Chương 89: Nghi vấn của Lý An Nhiên

"Tô Ngọc Doanh này quả đúng là nữ nhân Tô gia, bản lĩnh ngụy biện rất khôn khéo."

Quý phi ngồi trên cổ kiệu lớn của mình trở về Viên Hy Cung, miệng lại nghiến răng nghiến lợi không ngừng, Vi Hạ ở một bên liền nói:

"Nương nương, tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?"

"Làm sao? Hừ! Bổn cung không tin là ta không thể tìm được chứng cớ có thể vạch mặt ả tiểu tiện nhân của Tô gia này."

"Vậy còn Tô thái hậu?"

Nghe nhắc đến Tô thái hậu, ánh mắt quý phi càng thêm âm trầm, cười lạnh nói:

"Hừ! Bà ta đang ở phật đường, đợi khi bổn cung đưa ra được chứng cứ, bà ta cũng không cứu nổi Tô tiểu tiện nhân, dù sao chính hoàng thượng đã truyền chỉ giao vụ án này cho bỗn cung cùng Hiền phi xử lý, Tô gia cũng không thể nhúng tay vào, dù lão thái bà đó có nhìn chằm chằm thì thế nào, bổn cũng cũng không sợ."

"Vậy còn Hiền phi?"

"Hiền phi? Hiện tại thái độ của nàng mập mờ, tuy có vẻ như nàng không muốn nhúng tay điều tra, tuy nhiên cũng nên chú ý động tĩnh của nàng một chút, cơ hội tốt để giải quyết Tô tiểu tiện nhân, bổn cung không muốn để bất kỳ ai phá rồi."

Quý phi hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm tình, sau đó quay đầu nói với cung nữ Vi Hạ.

"Đúng rồi, chuyện này không thể chậm trễ nữa, đám cung nhân hầu hạ trong Trữ Tú Cung đang bị thẩm vấn ở Nội Vụ Phủ, nhất định phải tìm ra điểm mấu chốt nào đó từ bọn chúng, Vi Hạ, ngươi lập tức chạy đi tìm Hiền phi, nói với nàng bổn cung sẽ lập tức đến Nội Vụ Phủ tự mình thẩm tra đám cung nhân kia."

Nội Vụ Phủ hiện đang thuộc quyền quản lý của Lý An Nhiên, dù quý phi được quyền điều tra vụ án nhưng muốn đến Nội Vụ Phủ nhúng tay thẩm tra cũng phải nói với Lý An Nhiên một tiếng, có như vậy tổng quản Nội Vụ Phủ mới có thể tuyệt đối hợp tác được.

Tuy nhiên chính quý phi cũng không biết, bất kể là hoàng hậu hay Lý An Nhiên, dù là người nắm giữ Nội Vụ Phủ, nhưng riêng Hình phòng trong Nội Vụ Phủ các nàng cũng không thể vươn tay vào được, bởi vì Hình phòng này chính là đã bị hoàng thượng nắm chắc trong lòng bàn tay, dù các nàng có muốn quản, cung nhân hình phòng cũng sẽ không thuận theo, quý phi trước giờ chưa từng đoạt được Nội Vụ Phủ, do đó nàng không biết điểm này.

Cung nữ Vi Hạ nghe quý phi ra lệnh, lập tức tuân lệnh rời đi.

.....

Trên đường từ Trữ Tú Cung trở về, Thục phi im lặng ngồi trên kiệu, chúng cung nhân Vĩnh Xuân Cung xung quanh không ai dám nói một lời, bởi vì sắc mặt Thục Phi lúc này cực kỳ âm trầm, nắm tay xiết chặt lấy một mảnh giấy đến phát run.

Mảnh giấy kia chính là của Dương Mẫn Nhi âm thầm nhét cho Thục phi, không lâu trước đó, quý phi ra lệnh giam giữ Dương Mẫn Nhi, nàng ta đột nhiên khóc chạy đến bên cạnh Thục phi, nắm chặt tay Thục phi mà khẩn thiết cầu xin nàng nghĩ cách minh oan cho nàng ta, nhưng thực ra mục đích của nàng ta chính là lợi dụng lúc nắm tay đó đưa cho Thục phi một mảnh giấy, Thục phi cũng không nói gì âm thầm thu lấy, đợi khi rời khỏi Trữ Tú Cung mới mở ra xem, nội dung bên trong cũng chỉ có mấy chữ, Thục phi đọc xong vừa giận vừa phẫn nộ đến cùng cực.

"Nếu ta không thể thoát được, ta nhất định sẽ khai ra bí mật kia, đến lúc đó ngươi chuẩn bị cùng ta đi chết đi!"

Hai câu nói tràn đầy uy hϊếp của Dương Mẫn Nhi làm cho hận ý của Thục phi trào lên mãnh liệt, mạnh mẽ siết chặt mảnh giấy trên tay, siết chặt đến nắm tay run rẩy, ánh mắt của Thục phi lúc này đỏ ngầu cả lên, lộ ra một tia lạnh lẽo khiến người ta nhìn thấy mà cảm thấy lạnh người.

Trong lúc đó, Lý An Nhiên cũng đang ngồi trên kiệu trở về Trường Lạc Cung, đối với những gì nghe được lúc ở trong Trữ Tú Cung, Lý An Nhiên bất giác suy tư, Thanh Y đi bên cạnh thấy vậy liền hỏi:

"Nương nương, người đang nghĩ đến vụ án sao?"

Lý An Nhiên khẽ gật gật đầu.

"Thanh Y, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Vụ án thật sự quá phức tạp, nô tỳ cũng không đoán được nội tình."

"Không sai, vụ án này vô cùng phức tạp, trong lòng ta có mấy vấn đề không thể tìm được đáp án."

"Vấn đề?!"

"Ừ! Thứ nhất, Vương Mẫn Nhi kia nói nàng ta bị lạc đường, mất một canh giờ mới tìm được đường trở lại, ngươi không cảm thấy một canh giờ là quá dài hay sao? Cho dù nguyên do là vì nàng ta không quen thuộc hoàng cung đi nữa, nếu muốn tìm đường quay lại sẽ không quá dài mới đúng."

"Có lẽ nàng ta có chuyện che dấu."

"Không sai."

Lý An Nhiên cười cười, sau đó lại nhíu mày nói tiếp.

"Vấn đề thứ hai càng khiến ta tò mò hơn, tuy nhiên sợ là khó mà đoán được đáp án."

Nghe Lý An Nhiên nói vậy, Thanh Y và cả Xuân Thảo đều quay đầu nhìn nàng, Lý An Nhiên thở dài nói:

"Chính là Quách tú nữ kia, nàng ta sở dĩ bị gϊếŧ cũng là vì đã rời khỏi Trữ Tú Cung, Tô Ngọc Doanh vì hoa tai bị mất, Dương Mẫn Nhi vì muốn theo dõi Tô Ngọc Doanh, vậy còn Quách tú nữ, nàng ta ra ngoài là vì cái gì?"

Nghe Lý An Nhiên nói vậy, hai mắt Thanh Y sáng lên, gật đầu nói:

"Nương nương nói rất đúng."

Lý An Nhiên bất giác xoắn lấy khăn tay, ngưng trọng nói tiếp:

"Không chỉ Vương Mẫn Nhi, Tô Ngọc Doanh cũng khác thường, tuy ta nghĩ hung thủ không phải là nàng ta, nhưng rõ ràng nàng ta cũng đang che dấu gì đó."

"Về Tô tú nữ, nô tỳ có một phán đoán."

"Như thế nào?"

Lý An Nhiên nở nụ cười quay đầu nhìn Xuân Thảo, Xuân Thảo liền cười nói:

"Nàng ta nửa đêm chạy ra ngoài có thể là vì muốn Tô thái hậu biết được, đến lúc đó Tô thái hậu sẽ nghĩ nàng ta vì hoa tai bà tặng mà mạo hiểm như vậy, trong lòng sẽ cảm động."

Lý An Nhiên và Thanh Y nghe xong liền cười lên.

"Sao có thể a, Tô thái hậu cũng không phải người dễ bị lừa gạt như vậy."

Xuân Thảo nhún vai cười nói:

"Nô tỳ cũng chỉ đoán vậy thôi."

Lý An Nhiên cười cười, sau đó đột nhiên thoải mái nói:

"Được rồi, chuyện này dù sao cũng chẳng có liên quan gì đến chúng ta, cứ để quý phi giải quyết đi, chúng ta nhanh về thôi, Bình Nhi và An Nhi sợ là đang nháo tìm ta đấy."

Cung nhân Trường Lạc Cung xung quanh nghe vậy đều nở nụ cười, tăng nhanh cước bộ trở về Trường Lạc Cung. Nhưng ngay lúc này có hai thân ảnh nhỏ từ phía sau nhanh chân chạy về phía đoàn người của Lý An Nhiên.