán.
Trên diễn đàn trường rất nhanh đã có ảnh họ hẹn hò ở mái đình giữa hồ, bạn học nhìn thấy lúc ấy kích động bình luận vào bài viết: [Hoá ra là hai người họ.]
Vậy nên, chưa đến nửa ngày, ai ai cũng biết chuyện hotboy trường và hotgirl trường hôn nhau.
Bạn học cùng chuyên ngành là người sốc nhất: “Tôi vẫn luôn nghĩ Tuỳ Khâm là người không gần nữ sắc, không ngờ, cũng là người bình thường.”
Lúc mới nhập học, bao nhiêu người từng xin Wechat, đã từng viện bao nhiêu cái cớ kì lạ, đều không thành công với Tuỳ Khâm.
Có một dạo có người cho rằng anh là gay.
Người khác phản bác: “Nói kiểu gì đấy, bạn gái tôi mà xinh đẹp như thế, hôm nào tôi cũng hôn, Tuỳ Khâm không nhịn được là quá bình thường.”
-
“Hình như cậu không nói chuyện với Lâm Thu Vũ mấy.” Phương Diệu tinh mắt.
“Có thể là tính không hợp chăng.” Lâm Bạch Du mỉm cười: “Cũng đâu phải ai cũng hợp để làm bạn.”
Phương Diệu như có suy nghĩ.
Theo như cô ấy thấy, Lâm Bạch Du đối xử với ai cũng dịu dàng, nom rất dễ nói chuyện, nhưng lại có giới hạn và sự kiên trì của mình.
Khoảng thời gian huấn luyện quân sự, mối quan hệ giữa Lâm Thu Vũ và cô vẫn ổn, nhưng dạo gần đây, bỗng trở nên bất thường, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì.
Song, cô ấy vẫn thiên về Lâm Bạch Du.
Tuy mối quan hệ lạnh nhạt, nhưng đến lớp, bạn học cùng kí túc ngồi với nhau khá nhiều.
Phương Diệu ngồi giữa Lâm Thu Vũ và Lâm Bạch Du.
Trong giờ học, cô ấy nhắn tin hỏi cô ta: [Cậu và Lâm Bạch Du sao thế?]
Lâm Thu Vũ: [Không sao.]
Cô ta sao có thể nói, lúc trước mình khuyên Lâm Bạch Du vứt bỏ bạn trai “không có tiền đồ”, đồng ý sự theo đuổi của đàn anh cao giàu đẹp trai.
Hôm nay nhìn thấy, mình gượng gạo cực kì, Lâm Bạch Du đối xử với cô ta càng bình thường, cô ta càng xấu hổ.
Phương Diệu: [Được thôi.]
Cô ấy còn đang muốn hoà giải đấy.
Hồi cấp 3, Lâm Bạch Du chọn Y vì Tuỳ Khâm và mình, bây giờ cuộc sống của cô và Tuỳ Khâm đã trở về bình thường, lí do học Y cũng mất đi một điều.
Nhưng cứu người, cũng rất có ý nghĩa.
Có lẽ là vì hồi cấp 3 thấy máu, cũng có lẽ vì sự trải nghiệm trong giấc mơ, tiết giải phẫu đầu tiên rất lâu sau đó, cô lại là cô gái điềm tĩnh hiếm có trong lớp.
Tô Trừng Trừng đang run tay: “Sao cậu điềm tĩnh thế?”
Phương Diệu bình thường hoạt bát đến mấy, lúc này cũng nuốt nước bọt: “Bạn học Tinh Tinh, có phải nhà cậu có người làm bác sĩ không?”
Trái lại là Lâm Thu Vũ, im lặng không nói, cắn môi muốn kiếm điểm cao.
“Không có.” Lâm Bạch Du cũng hoảng sợ trong lòng, nhưng có đủ bình tĩnh: “Các cậu cũng phải làm chứ, đây là bài tập nhóm.”
Mấy người tay chân luống cuống, cuối cùng cũng hoàn thành bài tập.
Lâm Bạch Du học xong, khác với các bạn cùng phòng nhợt nhạt mặt mày, cô thậm chí còn vui vẻ đến Viện chính hẹn hò với Tuỳ Khâm.
Chỉ có điều, món trong canteen trưa nay là ếch trâu.
Lâm Bạch Du nhăn mặt, nhặt hết cho Tuỳ Khâm: “Hôm nay em mới mổ họ hàng của nó xong, bây giờ không nuốt nổi đâu.”
Tuỳ Khâm không nhịn được cười, không từ chối, ăn ếch trâu rất bình tĩnh, nghe cô nói các chi tiết giải phẫu cóc.
Mấy người bạn bên cạnh nghe mà sắc mặt quái đản, lại nhìn cặp đôi một người cười, một người nghe, họ im lặng bưng khay cơm đi.
Lâm Bạch Du lại hỏi: “Dạo này anh học được thứ gì mới không?”
Tuỳ Khâm lựa vài môn học nói chung chung, Lâm Bạch Du nghe hiểu lơ mơ, phức tạp quá, cô vốn tưởng vật lí học thiên thể là kiểu trên mạng nói, vũ trụ lãng mạn, kết quả lại còn có số hiệu, còn phải tính toán, khó hiểu hơn vật lí cấp 3 nhiều.
“Nghe hiểu chưa?”
“Chưa.” Lâm Bạch Du nói thật.
“Không sao, rất nhiều người không hiểu.” Tuỳ Khâm hờ hững nói.
Lâm Bạch Du bị anh chọc cười.
Vài cô nữ sinh đang ngồi ở bàn sau họ, cách một lối đi: “Lúc trước có phải có người cầm sách đến hỏi, bị từ chối rồi đúng không?”
“Chính là Trần Thanh Thanh đấy.”
“Tôi nhớ Tuỳ Khâm nói, cậu ấy không phải thầy giáo, không phụ trách giải đáp.”
“Làm bạn gái cậu ấy cũng rất có cảm giác an toàn, nhưng mà, nếu tôi là cậu ấy, cũng sẽ thích Lâm Bạch Du, bình luận về cô ấy ở Viện Y học rất tốt.”
Họ đang nói, nhìn thấy Trần Thanh Thanh vào trong canteen, ngậm miệng lại.
Trần Thanh Thanh vừa nhìn đã thấy hai người Lâm Bạch Du, sắc mặt lúc ấy đã không vui rồi.
Lâm Bạch Du không nhìn thấy, cô nói: “Giáo sư Tuỳ, có cơ hội giảng giải cho em nhé.”
Chàng trai trẻ đối diện nhìn cô: “Thứ 7 bận không?”
Lâm Bạch Du lắc đầu.
Tuỳ Khâm gật đầu: “Đưa em đi đài thiên văn của trường.”
Lâm Bạch Du dĩ nhiên biết nơi này: “Em nghe nói không phải học sinh khoa thiên văn nếu đi phải hẹn trước, rắc rối lắm.”
Tuỳ Khâm nhướn mày, thanh tuấn điển trai.
Anh cười nhẹ: “Em quên anh học chuyên ngành gì rồi à?”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chiều Hư Vai Phản Diện
- Chương 137: Đại Học - Yêu Vô Cùng Sâu Đậm (1)