- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
- Chương 2
Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
Chương 2
Ta muốn đi Giang Nam.
Ta không muốn nhập cung.
Nhưng cuối cùng, ta vẫn là không thể không nhập cung.
Bởi vì ta là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng. Bất luận ta có gả cho ai, đối với hoàng thất đều không phải là chuyện tốt.
Đương kim thái hậu chính là muội muội ruột của cha ta.
Theo lý mà nói, ta còn phải người một tiếng cô mẫu.
Chỉ là đương kim hoàng thượng Tôn Diễm lại không phải nhi tử thân sinh của thái hậu.
Mẫu thân thân sinh ra hắn, Linh Phi đã vì một trận phong hàn mà qua đời từ khi hắn mới năm tuổi.
Sau khi tiên đế biết chuyện, thập phần thương tâm, sau đó liền đem nhi tử của Linh Phi giao cho hoàng hậu nương nương không con nuôi dưỡng.
Tiên hoàng không có nhiều con nối dõi, chỉ có hai vị hoàng tử. Ngoại trừ Tôn Diễm, chỉ còn một vị hoàng tử Tôn Giác kém hắn hai tuổi.
Chỉ là Tôn Giác say mê võ thuật, từ nhỏ đã bái Thẩm tướng quân làm thầy, sau đó bái biệt Thái hậu cùng hoàng thượng, một mình xông pha giang hồ.
Nghĩ đến đây, ta lại lần nữa nghĩ đến việc bản thân sắp sửa phải đối mặt, đáy lòng nhịn không được gào khóc:
Ta cũng muốn đi……T.T
Ngày ta nhập cung, nương nước mắt lưng tròng tiễn ta lên xe ngựa, cha đứng một bên không khỏi buồn bã thở dài một tiếng, nói là do bản thân không thể bảo vệ được ta.
Cha tuy là thừa tướng nhưng người chưa từng vơ vét một đồng x.ương m.áu nào của người dân, cũng chưa từng có bất kỳ ý đồ phản nghịch nào.
Tuy rằng người lúc nào cũng thích đối nghịch với người khác, nhất là chèn ép thế lực của phủ tướng quân hàng xóm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, người dù sao cũng có tuổi rồi, cũng chỉ có mỗi cái sở thích đâm bị thóc chọc bị gạo nho nhỏ này thôi.
Nghe nói người còn từng là thái phó của thái tử.
Theo cách nói của thông thường, người chính là phu tử của tân đế Tôn Diễm.
Chỉ là lúc người ở nhà ta lăm lăm cầm cái chổi lông gà ép ta chăm chỉ học hành, trông người chả giống tể tướng chút nào, cũng chẳng hề giống thái phó luôn.
Ngược lại trông người giống một người đàn ông hung dữ hơn.
Đáng tiếc hôn sự của ta ảnh hưởng đến lợi ích của thế gia toàn kinh thành, thậm chí còn cả lợi ích của hoàng thất, bởi vậy căn bản không đến lượt ta làm chủ
Ta không thể đến được Giang Nam.
Nhưng ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy!
Trước điện, thẻ của ta quả nhiên bị giữ lại. Cũng bị giữ thẻ lại giống ta còn có nữ nhi nhà Thẩm tướng quân nhà hàng xóm, Thẩm Thanh Hà. Tính cách của nàng ấy hoàn toàn không được di truyền lại từ cha chút nào, vừa yên tĩnh lại vừa dịu dàng yếu đuối.
Tục ngữ thường nói, tướng môn hổ nữ, ta cũng thường nhịn không được mà nghĩ, liệu có phải lúc bà đỡ đỡ đẻ cho hai nhà chúng ta đã ôm nhầm rồi không ...
Dù sao thì kiểu bé gái hoạt bát, đáng yêu, nhiệt tình vui vẻ như ta đây so với nàng ấy càng giống nữ nhi tướng phủ hơn.
Ai ya, phi phi phi, nếu cha ta mà nghe thấy mấy lời này nhất định sẽ nhét ta vào bụng nương sinh lại lần nữa mất!
Cứ vậy, ta cuối cùng cũng phải không tình nguyện nhập cung.
Tôn Diễm ban ta làm tiệp dư, dù chữ “Triêu” trong tên của ta để làm phong hào, ban thưởng Yên Hú cung.
Chỉ là không biết hắn có ý đồ gì khác không hay chỉ là đọc nhầm tên ta, cuối cùng khi ban phong hào xuống lại là Chiêu tiệp dư chứ không phải Triêu tiệp dư.
Có thể đừng có mà đến cái tên ta cũng nhìn nhầm có được không?
Ta tên Mạnh Triêu Ngọc, không phải Mạnh Chiêu Ngọc...
Lý công công đến tuyên chỉ, thấy ta muốn nói lại thôi, còn thập phần chu đáo hỏi kỹ lại ta xem có chuyện gì không.
Thôi bỏ đi, cũng chỉ là chuyện nhỏ, dù sao ta cũng không muốn tranh giành sủng cũng không muốn thị tẩm gì hết. Đại sự trước mắt là phải làm sao để ta thất sủng, sau đó mua chuộc cha ta, để ta giả c.hết xuất cung !
Đúng, đây chính là kế sách của ta.
Chỉ cần ta có thể khiến bản thân thất sủng, tốt nhất là phạm phải việc gì đó, bị tống vào lãnh cung, sau đó đút lót một kẻ sai vặt để hắn đi tìm cha ta khóc lóc kể lể, để người sắp xếp cho ta giả c.hết xuất cung!
Ta cân nhắc vô cùng kỹ lưỡng một hồi, hai tay đan nhau, cảm thấy kể sách này của ta thật sự là tuyệt cmn diệu!
Vì vậy, điều cấp bách bây giờ là - làm thế nào để ta thất sủng.
Thị tẩm chắc chắn là không thể rồi. Lỡ như sau khi thị tẩm tên Tôn Diễm đó lại bị vẻ hoạt bát, thông minh, đáng yêu của ta hấp dẫn thì phải làm sao? ! Vậy chẳng phải kế hoạch của ta phải c.hết yểu sao?
Còn nữa, sau khi nghe cung nữ của Yên Hú cung giới thiệu, ta mới biết hóa ra Yên Hú cung chính là công điện gần Dưỡng Tâm điện nhất.
Vậy vạn nhất một ngày nào đó hắn lật thẻ của phi tử khác, sau đó đi bộ đến giữa đường lại mỏi chân, ghé vào Yên Hú cung của ta thì phải làm sao? !
Nếu vậy kế hoạch thất sủng của ta...
Không được, không được, ta tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra được!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Chiêu Chiêu Cũng Có Quang
- Chương 2