Rất nhanh đã đến những ngày cuối năm, hoàng thượng gần đây bận rộn gần mười ngày không có đến hậu cung, do đó hậu cung cũng không có sóng gió gì, Lý An Nhiên vẫn ở Trúc Mai Hiên của mình nhàn nhã trôi qua như cũ.
Đúng vào lúc hậu cung đang yên tĩnh hiếm thấy này, một chiếu chỉ đại phong hậu cung của hoàng thượng ban xuống liền khiến hậu cung nổi lên phong ba, trong đợt đại phong này có một số cái tên đặc biệt nổi bật: Tĩnh phi tấn Huệ phi, Nghi tần tấn hai cấp thành tiệp dư, Lệ tiệp dư tấn Lệ sung dungHoa tiệp dư tấn Hoa tu dung, Anh tiệp dư tấn Anh tu viện, Ninh quý tần tấn Ninh tiệp dư, Lâm quý tần tấn Lâm tiệp dư, Thuần tần tấn Thuần quý tần.... Võ tài nhân thành Võ quý nhân, Lưu lương nghi tấn Lưu mỹ nhân...
Có người vui cũng sẽ có người không vui, phi vị trở lên ngoại trừ Tĩnh phi mang thai có công được tứ phong Huệ phi, còn lại đều giữ nguyên vị trí cũ, Triệu quý phi đã là quý phi, nếu tấn nữa liền thành hoàng quý phi, mà hoàng thượng lại không có ý định này nên chỉ thay bằng ban thưởng thâm hậu, Đức phi cũng đại loại giống vậy, thậm chí so Triệu quý phi, Đức phi càng khó tiêu, bản thân nuôi đại hoàng tử, vị trí quý phi vẫn còn một vậy mà hoàng thượng vẫn không cho nàng, Lưu phi và Trương phi cũng tương tự như vậy. Ngoài ra những người vi phạm cung quy cũng không được tấn thăng ví dụ như Lý An Nhã.
Đêm trừ tịch trong cung sẽ tổ chức yến tiệc, hôm đó cả quan viên trong triều cũng sẽ nhập cung dự yến, phi tần trong cung từ thất phẩm trở lên cũng sẽ phải tham gia, đương nhiên Lý An Nhiên cũng không thể tránh được. Đối với cái người lười biếng như Lý An Nhiên, mấy cái việc như dự yến này chẳng khác nào khổ sai nhưng nàng lại không có cách không đi, không thấy Tĩnh phi mang thai tám tháng mà vẫn phải đi sao?
Lý An Nhiên hôm nay trang điểm so ngày thường thì trang trọng hơn một chút, nàng biết hôm nay chúng phi tần đều sẽ trang điểm xinh đẹp để mong được hoàng thượng chú ý, nếu nàng quá lạc hậu liền biến thành cố ý rồi, hơn nữa nàng hiện tại đã là một trong những phi tần được sủng ái nhất hậu cung, nàng không muốn đứng ra làm bia ngắm cho mọi người nha.
Một thân lam y như thu thủy, đầu cắm một bộ trăm vàng nạm ngọc hình hoa mai do hoàng thượng ngự ban xuất hiện ở điện Thái Hòa, chúng phi tần liền phải ghé mắt lại đây. Hiện tại trên yến hội từ tiệp dư phía dưới đều có mặt, nhìn trận thế là chia thành hai phe chính, một phe là Nghi tiệp dư, một phe là Ninh tiệp dư. Vốn dĩ quan hệ hai bên đã căng thẳng, sau khi hoàng thượng đến chỗ Tô thái hậu về liền đại phong hậu cung trong đó nổi bật nhất là Nghi tiệp dư một hơi liền tấn hai cấp, chính vì thế hai bên càng thêm căng thẳng lên.
Lý An Nhiên nhìn tình hình như vậy liền thầm than phiền phức, nhưng vẫn ngay lập tức tiến lên cùng đám cung phi cho nhau hành lễ, đối với Lý An Nhiên người mới nổi này, Nghi tiệp dư và Ninh tiệp dư tạm thời không có địch ý, ngược lại còn đối xử với nàng rất khách sáo, bớt đi một kẻ địch còn hơn là nhiều thêm một cái không phải sao?!
Lý An Nhiên sau khi hoàn lễ liền ngồi xuống vị trí của mình, cũng không nói nhiều, nhưng nàng không tìm chuyện thì không có nghĩa là người khác không tìm đến nàng gây chuyện. Chỉ thấy Trần Tú Linh - Trần mỹ nhân lắc lắc thân hình như rắn nước bước đến trước mặt của Lý An Nhiên cười nói
"Thuần quý tần nương nương hôm nay thật là xinh đẹp, nhớ lúc điện tuyển, thần thϊếp là cùng nương nương một nhóm, hôm nay chúng ta đều đã trở thành phi tần của hoàng thượng, thế sự quả thật là thay đổi nhanh quá"
"Trần mỹ nhân nói phải, thế sự chính là thay đổi nhanh như vậy đấy"
Lý An Nhiên cười hàm hồ đáp một câu rồi không nói nữa, nâng tách trà nhấp một ngụm, bộ dạng như là rất thưởng thức trà này, Trần Tú Linh sắc mặt liền trầm xuống, nhưng vẫn gượng cười nói
"Không phải sao, nhớ khi đó Thuần quý tần nương nương, ta, còn có Lý thải nữ đều ở Trữ Tú cung, nay Lý thải nữ lại có kết cục như vậy, khiến cho thần thϊếp cảm thấy thực đau lòng, hôm nay nương nương được hoàng thượng sủng ái, muội muội xin thay mặt Lý thải nữ cầu xin Thuần tần nương nương nể tình đều là tỷ muội mà tha thứ cho nàng, trước mặt hoàng thượng nói giúp cho Lý thải nữ vài lời"
Trước hành động và lời nói của Trần mỹ nhân, nhóm cung phi xung quanh đều vô cùng hứng thú nhìn lại đây, mang tâm thế xem kịch vui.
Lý An Nhiên nhìn Trần Tú Linh như vậy diễn xuất liền không kềm được cười lạnh nói
"Trần mỹ nhân đối với muội muội của ta quả thật là tỷ muội tình thâm, nhưng Trần mỹ nhân cũng không cần hiểu lầm, ta đây đối với sai lầm của muội muội đương nhiên đã sớm tha thứ, cũng không hề tồn tâm tư hờn giận gì, nhưng Lý thải nữ vi phạm cung quy, ta đây tự thấy bản thân không có cách nào giúp được nàng, hay là Trần mỹ nhân đến xin với hoàng thượng thử xem, không chừng hoàng thượng sẽ vì tấm lòng son của Trần mỹ nhân mà tha thứ cho Lý thải nữ, đến lúc đó bản thân ta cũng vô cùng cảm kích ngươi"
Nghe Lý An Nhiên nói, đám cung phi xung quanh liền che miệng cười trộm, chuyện của tỷ muội Lý gia mọi người đều biết, Lý thải nữ hại Thuần quý tần xém chút mất mạng còn bị triệt thẻ bài nửa năm, Trần mỹ nhân này còn dùng cách ngây thơ như vậy đi đối phó Thuần quý tần, quả thật là không có đầu óc.
Lý An Nhiên nhìn Trần Tú Linh sắc mặt hơi khó coi trong lòng liền cảm thấy buồn cười, người này nghĩ ai cũng như Lý An Nhã kia không có đầu óc dễ dàng bị nàng ta xúi giục như vậy sao?! Thực là buồn cười.
Lý An Nhiên đương nhiên biết chuyện của Lý An Nhã khi đó đều là do Trần Tú Linh này xúi giục mà ra, Lý An Nhã muốn mượn cơ hội hãm hại nàng để được hoàng thượng chú ý, ai biết chỉ là bị Trần Tú Linh lợi dụng đi trừ bỏ Lý An Nhiên nàng mà thôi, nhưng nhìn chung kế hoạch của Trần Tú Linh cũng là thành công không phải sao? Nàng vì lần " té ngã" đó mà bị kéo chân đến gần nửa năm, mặc dù là do nàng cố ý trượt chân nhưng nàng ta cũng vì vậy mà được hoàng thượng chú ý sớm hơn một chút, cũng được sủng ái một chút, nhưng từ khi nàng xuất hiện thì Trần Tú Linh có vẻ một chút sủng ái kia cũng không giữ được nữa rồi, ai biểu khí chất của nàng ta cùng nàng có chút tương tự đâu, nếu đã có nàng là người nổi trội hơn thì nàng ta có bị quên lãng cũng là có thể giải thích được.
Trần Tú Linh lúc này trong lòng tiếc nuối, Thuần quý tần so với Lý An Nhã kia thì thông minh hơn rất nhiều, quả thật là đáng tiếc, thực ra Trần Tú Linh chỉ là mang tâm lý thử, muốn xem xem Thuần quý tần có như Lý An Nhã kia ngu xuẩn hay không, giờ xem ra muốn đối phó Thuần quý tần thực không đơn giản, hiện tại đã đạt được mục đích, Trần Tú Linh liền cười cười nói
"Thần thϊếp chỉ là một mỹ nhân nho nhỏ, sao có thể sánh được với nương nương "
"Ồ! Vậy thì xem ra là không còn cách rồi"
Trần Tú Linh lại nói thêm chút chút việc vặt rồi rời đi, đối với ánh mắt châm chọc của đám phi tần khác nhìn mình, Trần Tú Linh xem như không thấy, muốn sinh tồn trong hậu cung này thì phải biết nhẫn, Trần Tú Linh luôn ghi nhớ rõ điều này.
Lát sau nhóm phi tần phân vị cao cũng lục tục đến, cuối cùng Lý An Nhiên cũng gặp được Anh tu viện đang mang thai từ lâu đã luôn ở trong cung của mình không ra ngoài, Liễu Ngưng Tuyết và Lý An Nhiên gặp nhau không khỏi hàn quyên đôi câu, đối với Lý An Nhiên, Liễu Ngưng Tuyết tâm cũng có sự cảm kích, nếu không có Lý An Nhiên, nàng cũng chưa chắc có được như hôm nay, vừa là một trong cửu tần vừa đang mang hoàng tự.
Đợi đến khi hoàng thượng, hoàng hậu và hai vị thái hậu đến thì yến tiệc Trừ tịch mới bắt đầu.
Lý An Nhiên là chính tứ phẩm quý tần, vị trí trên yến tiệc là vùng ở giữa trong đám cung phi, khoảng cách với hoàng thượng, hoàng hậu, thái hậu là không xa không gần, trên điện tấu nhạc linh đình, Lý An Nhiên lại không mấy quan tâm, chỉ lo ăn đồ ăn trên bàn, trời mùa đông lạnh giá ăn một chén cháo bát bảo, uống một chén canh hầm thực khiến người ta thoải mái.
Lý An Nhiên ăn no tâm tình cũng tốt lên, đột nhiên nhớ đến hoàng thượng, liền vụиɠ ŧяộʍ nhìn đến mấy vị ngồi phía trên kia, vừa nhìn liền không khỏi đối hoàng thượng tâm sinh đồng tình, làm hoàng thượng quả thực cũng không sung sướиɠ gì mấy, ngay cả trong yến tiệc cũng phải cố sức giữ cho thế cục được cân bằng, vừa bận rộn đối phó hai vị thái hậu vừa phải biểu hiện với đám hoàng hậu quý phi, quả thật là không giây phút nào được thoải mái, Lý An Nhiên rất không phúc hậu cười trộm, hoàng thượng thật đáng thương, sợ rằng đồ ăn ở trên bàn có ngon hay không hắn cũng không có thời gian quan tâm nữa.
Hoàng thượng đang cười khen hoàng hậu chuẩn bị trừ tịch yến hôm nay rất tốt, đột nhiên trong lòng có linh tính, rất tự nhiên quay đầu nhìn xuống dưới như đang thưởng thức nhạc vũ, nhưng khóe mắt lại âm thầm nhìn về phía kẻ đang nhìn hắn mà lộ ra nụ cười kì quái kia, vừa nhìn trong lòng không khỏi buồn bực, hắn biết Lý An Nhiên là đang cười trộm mình.
Lý An Nhiên thấy hoàng thượng quay đầu nhìn xuống, ngay lập tức cúi đầu che dấu đi nội tâm của mình, nhưng đáng tiếc nàng che dấu đã chậm, hoàng thượng chính là đã thấy.
Từ đó cho đến khi trừ tịch yến kết thúc, Lý An Nhiên không dám đi nhìn hoàng thượng nữa, mãi cho đến khi trở về Trúc Mai Hiên, Lý An Nhiên còn có chút lo lắng, hoàng thượng sẽ không ghi thù nàng đấy chứ?!
Lý An Nhiên không lo hoàng thượng sẽ trả thù bằng cách lấy mạng nàng hay khiến nàng đau khổ cái gì, nhưng tiểu trả thù thì rất khó tránh được, mà tiểu trả thù của hoàng thượng quả thật cũng không dễ tiêu, nhất là lúc ở trên giường, nhớ lần đó nàng đem hoàng thượng so với lò sưởi, kế quả sáng hôm sau nàng toàn thân xương cốt cứng đờ vì bị hoàng thượng đem nàng thành lò sưởi ôm chặt như gối ôm suốt cả đêm, muốn nhúc nhích một chút cũng không được, thực sự là bi thảm không gì bằng. Sau một thời gian ở chung, Lý An Nhiên phát hiện hoàng thượng hoàn toàn là người ngoài chính trực trong phúc hắc, thích nhất mấy trò tiểu trả thù này, lúc đó nàng liền nghĩ, thực ra quá tùy tiện trước mặt hoàng thượng cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì đâu.
.........
Ban đêm ở Trúc Mai Hiên đang yên tĩnh không một tiếng động, đột nhiên có tiếng người đập cửa, Tiểu Nhị Tử và Tiểu Ngủ Tử đang trực đêm liền vội vàng mở cửa, thấy người đến là Lưu công công bên cạnh hoàng thượng thì không khỏi giật mình, Lưu Toàn Phúc dẫn theo hai tiểu thái giám bình tĩnh nói
"Hoàng thượng có chỉ, mời Thuần quý tần nương nương đến Linh Phụng cung"
Lý An Nhiên đêm nay cũng ngủ không sâu, nghe đến hoàng thượng mời nàng mà không phải là cho người bắt đến Linh Phụng cung, Lý An Nhiên liền cười khẽ, xem ra nàng đoán đúng rồi, hoàng thượng xem nàng là cung phi, là nữ nhân của hắn chứ không phải công cụ, nếu không cũng sẽ không có sự tin tưởng đối với nàng, mà cũng vì hoàng thượng đối với nàng có sự tin tưởng nhất định cho nên dù có hoàng hậu ở một bên châm ngòi thổi gió nhưng Lưu công công đến Trúc Mai Hiên vẫn là khách khí mời mà không phải là bắt. Quan trọng nữa là thái độ của Lưu công công cũng vẫn cung kính như thường, thậm chí còn cố tình tiết lộ cho nàng chút tin tức, như vậy không phải là ý của hoàng thượng thì còn có thể là ai.
Lý An Nhiên ngay lập tức để cho Lục Ly và Thanh Y thay y phục trang điểm cho mình, trong phòng chỉ có ba người, Lý An Nhiên vẻ mặt vẫn lười biếng cười cười nhưng trong ánh mắt lại lóe lên tia sắc bén
"Đã chuẩn bị xong hết rồi chứ?"
Lục Ly lập tức gật đầu nói
"Nương nương yên tâm, đã xong hết tất cả rồi "
"Lục Ly theo ta đến Linh Phụng cung, Thanh Y ở lại trông chừng Trúc Mai Hiên, không được để người khác thừa cơ hội hắt nước bẩn cho chúng ta"
"nô tỳ đã biết"
.....
Linh Phụng cung không khí căng thẳng, Anh Tu Viện ngồi một bên sắc mặt bất an, hoàng thượng ngồi chủ vị bình tĩnh uống trà không nhìn ra vui giận, hoàng hậu ngồi một bên vẫn đoan trang đại khí như thường, trước mặt bọn họ là một tiểu thái giám quỳ đó không ngừng run sợ. Lý An Nhiên vừa bước vào thấy tình cảnh như vậy, hơi hít vào một hơi rồi mạnh dạn bước vào trong, không nhanh không chậm hành lễ
"Thần thϊếp tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu nương nương "
"Miễn lễ! " hoàng thượng nhìn thần sắc của Lý An Nhiên cố gắng trấn tĩnh, không gấp không vội, trong mắt lộ ra một tia quật cường, ánh mắt của hắn tuy nhìn như vẫn bình tĩnh như thường nhưng sự thật đã dịu đi một chút, hắn bình thản nói
"trên đường đi chắc Lưu Toàn Phúc đã nói cho nàng biết rồi, nàng có gì để biện hộ không"
"Bẩm hoàng thượng, thần thϊếp là bị oan uổng, thần thϊếp chưa từng có ý nghĩ muốn hãm hại Anh tu viện nương nương, nay có người muốn oan uổng thần thϊếp, xin hoàng thượng cho thần thϊếp được cùng nhân chứng đối chất"
Lưu Toàn Phúc quả thật đã nói hết đầu đuôi cho Lý An Nhiên, Liễu Ngưng Tuyết trên đường từ trừ tịch yến trở về, phát hiện có người cố tình đổ dầu lên con đường trở về Vĩnh Xuân cung của mình, cũng may khi đó Liễu Ngưng Tuyết đột nhiên thấy muốn nôn nghén, mới dừng kiệu lại nghĩ chân một lúc, vì vậy liền tránh thoát một kiếp, ngược lại kẻ làm chuyện mờ ám lại không cẩn thận bị ngự lâm quân tuần tra bắt được, đem đến trước mặt hoàng hậu, đúng lúc hoàng thượng có mặt tại đó liền khai là Thuần quý tần sai sử hắn hãm hại Anh tu viện.
Hoàng hậu thấy Lý An Nhiên như vậy trấn tĩnh, không khóc lóc lê hoa đái vũ cầu hoàng thượng thương xót động lòng cái gì, trong lòng ngay lập tức thở dài, Lý An Nhiên này quả nhiên không đơn giản, xem ra muốn mượn chuyện lần này kéo đổ nàng là không dễ dàng.
Trong lúc đó Liễu Ngưng Tuyết cũng có chút ngạc nhiên, vốn dĩ bắt được gian nhân, điều tra đến Lý An Nhiên khiến Liễu Ngưng Tuyết trong lòng đối Lý An Nhiên có chút cảm kích biến mất không thấy, ngược lại liền biến thành oán hận, giờ nhìn thấy Lý An Nhiên như vậy trấn định, Liễu Ngưng Tuyết càng khó chịu trong lòng.
Lúc này, hoàng thượng thật sâu nhìn vào ánh mắt của Lý An Nhiên một cái, sau đó gật đầu nói
"Được "
Lý An Nhiên khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn hoàng thượng lộ ra một tia cảm kích, bất kể người khác nghĩ như thế nào, hoàng thượng có thể đối nàng như vậy bao dung thì cũng đã rất đáng quý rồi. Lý An Nhiên quay sang nhìn tiểu thái giám quỳ ở một bên, thấy Lý An Nhiên nhìn đến mình, thái giám kia ánh mắt lóe lên một cái liền khóc thảm hô lên
"Thuần quý tần, Thuần quý tần nương nương cứu mạng a"
Lý An Nhiên nhìn thái giám này diễn trò liền cười lạnh nói
"Ai là chủ tử sau lưng ngươi thì đến tìm người đó mà cầu, đừng ở đây diễn trò làm chướng mắt ta, ngươi nói ta sai xử ngươi đi đổ dầu trên đường hãm hại Anh tu viện nương nương, ngươi có bằng chứng gì không?"
"Là nương nương dùng người nhà của nô tài ra uy hϊếp, bắt nô tài phải làm việc cho nương nương....."
"Đủ! Không cần ở đây diễn trò, nói nhiều vô ít, ngay cả ngươi là ai ta còn chưa từng gặp, làm sao khống chế người nhà của ngươi?!"
"Nương nương là sai nô tỳ của nương nương đi mua chuộc nô tài, nương nương làm sao biết nô tài là ai?"
"Tiểu Dụ Tử nói không sai, ngươi một cái chủ tử dù muốn mua chuộc hắn cũng không thể tự mình hành sự được, Thuần quý tần, ngươi hiện tại còn gì để nói"
"Hoàng hậu nương nương nói phải, hắn chỉ là một cái nô tài, dựa vào cái gì một chủ tử như thần thϊếp phải đi nói cho hắn biết thân phận thật của thần thϊếp đâu, dù sao chỉ cần người nhà hắn bị chủ mưu nắm trong tay, chủ mưu nói hắn đi hãm hại Anh tu viện nương nương hắn đương nhiên là không dám không đi, vậy thử hỏi nếu thần thϊếp là chủ mưu thần thϊếp sao phải ngu ngốc đi nói cho hắn biết người sai xử hắn chính là mình chứ?"
"Ngươi nói rất đúng, nhưng dù hắn là một nô tài nhưng cũng không phải là một cái ngu ngốc, nếu ngươi không cho hắn biết thân phận của ngươi, dựa vào cái gì muốn hắn tin tưởng ngươi có bản lĩnh khống chế người nhà hắn"
"Nương nương nói đúng rồi, vậy nếu như chủ mưu cố tình nói cho hắn người sai khiến hắn là thần thϊếp nhằm vu khống thần thϊếp thì sao?!"
Hoàng hậu cười cười, ánh mắt hơi trầm xuống, sau đó quay sang Tiểu Dụ Tử nói
"Thuần quý tần đã nói rất rõ ràng, ngươi nói nàng là người sau lưng sai khiến ngươi, vậy ngươi phải đưa ra bằng chứng, chỉ dựa vào lời nói của một mình ngươi làm sao đủ để chứng minh?"
"Nô tài.... nô tài có bằng chứng " Tiểu Dụ Tử móc trong ngực ra một cái vòng bạch ngọc trong suốt dân lên " đây là do Thuần quý tần nương nương sai cung nữ Thanh Y của mình trao cho nô tài, Thanh Y còn nói vòng này là của hoàng thượng ngự ban vô cùng quý giá"
Lý An Nhiên nhìn vòng ngọc kia, sắc mặt một chút cũng không đổi, ngược lại hoàng hậu và Liễu Ngưng Tuyết sắc mặt liền kích động lên, Liễu Ngưng Tuyết tức giận chỉ vào Lý An Nhiên nói
"Thực không ngờ... Lý An Nhiên... ta cùng ngươi không thù không oán, tại sao ngươi lại đi hãm hại ta, uổng cho ta lần trước đã tốt bụng cứu mạng ngươi...."
"Anh tu viện nương nương đang mang thai, không nên kích động đâu, mọi chuyện vẫn chưa sáng tỏ cơ mà "
"Đã như vậy ngươi còn chưa chịu thừa nhận sao, Thuần quý tần, ngươi thật sự làm cho bổn cung thất vọng"
Hoàng hậu ra vẻ vô cùng thất vọng thương tâm hô lên, Lý An Nhiên thấy hoàng hậu như vậy trong lòng liền cười lạnh, nàng không quan tâm hoàng hậu này diễn trò, ngẩng đầu nhìn hoàng thượng, thấy hoàng thượng đang nhìn nàng, ánh mắt như đang nghiêm túc suy nghĩ gì đó, nhưng lại không có vẻ gì là tức giận hay thất vọng cả, thấy Lý An Nhiên nhìn mình, hoàng thượng hơi nhướn mày, sau đó lạnh nhạt nói.
"Chuyện này không đơn giản, đợi trẫm cho người điều tra rõ ràng rồi nói tiếp"
"Hoàng thượng, chứng cứ đã rõ ràng, xin hoàng thượng xử tội Thuần quý tần cho thần thϊếp cùng hoàng nhi đòi lại công đạo" Liễu Ngưng Tuyết oán hận liếc mắt nhìn Lý An Nhiên nói
"Hoàng thượng, Thuần quý tần có ý đồ mưu hại hoàng tự, nếu không trừng trị thích đáng e rằng sẽ khiến hậu cung bất an" hoàng hậu đương nhiên là sẽ không ngồi yên đứng nhìn, lộ ra vẻ mặt vừa lo lắng vừa bất đắc dĩ khuyên, trong khi đó hoàng thượng vẫn bất vi sở động.
"Trẫm không nói là không trừng trị, chỉ nói là đợi sau khi điều tra rõ ràng mà thôi"
Này là cố tình kéo dài thời gian muốn bảo vệ Thuần quý tần?! Hoàng hậu âm thầm nắm chặt nắm tay.
Lý An Nhiên có chút ngạc nhiên nhìn hoàng thượng, trong mắt không khỏi lộ ra một tia cảm động, hoàng thượng đối nàng so với nàng cần còn tốt hơn, dù là sắt đá cũng nên cảm kích không phải sao?!
Lý An Nhiên đột nhiên tức giận quay sang Tiểu Dụ Tử nói
"Thanh Y khi nào đã đến tìm ngươi chứ?"
"Chính là bốn ngày trước "
"Ngươi nói bậy " Lục Ly đột nhiên lại kích động la lên, Tiểu Dụ Tử quay đầu nhìn Lục Ly, tròng mắt xoay một vòng, đột nhiên hung hăng chỉ vào Lục Ly hét lên
"Ngươi còn không nhận, chính ngươi hôm đó đã tìm đến đưa ta vòng ngọc, còn đem người nhà của ta ra uy hϊếp ta, ngươi có cháy thành tro ta cũng có thể nhìn ra, hiện tại còn dám không nhận"
Nhìn Tiểu Dụ Tử như hận không thể đem Lục Ly đi lột da, mọi người trong phòng đều im lặng, khóe miệng hoàng thượng khẽ nhếch lên một nụ cười âm trầm, hoàng hậu thầm hô không xong, trong lòng đối với Tiểu Dụ Tử tự cho là thông minh này hận đến ngứa răng, thực là ngu xuẩn mà!
Lý An Nhiên cười cười nhìn Tiểu Dụ Tử hỏi
"Ngươi nói là "Thanh Y" này đã uy hϊếp ngươi, đồng thời đưa cho ngươi vòng ngọc?"
"cái này... nô... nô tài..." Tiểu Dụ Tử trong lòng ẩn ẩn dự cảm không hay, nhất là nhìn nụ cười trêu chọc trên mặt Thuần quý tần, chẳng lẽ cung nữ này không phải Thanh Y?!
Tiểu Dụ Tử chỉ là một nô tài ở dịch đình, vốn không biết mặt những đại cung nữ của mấy vị nương nương này, người kia cũng chỉ cho hắn biết tên của Thanh Y mà thôi, hiện tại hắn phát hiện tình huống đã có chút không đúng nhưng lúc nãy hắn đã khẳng định như vậy rồi, không cách nào trở lời được, càng nghĩ trong lòng Tiểu Dụ Tử càng sợ hãi, mồ hôi lạnh đổ ướt cả lưng áo, vụиɠ ŧяộʍ ngẩng đầu nhìn hoàng thượng, định nói là mình nhìn lầm, nhưng khi thấy nụ cười châm chọc nồng đậm và một tia hàn quang trong mắt hoàng thượng, Tiểu Dụ Tử liền sợ mất mật, vội vàng dập đầu cầu xin tha thứ
"Hoàng thượng tha mạng, hoàng thượng tha mạng!"
Hoàng thượng lúc này lười nhìn đến cẩu nô tài này, phất phất tay một cái, ngay lập tức có hai thái giám khác bước vào lôi hắn đi, trong lúc bị lôi ra ngoài, Tiểu Dụ Tử vẫn luôn miệng cầu xin tha thứ, lúc này hoàng thượng đứng lên bước đến chỗ Lý An Nhiên đang quỳ, giơ tay nâng nàng đứng dậy, hắn cũng không nói lời dư thừa hỏi
"Vòng ngọc kia đúng là của nàng?!"
"Thần thϊếp không nhớ rõ, hoàng thượng ban cho, còn có hoàng hậu nương nương, thái hậu nương nương ban cho rất nhiều, thần thϊếp dùng không hết nên đều nhập sổ sách cho vào kho, cũng không biết như thế nào "
"Người của nàng xem ra là dùng không được nữa"
"Xin hoàng thượng điều tra rõ ràng trả lại công đạo cho thần thϊếp "
"Chuyện này liên quan đến hoàng tự, trẫm tất nhiên sẽ điều tra rõ ràng, sẽ không vu oan cho nàng, cũng không thể để Anh tu viện và hoàng nhi của trẫm chịu ủy khuất"
Anh tu viện cảm động ánh mắt liền ẩm ướt, vội vàng hành lễ nói
"Thϊếp và hoàng nhi trong bụng xin tạ ơn hoàng thượng "
"Thϊếp cũng tạ ơn hoàng thượng tin tưởng " Lý An Nhiên mỉm cười, cũng phúc thân hành lễ
"Đều đứng lên đi, quỳ mãi các nàng không mệt sao?"
Hoàng hậu đứng một bên nhìn không khí ngọt mật mật trước mắt, trong lòng chua xót không nói nên lời, âm thầm nắm chặt nắm tay, cố gắng khiến bản thân tự nhiên nở nụ cười bước lên nói
"Nếu đã phát hiện Tiểu Dụ Tử nói dối muốn hãm hại Thuần quý tần muội muội, hoàng thượng, thần thϊếp cho rằng người ở Trúc Mai Hiên có nội gian, hay là để thần thϊếp cho người điều tra Trúc Mai Hiên thử xem, còn có Anh tu viện chỗ kia cũng nên kiểm tra một chút, tránh để kẻ gian có cơ hội chui chỗ trống"
Đồng thời thử xem có tra ra chút đồ không nên có nào không, nếu không nàng cũng có cơ hội chế tạo vài cái, đó là ý nghĩ trong lòng của hoàng hậu, nhưng đáng tiết là hoàng thượng không muốn cho hoàng hậu được toại nguyện, hoàng thượng nghe hoàng hậu nói vậy liền mỉm cười vỗ vỗ mu bàn tay hoàng hậu an ủi nói
"Hoàng hậu vất vã, chuyện này đã có trẫm, nàng không cần bận tâm, đang ở đầu năm mới, nàng còn nhiều việc phải lo, chuyện này cứ để trẫm thay hoàng hậu gánh vác đi "
Nghe hoàng thượng nói vậy, hoàng hậu chỉ có thể nói
"Thần thϊếp tạ ơn hoàng thượng"
Ngay lúc này bên ngoài có người vào báo, tổng quản Trúc Mai Hiên cầu kiến.
Nhìn Tiểu Nhất Tử thần sắc cung kính vào đến, Lý An Nhiên trong lòng vui mừng, kế hoạch thành công!
"Bẩm hoàng thượng, nô tài là tổng quản Trúc Mai Hiên, lúc nãy nương nương vừa cùng Lưu công công rời đi, nô tài phát hiện cung nữ Hồng Thảo trong Trúc Mai Hiên lén lúc trốn ra ngoài cùng người gặp mặt, muốn giao vật gì đó cho người kia, nô tài thấy lạ liền bắt lại cả hai, cảm thấy sự việc nghiêm trọng, nương nương lại không có mặt, nô tài đành mạo muội chạy đến bẩm báo "
"Ngươi là sợ nương nương của ngươi bị gia hại đi " hoàng thượng như cười như không nhìn Tiểu Nhất Tử, Tiểu Nhất Tử không kiềm được âm thầm đổ mồ hôi lạnh, may mắn sau đó lại nghe được hoàng thượng tán thưởng nói " nể tình ngươi trung thành, trẫm không cùng ngươi chấp nhất, hiện tại người đang ở đâu? Còn đồ vật kia nữa " Tiểu Nhất Tử âm thầm thở phào một hơi
"Tạ ơn hoàng thượng khai ân, hai người kia hiện đang ở Trúc Mai Hiên, nô tài đã cho người canh giữ, còn đây là đồ mà nô tài thu được"
"Lưu Toàn Phúc, đi lãnh người đi"
Hoàng thượng vừa nói vừa lấy gói vải từ trong tay Tiểu Nhất Tử mở ra xem, ngay cả Lý An Nhiên, hoàng hậu và Liễu Ngưng Tuyết cũng khẩn trương nhìn, vừa mở bọc vải liền nhìn thấy bên trong là một cái vòng ngọc, cái này cùng với cái của Tiểu Dụ Tử giống nhau như đúng, Hoàng thượng cười cười nhìn Lý An Nhiên nói
"Có vẻ như đây mới là vòng ngọc của ái phi, còn cái Tiểu Dụ Tử đưa ra là của hung thủ thật sự đi, trẫm không biết trong hậu cung của trẫm lại có một người như vậy giỏi bày mưu tính kế đâu, hôm nay tính kế Anh tu viện cùng Thuần quý tần, ngày mai có phải sẽ tính kế luôn cả trẫm không?"
"Hoàng thượng bớt giận!"
"Được rồi, đêm cũng đã khuya, trẫm trở về Càn Đức điện, các nàng cũng mau chóng trở về nghỉ ngơi đi, nên nhớ, chuyện đêm nay không cần tiết lộ ra ngoài"
"Thần thϊếp tuân chỉ"