Tô Cẩm Nghị đứng sang một bên và lặng lẽ quan sát, vẻ mặt anh thay đổi đôi chút không thể nhận ra.
Anh ấy nói bản thân không nghi ngờ thiên phú của em họ mình, anh cũng thực sự tin tưởng là năng lực Tô Diệu có thể dọn dẹp được hai con Goblin.
Nhưng chỉ ăn có một đấm mà đã chết bất đắc kỳ tử?
Đây cũng không phải là kết quả mà anh dự đoán đến trước đó.
Anh không biết trên cánh tay Tô Diệu cái áo giáp kia là năng lực gì, nhưng theo như anh biết, thì bất kỳ loại dị năng nào cũng có tác dụng hạn chế khi Dị Năng Giả chỉ ở cấp độ F. Đối với cấp độ F, sức mạnh hủy diệt này cũng quá là khoa trương rồi.
Nhưng điều này vẫn còn chưa hết!
Miểu sát một con, ánh mắt Tô Diệu quay lại, và khung khóa thích ứng tự động trong tầm nhìn của hắn ta lập tức chợt theo ánh mắt của hắn tự động hoán đổi đến trên người cái con Goblin còn lại kia.
Con Goblin thứ hai lẩm bẩm mà rống lên một chuỗi cái gì đó, cũng không biết có phải hay không nói "Gϊếŧ anh em của tao hôm nay đừng nghĩ đi" đại loại như thế. Nhưng móng vuốt đen sì của nó ở trước mặt liền chụp tới, tốc độ không chậm.
Tô Diệu nhớ kỹ anh họ đã từng căn dặn. Hình như anh ấy nói Goblin thuộc tính không kém, không cần đối kháng trực tiếp?
Vì vậy, hắn ta bước một bước theo hướng mà con Goblin đang đến, siết chặt nắm tay phải, mở lòng bàn tay trái và năm ngón tay, rồi cánh tay hắn ta nổ tung với toàn lực và quét theo chiều ngang!
Hắn ta không giao nhau trực tiếp với cơ thể của Goblin, nhưng cánh tay hắn ta quét qua luồng không khí bị khuấy động, và cánh tay của Goblin bị thổi bay ra khỏi phía trước!
Con Goblin đáng thương thậm chí còn không biết chuyện gì đang xảy ra. Với hai cánh tay mở toang, cánh cửa trên ngực nó mở to, không có bất kỳ sự phòng thủ nào.
Tô Diệu nắm tay phải tiện thể oanh ra, động tác ăn khớp một mạch mà thành, nắm đấm nặng nề bằng kim loại đập vào ngực con Goblin từ khoảng cách không.
Con quái vật nhỏ bé này như một tấm bia đỡ đạn đã hoàn thành xuất sắc vai trò của nó là một tấm bia đỡ đạn. Cơ ngực của nó sụp đổ dưới sức mạnh của nắm đấm mạnh mẽ, và xương bên trong của nó vỡ tan ngay tại chỗ.
Cơ quan nội tạng của nó chệch khỏi vị trí ban đầu hàng chục vạn dặm, và các mảnh vỡ ói ra từ miệng của nó cùng với máu màu xanh lá cây.
Lại là một kích miểu sát.
Tô Diệu giữ nguyên tư thế đấm, và thấy rằng mình bất ngờ bắt đầu thở hổn hển.
Trên mặt và trên lưng cũng đều đã toát ra mồ hôi, cảm giác đó giống như chạy tầm vài vòng xung quanh thao trường.
Tại sao có thể như vậy?
Không phải chỉ xuất ra hai đấm thôi sao?
Tô Diệu nhìn một chút bàn tay phải đang được bao phủ bởi máy móc của mình, nhớ lại dòng năng lượng trong cơ thể hắn ta khi hắn đấm, và cảm giác tuôn ra dường như hiểu được điều gì đó.
Về cơ bản, áo giáp và trang bị được sử dụng bởi Hóa hình hệ thực sự là dị năng của hắn ta.
Năng lực và động tác của áo giáp cũng không phải là không có giới hạn, mà nhất định là phải tiêu hao năng lượng. Mà sự tiêu hao này, thì chính là đến từ nguyên năng trong cơ thể mình.
Tô Diệu có chút lý giải được "Cực hạn xuất lực" 1.6 tấn kia là có ý gì.
Cực hạn tên như ý nghĩa, giới hạn là mã lực tối đa của trang bị này. Nhưng nguyên năng cần thiết để đạt được giá trị đó phải do hắn ta đảm nhiệm.
Hắn vừa mới dốc hết toàn lực đánh ra hai đấm mà không giữ lại chút nào, dưới hai nắm tay đó hắn vốn dĩ không có bao nhiêu nguyên năng đã một hơi tiêu hao gần nửa, cho nên mới sẽ có cảm giác mỏi mệt như thế.
Nói cách khác, cực hạn này xuất lực hiển nhiên là không thể dùng tùy tiện.
Cực hạn xuất lực của áo giáp nên được coi như là loại chiêu thức mạnh của sự tồn tại.
Chỉ có khi nào tin chắc rằng một kích tất trúng, dưới tình huống nhất định sẽ làm nên thành công, thì mới nên vận dụng toàn bộ mã lực.
Không chỉ có là giáp tay, sau này khống chế cả bộ khôi giáp hẳn cũng đều là tương đồng mới đúng. Các chức năng và chuyển động của tất cả các bộ phận của cơ thể sẽ được đi kèm với mức tiêu thụ nguyên năng tương ứng, và đầu ra của mỗi chuyển động được kiểm soát tốt để thực hiện kiểm soát nguyên năng của chính nó. Đây là tất cả những gì hắn ta cần phải học để làm chủ trong tương lai.
Sau khi trận chiến được giải quyết, Tô Cẩm Nghị bước tới, lấy nguyên năng thạch và bắt đầu hấp thụ nguyên năng còn lại trong hai xác chết.
Đồng thời anh hỏi nhưng cũng không quay đầu lại "Đó là năng lực của em à?"
"Vâng, đúng vậy ạ."
Tô Diệu nói, giải trừ hai tay giáp tay. Bộ giáp kim loại được chia thành nhiều phần khác nhau, dần dần trở nên trong suốt và tan vào không trung.
"Nhìn anh giống như hoàn toàn không ngạc nhiên?" Tô Diệu nhướn lông mày.
Sau khi Tô Cẩm Nghị xử lý hoàn tất. Anh đứng dậy, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nhìn về phía Tô Diệu "Không, anh rất ngạc nhiên. Đây chính là vẻ mặt ngạc nhiên của anh đấy."
Anh à, ngay cả chính là lông mày anh nhướn lên một chút, em cũng coi như là anh ngạc nhiên rồi được chưa..
Tô Cẩm Nghị hỏi "Anh nhớ được năng lực của em, là thức tỉnh Sức mạnh hệ?"
"Trước đó đúng là như vậy, sau khi vừa mới thức tỉnh thì em quả thực không có phát hiện ra là có cái năng lực đặc biệt gì." Tô Diệu nói, "Đây là năng lực mới xuất hiện sau đó."
"Thức tỉnh lần hai?" Tô Cẩm Nghị như có điều gì suy nghĩ.
Thức tỉnh lần hai đúng như tên gọi, đó là chỉ Dị Năng Giả đã thức tỉnh qua một lần lại thức tỉnh một lần nữa, có tỷ lệ có thể nhận được hai loại Siêu Năng Lực khác nhau không cùng loại.
Điều này có nghĩa là Dị Năng Giả hai lần thức tỉnh có thể học được hai hệ thống kỹ năng thức tỉnh hoàn toàn khác nhau, so với Dị Năng Giả bình thường ưu thế như vậy không cần nói cũng biết.
Chỉ có điều loại sự việc này cực kỳ hiếm thấy, phát sinh xác suất rất thấp.
Người ta nói rằng có những tổ chức nghiên cứu chuyên ngành ở nước ngoài đã phát triển các phương pháp can thiệp thủ công trong lần thức tỉnh thứ hai, nhưng cho đến nay vẫn chưa có tiến triển nào.
Xác suất thấp, nhưng tốt xấu là đều có tiền lệ, không có gì không thể giải thích.
Tô Cẩm Nghị nâng cằm lên suy nghĩ, hỏi tiếp "Bộ giáp trên tay em vừa nãy, đó có phải là thứ em dùng năng lực Hóa hình của mình triệu tập ra à?"
Tô Diệu gật đầu "Ban đầu chỉ có tay phải, nhưng sau đó em cũng không biết là từ khi nào tay trái cũng có thể được triệu tập ra."
Đây là điềm báo của hắn ta về sự hoàn hảo của toàn bộ áo giáp của mình trong tương lai. Điều này cho thấy khả năng của hắn sẽ không ngừng phát triển, và nó cũng ngụ ý rằng các bộ phận khác có thể hóa hình trong tương lai.
Với lời giải thích này, hắn ta sẽ không phải bào chữa cho phần còn lại của trang bị trong tương lai.
"Nói như vậy.. Đây là năng lực Hóa hình hệ của em à?" Tô Cẩm Nghị nói.
"Hóa hình hệ?"
"Một loại Siêu Năng hệ tương đối hiếm thấy." Tô Cẩm Nghị giải thích, "Những hóa hình hệ Dị Năng Giả có thể hình dung nguyên năng trong cơ thể biến thành vũ khí vật lý thực tế và sử dụng vũ khí nguyên năng này để chiến đấu."
"Ừm.. giống như Green Lantern (1)?"
"Đó lại là cái gì?" Tô Cẩm Nghị hỏi.
Thế là Tô Diệu lại bắt đầu phổ cập cho anh họ của mình "Một siêu anh hùng Manga, năng lực là.. Ờ.. Đem năng lượng Hóa hình biến thành bất cứ cái thực thể gì trong tưởng tượng của mình."
"Có chút giống nhau." Tô Cẩm Nghị gật đầu, "Nhưng không có lợi hại như vậy. Hóa hình hệ dị năng có thể biến hóa ra vũ khí thường thường đều là đặc biệt, và chúng không thể được hình dung bừa bãi theo trí tưởng tượng của riêng mình.
Tuy nhiên, vũ khí Hóa hình của chúng thường có nhiều chức năng hoặc thuộc tính đặc biệt khác nhau, mạnh hơn nhiều so với vũ khí thông thường của Dị Năng Giả."
"Hóa ra là thế."
Tô Diệu làm ra một kiểu bộ mặt "Đã hiểu" nhẹ gật đầu.
Vậy áo giáp của hắn có phải là một năng lực Hóa hình không?
Dĩ nhiên không phải.
Nhưng ai thèm quan tâm đâu?
Từ hôm nay trở đi, hắn đã là một Hóa hình hệ Dị Năng Giả đường đường chính chính rồi!
Chú giải:(1) Phim Chiến binh xanh.