- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
- Chương 6
Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
Chương 6
Nếu đã kêu xa sao còn chạy đến đây ăn tối?
Còn nữa, mang tấu chương đến đây không lẽ không xa sao?
Thế là ta chỉ đành miễn cưỡng ra lệnh người chuẩn bị một cái bàn nhỏ trong tẩm cung của bản thân, sau đó bất lực nhìn Lý công công ôm từng chồng từng chồng tấu chương dày cồm cộp đến đặt lên mặt bàn.
Trong giây lát, ta thấy cũng thấy có chút đồng cảm với hắn...
Thấy Lý công công đã chuyển tấu chương xong, ta cũng định rời khỏi tẩm cung, dắt theo Thu Lạc đi dạo một vòng quanh cung tiêu thực.
Ai mà ngờ được Tôn Diễm lại trực tiếp gọi ta lại.
"Nàng đi đâu vậy? Quay lại mài mực cho ta."
Không phải chứ, Lý công công đã mài mực cho người mấy chục năm rồi, sao ngươi lại gọi ta không gọi hắn?
Thế là ta lập tức mở miệng thoái thác: “Bệ hạ, tối nay thần thϊếp ăn hơi nhiều… có chút đầy bụng, muốn đi dạo bên ngoài tiêu thực một chút, có thể không mài mực được không?”
Ta tràn đầy mong chờ nhìn về phía hắn.
"Ừm… nàng nói có lý. Vừa hay ta phê duyệt tấu chương mệt rồi, vậy ta liền đi dạo cùng nàng một vòng vậy" Hắn vừa nói xong liền lập tức đứng dậy, dường như cực kỳ lo nghĩ cho ta vậy
Nói dối! Hắn rõ ràng còn chưa phê duyệt được cái tấu chương nào! Mệt là mệt thế quái nào được?
Thấy hắn nói điêu không chớp mắt, ta trợn tròn mắt, không thể hiểu nổi.
Hắn đã bước tới trước cửa, thấy ta vẫn còn chưa đi theo còn quay đầu lại ra hiệu cho ta đi nhanh một chút .
Ta cuối cùng vẫn là không tình nguyện bước tới, thậm chí còn có chút cảm giác muốn ôm lấy cột chống cung khóc to một trần.
Ta thà đi một mình còn hơn!
Cuối cùng, ta vẫn phải đi cùng hắn, lý do là vì ta đang trướng bụng, vô cùng khó chịu, còn không đi nữa chắc vỡ bụng mất.
Vốn tưởng rằng sẽ gặp được vài vị phi tần khác, ai mà ngờ được trên đường ngoại trừ cung nữ và thái giám chẳng còn ai khác, có chút nhàm chán
Ta vốn định tiễn Tôn Diễm đến chỗ mấy vị phi tần khác, ai mà ngờ được, mấy vị phi tần khác trong cung đều thành thật như vậy, đến tranh sủng cũng không thèm tranh...
Thế là ta và hắn cứ thế dạo loanh quanh hết một nửa hoàng cung, ta mệt đến mức cái chân cũng không nhấc lên. Cuối cùng ta cũng nhìn thấy Dưỡng Tâm điện như cứu tinh ẩn hiện trước mắt.
Ta đến lễ mấy cái lễ nghi cũng không thèm để ý, vội vã níu lấy tay áo của Tôn Diễm, vừa thở phì phò vừa nói với hắn: "Hoàng thượng! Đến Dưỡng tâm điện rồi! Long thể quan trọng, người mau trở về nghỉ ngơi đi! Thần thϊếp chỉ tiễn người đến đây thôi, không cùng người vào trong đâu!”
Hắn cũng không hất tay ta ra, chỉ nghiêng nghiêng đầu, nhếch mép cười.
“Nhưng mà đám tấu chương của ta vẫn còn đang ở cung nàng.” Hắn nhắc nhở ta.
…
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
- Chương 6