Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Trường Hậu Cung

Chương 3: Hậu cung sóng gió

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lý An Nhiên ngồi ở chủ vị, Lục Ly và Thanh Y đứng ở hai bên, mười hai cung nữ và thái giám cung kính đứng một góc, giữa phòng có một thái giám trung niên vẻ mặt tươi cười dẫn theo mười mấy cung nữ thái giám cung kính đứng chờ Lý An Nhiên lựa chọn

"Bẩm tiểu chủ, ngài là quý nhân chính ngũ phẩm, theo quy định tiểu chủ có thể có mười hai cung nhân hầu hạ gồm một tổng quản thái giám, hai nhị đẳng thái giám, hai tam đẳng thái giám, hai đại cung nữ, hai nhị đẳng cung nữ và ba tam đẳng cung nữ. Ở Trúc Mai Hiên đã còn bốn cung nữ và hai thái giám, cộng thêm hai vị cô nương theo tiểu chủ nhập cung là tám người, hiện tại tiểu chủ có thể chọn thêm ba thái giám và một cung nữ nữa "

"Trần công công vất vả "

Lý An Nhiên bình thản cười cười, nhìn mười mấy người sau lưng Trần công công, Lý An Nhiên đột nhiên giơ tay chỉ vào một thái giám chừng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, bộ dạng đoan chính, cử chỉ trầm ổn, thần sắc bình tĩnh không lộ ra chút khẩn trương nào nói

"Người này đi "

Thấy Lý An Nhiên chỉ vào mình, thái giám kia liền bước ra cung kính hành lễ

"Nô tài Tiểu Thuận Tử, tham kiến tiểu chủ"

"Ừm!... về phần hai thái giám và cung nữ còn lại thì để đại cung nữ của ta đến chọn đi, Lục Ly"

Lục Ly mỉm cười bước ra, không cần suy nghĩ giơ tay chỉ ra ba người, trong lúc Trần công công và Lý An Nhiên nói chuyện thì Lục Ly đã sớm quan sát cặn kẽ mấy người này, ai dùng được ai không nàng đã sớm quyết định. Thấy Lục Ly chọn xong, Trần công công liền hành lễ muốn cáo lui, Lý An Nhiên cũng không ngăn cản, cười nhẹ nói

"Làm phiền Trần công công rồi, Thanh Y, giúp ta tiễn Trần công công ra ngoài"

Thanh Y mỉm cười bước đến, nhét một hào bao chứa ngân phiếu vào tay Trần công công, ngay lập tức Trần công công tươi cười đầy mặt cung kính hành lễ với Lý An Nhiên rồi dẫn người rời đi.

Lúc này, Lý An Nhiên nhìn đến năm thái giám và năm cung nữ bên dưới, bảo Lục Ly thưởng tiền cho bọn họ trước, mỗi người nhận lấy túi vải của mình đều không khỏi mừng rỡ, cân nặng này, ít ra cũng là hai mươi lượng, trong lòng đối với Lý An Nhiên càng thêm cẩn thận.Tiểu chủ thật có tiền! đi theo một tiểu chủ giàu có, dù tiểu chủ không được sủng cuộc sống của bọn họ sẽ không đến nỗi khó qua, có câu có tiền mua tiên cũng được, ở trong cung này thì đạo lý đó càng thiết thực.

Lý An Nhiên nhìn ra được đám cung nhân cao hứng, cũng không có ý kiến, chỉ bảo bọn họ tự giới thiệu bản thân, bao gồm vị trí công tác cũ, Tiểu Thuận Tử từ thái miếu điều đến, hai thái giám Lục Ly chọn là người mới từ phủ nội vụ, hai thái giám còn lại nguyên là thái giám ở Trúc Mai Hiên. Nghe năm người giới thiệu tên mà Lý An Nhiên phải nhíu mi, tên thật là khó nhớ, nghĩ nghĩ một chút, Lý An Nhiên chỉ vài năm thái giám nói

"Ta không thích tên của các ngươi, từ hôm nay các ngươi sẽ có tên mới "

Năm thái giám vội vàng quỳ xuống

"Thỉnh tiểu chủ ban tên"

Lý An Nhiên chỉ vài Tiểu Thuận Tử

"Từ hôm nay ngươi sẽ là tổng quản thái giám của Trúc Mai Hiên Tiểu Nhất Tử "

"Tạ ơn tiểu chủ " Tiểu Thuận Tử vẻ mặt như thường cung kính tạ ơn, sau đó Lý An Nhiên chỉ vào bốn người còn lại, phát ra bốn cái tên

"Tiểu Nhị Tử, Tiểu Tam Tử, Tiểu Tứ Tử, Tiểu Ngũ Tử"

Bốn người này thật không được như Tiểu Thuận Tử.... a không... là Tiểu Nhất Tử trầm ổn, cho nên vẻ mặt bọn họ đều lộ ra biểu cảm kỳ quái, nhưng bọn họ cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể tạ ơn.

Lục Ly và Thanh Y bất đắc dĩ nhìn nhau, nhớ đến ở thôn trang mấy tên gia đinh: Đại Mao, Nhị Mao, Tam Mao, Tứ Mao.... một đám "Mao", liền đối với mấy người Tiểu Nhất Tử tâm sinh đồng tình.

Trong lúc đó Lý An Nhiên lại quay sang năm cung nữ, ngay lập tức một loại "cây cỏ" màu sắc kì quái sinh ra: Tử Thảo, Lục Thảo, Hồng Thảo, Tố Thảo, Kim Thảo.

Đối với cái tên do Lý An Nhiên ban cho, nhóm cung nhân thật muốn khóc, nhưng chỉ có thể nhận, còn phải cung kính tạ ơn.

Nhóm cung nhân này hiện tại không biết, một ngày nào đó những cái tên kì quái này chính là niềm mơ ước của vô số cung nhân hậu cung.

Ban xong tên cho nhóm cung nhân, Lý An Nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, từ buổi sáng đã bận rộn, đến tận bây giờ nàng còn chưa có cơ hội ngã lưng đâu.

"Tiểu Nhất Tử, cho người ra ngoài xem có ai đi tạ ơn hoàng hậu nương nương chưa, chừng nào có tân chủ nhân đi qua Linh Phụng cung thì về báo với ta"

"Tuân lệnh tiểu chủ"

Tiểu Nhất Tử quay đầu nhìn đám Tiểu Nhị Tử phía sau, chỉ vào Tiểu Tam Tử bộ dạng lanh lẹ nhất nói

"Ngươi đi đi"

"Dạ, nô tài đi ngay" Tiểu Tam Tử mỉm cười, vội vã hành lễ với Lý An Nhiên rồi chạy đi, việc thám thính này là sở trường của hắn nha

"Được rồi, chuyện còn lại giao cho Lục Ly và Tiểu Nhất Tử sắp xếp, ai là nhị đẳng ai là tam đẳng đều do hai người các ngươi quyết định"

"Tiểu chủ xin vào nghĩ ngơi, đợi Tiểu Tam Tử trở về báo tin, nô tỳ sẽ thỉnh đến chủ tử"

"Ừm! Thanh Y, đi thôi"

"Dạ, tiểu chủ"

......

Linh Phụng cung, Hoàng hậu phải đối mặt với đám tân cung phi tươi trẻ xinh đẹp, nổi bật nhất là bốn người đứng đầu hàng khí chất hơn người: Tô Minh Huệ tú nhã ôn nhu, Trương Thục Oanh tuyệt mỹ diễm lệ, Lý An Nhiên thanh khiết yêu kiều, Liễu Ngưng Tuyết đoan trang đại khí, thật là mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười, tất cả những mỹ nhân trẻ tuổi này đều đang cung kính quỳ trước mặt mình, trong đó có cả thứ muội của mình nhưng trong lòng hoàng hậu lúc này lại vô cùng phức tạp. Tuy vậy nhưng ngoài mặt Tô hoàng hậu vẫn tươi cười hòa ái

"Đứng lên đi, từ hôm nay các muội đã là cung tần của hoàng thượng, phải cẩn tuân cung quy và lấy việc hầu hạ hoàng thượng làm đầu"

Lý An Nhiên đứng sau lưng Trương Thục Oanh cung kính nghe hoàng hậu dạy bảo mà trong lòng cảm thấy châm chọc thay cho hoàng hậu

"Cẩn tuân lời dạy của hoàng hậu nương nương "

"Được rồi, hôm nay các muội vừa chuyển vào cung, chắc đã mệt nhọc, trở về nghỉ ngơi đi"

"Thần thϊếp xin cáo lui"

Lý An Nhiên theo dòng người rời khỏi Linh Phụng cung, đang định trở về Trúc Mai Hiên thì đột nhiên có tiếng gọi

"Lý muội muội chậm đã"

Lý An Nhiên nhìn Trương Thục Oanh dẫn theo một nhóm cung phi phân vị thấp bước đến, trong lòng liền có ý nghĩ muốn bỏ chạy, chuyện phiền phức lại tìm đến a!

"Vốn đã nghe nói đến Lý muội muội xinh đẹp khả ái, ai nhìn cũng thích, trước ta chưa có dịp nhìn kĩ, nay thấy quả là danh bất hư truyền"

"Ninh tần tỷ tỷ quá khen, tỷ tỷ mới là đệ nhất mỹ nhân ai nhìn cũng ngưỡng mộ, muội đây chỉ là ánh đom đóm không đáng nhắc tới"

"Lý muội muội cần gì khiêm tốn như vậy đâu, sau này chúng ta đều là tỷ muội, nếu có rảnh nhớ ghé qua Khánh Tường cung - Vạn Hoa Các thăm ta, tỷ muội chúng ta cùng nhau nói chuyện nhiều hơn "

"Đa tạ ý tốt Ninh tần tỷ tỷ, nếu có cơ hội muội muội xin đến làm phiền "

"Nào có phiền hà gì, Lý muội muội không cần khách sáo"

"Lý Quý Nhân đã hứa đến làm khách Khánh Tường cung, như vậy cũng không thể bỏ qua Vũ Lộ Cung - Đào Vũ Các của ta được nha"

Tô Minh Huệ vốn dĩ đứng một phía xa xa nhìn, lúc này đột nhiên cũng dẫn theo nhóm của mình kéo đến, nụ cười ôn nhu như gió xuân, so với vẻ xưng tỷ gọi muội nhưng trong thần sắc vẫn ẩn ẩn sự kiêu ngạo của Trương Thục Oanh thì dễ gần hơn nhiều, Tô Minh Huệ ra vẻ thân thiết chủ động kéo lấy tay Lý An Nhiên cười nói

"Lý quý nhân, muội nói đi nha, có nể mặt tỷ tỷ ta hay không?!"

"Nghi tần tỷ tỷ đã mời, muội muội sao dám từ chối " Lý An Nhiên vui vẻ mỉm cười nhưng trong lòng thì lại đang kêu khổ không thôi, hôm nay đúng là không phải ngày của nàng!

Thấy Tô Minh Huệ đột nhiên tham gia, Trương Thục Oanh vẫn cười như thường, thậm chí còn đến kéo tay của Tô Minh Huệ và Lý An Nhiên cười nói

"Chúng ta đều là tỷ muội, Tô tỷ tỷ nếu không chê thì cũng có thể đến chơi"

"Được, ta sẽ không khách sáo đâu"

Nhìn bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười của hai người này, Lý An Nhiên mặt cười nhưng trong lòng lại âm thầm muốn phun, rõ ràng là hận không thể cắn chết đối phương vậy mà còn muốn diễn tuồng tỷ muội tình thâm, diễn thì diễn đi, tại sao còn lôi kéo ta vào làm cái rắm gì a?!

Liễu Ngưng Tuyết dẫn theo Lưu Bội Ngọc đứng ở một góc khuất nhìn lại, thấy Lý An Nhiên bị Tô Minh Huệ và Trương Thục Oanh lôi kéo không khỏi lắc đầu

"Lý quý nhân quả là không may"

"May mắn chúng ta đi nhanh" Lưu Bội Ngọc cũng thầm hô may mắn, Tô Minh Huệ và Trương Thục Oanh đều có đại sơn chống lưng, đắc tội người nào cũng không được, chính vì thế Lưu Bội Ngọc cảm thấy Lý An Nhiên lúc này thực đáng thương.

Lát sau thấy Lý An Nhiên thuận lợi thoát thân, dẫn đại cung nữ của mình rời đi, Tô Minh Huệ và Trương Thục Oanh nán lại một chút rồi cũng dẫn người của mình đi mất, hai người mới cảm thấy nhàm chán không còn chuyện để xem, đang định rời đi thì bất chợt cả hai nhìn thấy một người sắc mặt âm trầm đi lướt qua, vì ở góc khuất nên người kia không thấy bọn họ, Lưu Bội Ngọc hơi nhíu mi nói

"Nàng không phải là Lý An Nhã sao?"

"Lý lương nghi?!"

"Đúng vậy, nàng ta chính là đích muội của Lý quý nhân "

"Ồ! Hướng đó không phải là hướng Lý quý nhân vừa đi sao?"

"Đúng nha, nhưng sắc mặt của Lý lương nghi lúc nãy hình như không được tốt"

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng có chung ý nghĩ. Có kịch hay để xem!

....

Lý An Nhiên dẫn theo Lục Ly hướng Trúc Mai Hiên trở về, khi đến ngự hoa viên thì đột nhiên nghe thấy tiếng của Lý An Nhã hô to gọi nhỏ đằng sau.

"Lý An Nhiên, ngươi đứng lại"

Dù khoảng cách vẫn có chút xa, Lý An Nhiên và Lục Ly vẫn nghe được rất rõ ràng, nhưng bước chân lại không chậm lại một chút nào, thậm chí là tăng nhanh tốc độ, Lục Ly ở bên cạnh nhỏ giọng nói

"Tiểu chủ là đoán đúng rồi, Lý lương nghi quả thật lựa chọn hôm nay tìm đến... nhưng mà... chúng ta phải làm thật sao?"

"Lúc nãy ý đồ của hai người Tô Minh Huệ và Trương Thục Oanh ngươi cũng thấy rõ rồi đó, không làm thì cũng không còn cách nào "

Lý An Nhiên khóe môi vẫn mỉm cười như thường, hướng thẳng đến hồ sen phía trước mặt.

Lý An Nhã thấy Lý An Nhiên không quan tâm đến mình, tức giận trong lòng càng nặng, dứt khoát xách váy lên đuổi theo, tiểu cung nữ Mịch Nhi phía sau nàng ta cũng phải vội vã chạy theo.

Lý An Nhiên nhìn Lý An Nhã sắc mặt đỏ bừng, hai mắt trừng to như muốn ăn thịt mình cản ở trước mặt, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Lý An Nhã, ngươi thật quá ngu xuẩn!

"Muội muội, có chuyện gì mà gấp đến như vậy?"

Thấy Lý An Nhiên cười cười nhìn mình, bộ dạng bình thản mưa gió không sợ, trong lòng Lý An Nhã lại khó chịu, nhưng nhớ đến mục đích của mình, Lý An Nhã mạnh mẽ kiềm chế cảm xúc bản thân lại, cười lạnh nói

"Cái này phải hỏi tỷ tỷ mới đúng, có chuyện gì mà mới gặp ta ngươi liền bỏ chạy nhanh như vậy, ngươi sợ ta ăn thịt ngươi?!"

"nào có, chỉ là hôm nay vừa mới nhập cung, ở Trúc Mai Hiên vẫn còn việc chưa sắp xếp xong cho nên mới vội vã chạy về, không ngờ muội muội muốn tìm ta gấp như vậy "

"còn ngụy biện, ta thấy ngươi rõ ràng là muốn trốn tránh ta, vừa thấy ta liền chạy nhanh như chuột"

Lục Ly thấy Lý An Nhã ăn nói vô lễ như vậy liền tức giận, ngay lập tức lên tiếng

"Lý tiểu chủ, xin tiểu chủ ăn nói cho cẩn thận, tiểu chủ chỉ là một lương nghi, đáng ra thấy tiểu chủ của nô tỳ là phải hành lễ mới phải, tiểu chủ của nô tỳ nể tình tỷ muội không chấp nhất, tiểu chủ còn như vậy không biết phép tắc"

Lý An Nhã vốn muốn chọc tức Lý An Nhiên, thế nhưng Lý An Nhiên vẫn không có phản ứng, ngược lại Lục Ly tiểu cung nữ này lại dám lên mặt chất vấn mình, trong lòng liền tức giận, đồng thời nàng ta chợt nghĩ ra một cách hay có thể kí©h thí©ɧ Lý An Nhiên, trong mắt lóe qua một tia tính toán, đột nhiên Lý An Nhã chỉ vào Lục Ly tức giận hô lên

"câm miệng, ngươi chỉ là một cung nữ nho nhỏ, có tư cách gì lên giọng dạy đời ta, không biết phép tắc, Mịch Nhi, vả miệng ả cho ta"

"hỗn láo, Lý lương nghi, ngươi đừng được nước làm tới, cung nữ của ta không đến phiên ngươi dạy bảo, nếu ngươi còn như vậy không kính trưởng tỷ, không nhìn đến cung quy, đừng trách ta không khách sáo"

Lý An Nhiên lúc này là tức giận thật, Lục Ly là tỷ muội của mình, nàng sao có thể cho Lý An Nhã nữ nhân điên này sỉ nhục. Thấy Lý An Nhiên tức giận, Lý An Nhã trong lòng thầm hoan hô, nhưng ngoài mặt thì ra vẻ ương ngạnh nói

"ngươi không khách sáo thì có thể làm gì ta?! hừ! ngươi cùng với mẫu thân ngươi đều giống nhau cả, đều là một dạng vô dụng chỉ biết nói bằng miệng"

Nhìn biểu hiện vô lý của Lý An Nhã, trong lòng Lý An Nhiên liền cảm thấy không đúng, hành động của Lý An Nhã hôm nay thật kỳ quái, không giống với tính cách ngày thường của nàng ta, Lý An Nhã bình thường thích châm chọc khıêυ khí©h nàng nhưng cũng không trắng trợn lỗ mãng đến như vậy, bộ dạng của nàng ta rõ ràng chính là muốn chọc nàng tức giận.

Lý An Nhiên ngoài mặt lộ ra vẻ như bị đả kích nhưng trong lòng thì âm thầm suy tính, đột nhiên khóe mắt nàng liếc thấy hồ sen ở ngay bên cạnh, Lý An Nhiên liền bừng tỉnh đại ngộ, thì ra mục đích của Lý An Nhã cùng nàng là giống nhau. Lý An Nhiên trong lòng cười lạnh, nếu đã như vậy thì nàng sẽ thành toàn cho nữ nhân đầu óc bã đậu này.

" An Nhã, không cho phép ngươi xúc phạm đến mẫu thân của ta "

" Hừ! ngươi có tư cách gì cấm cản ta "

"ngươi... tốt lắm, ta đi bẩm báo với hoàng hậu nương nương, ngươi bất kính với trưởng tỷ, xem thường cung quy"

Nói rồi, Lý An Nhiên vẻ mặt kích động muốn quay đi, Lý An Nhã hai mắt chợt lóe, đột nhiên nhào đến ôm lấy chân Lý An Nhiên khóc hô

"tỷ tỷ, ta sai lầm rồi, tỷ đừng làm như vậy.... tỷ tỷ "

Lý An Nhiên lộ ra bộ mặt sửng sốt, thấy vậy Lý An Nha bất ngờ hành động, đẩy Lý An Nhiên ra, hét lớn một tiếng rồi quay người hướng hồ sen chạy đến

"tỷ tỷ, tỷ không tha thứ cho ta, ta lấy cái chết bồi tội cho ngươi"

Vị trí của bọn họ chỉ cách hồ sen có năm bước chân, Lý An Nhã vừa phóng qua vừa vui sướиɠ trong lòng

Lý An Nhiên, ngươi khắc khe thứ muội, bức muội muội ta đây phải nhảy hồ bồi tội, ta xem hoàng thượng có còn thích ngươi được hay không!

Ngay lúc Lý An Nhã chuẩn bị rơi xuống hồ thì cổ áo đột nhiên nặng, có một người kéo lấy cổ áo nàng ta không cho nàng ta nhảy

"muội muội, ngươi làm cái gì vậy? nguy hiểm a "

Lý An Nhiên gắt gao nắm lấy cổ áo Lý An Nhã, đồng thời dùng sức kéo nàng ta lại, Lý An Nhã trong lòng vừa tức vừa vội, dùng sức đẩy Lý An Nhiên ra, thế nhưng Lý An Nhiên sống chết không buông tay, hai người liền tranh chấp lên, Lý An Nhiên lớn tiếng hô

"muội muội, ngươi bị điên rồi sao, sao đột nhiên lại muốn chết, ngươi là muốn tỷ tỷ phải làm sao a?! "

Lý An Nhiên vừa hô vừa khóc thảm, lúc này các nàng gây ra động tĩnh lớn, đám cung nhân gần đó đã bắt đầu phát hiện bọn họ bên này, tiếng bước chân và tiếng người đến càng lúc càng gần, Lý An Nhã tức muốn phun máu, nha hoàn Mịch Nhi lập tức hoàn hồn sau cơn chấn động, thấy Lý An Nhiên muốn ngăn cản chủ tử mình, liền xông qua, Lục Ly phản ứng cực nhanh cũng giả vờ sợ hãi kêu lớn chạy đến

"chủ tử "

Không biết trùng hợp hay là cố ý mà Lục Ly và Mịch Nhi đồng thời xông đến, gấp gáp không cẩn thận liền va vào nhau té nhào

Đáng nói chính là không chỉ hai người bọn họ té mà còn liên lụy đến Lý An Nhiên và Lý An Nhã đang đứng cạnh bên bờ hồ.

Vốn dĩ cú va đυ.ng cũng không quá nặng nhưng Lý An Nhiên đột nhiên bất cẩn chân trượt một cái, ngay lập tức thân thể hướng bờ hồ rơi xuống, vừa rơi Lý An Nhiên còn làm động tác giống như muốn đẩy Lý An Nhã lại đến nàng ta không rơi xuống nước, nhưng cú đẩy này thật bất lực, Lý An Nhã thế là cũng ngã theo. Phải nói chuyện chỉ xảy ra trong tích tắc nhưng phản ứng của Lý An Nhiên và Lục Ly thật sự là xảo diệu vô cùng, khiến cho đám người vừa kéo đến đều chỉ thấy Lý An Nhiên chính là muốn ngăn cản Lý An Nhã nhảy hồ mà hy sinh bản thân.

.......

Tô hoàng hậu đang cùng Tín ma ma cận thân của mình nói chuyện trong Linh Phụng cung, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Xem ra Trương Thục Oanh này so với Triệu Yến thì thông minh hơn"

"Nhưng Nghi tần nương nương cũng thật không tệ, không hề bị đẩy xuống hạ phong một chút nào, thậm chí còn phá hỏng ý muốn lôi kéo Lý quý nhân của Ninh tần"

"Hừ! Dù là thứ xuất nhưng nếu nó không làm được như vậy thì không có tư cách làm muội muội của bổn cung.... ngược lại... Lý quý nhân kia... Tín ma ma, ngươi thấy nàng thế nào?"

"Theo lão nô thấy Lý quý nhân có chút thông minh nhưng tâm tính lại quá ngây thơ, so với Liễu quý nhân thì không khôn khéo bằng"

"Ngươi cũng nghĩ giống bổn cung, chỉ là chúng ta không nên kết luận quá sớm, biết đâu là do nàng ta giả vờ thì sao?"

"Nếu đúng như lời nương nương nói thì Lý quý nhân này thật khó lường"

Ngay lúc này cung nữ Mai Nhi chạy vào báo

"Nương nương, ngự hoa viên xảy ra chuyện, Lý quý nhân và Lý lương nghi cùng rơi xuống hồ sen "

"Cái gì?" Tô hoàng hậu ngạc nhiên, vội hỏi Mai Nhi "lúc này như thế nào rồi?"

"Nghe nói cung nữ của Lý lương nghi biết bơi nên kịp thời cứu được Lý lương nghi, nhưng cung nữ của Lý quý nhân lại không biết bơi, cũng may ngay lúc đó Liễu quý nhân và Lưu dung hoa có mặt, Liễu quý nhân biết bơi liền xuống cứu Lý quý nhân, nhưng Lý quý nhân bị ngã xa hơn Lý lương nghi, đợi Liễu quý nhân cứu được vào bờ thì đã hôn mê bất tỉnh "

Hoàng hậu hơi nhíu mày, nghĩ ngợi một chút trong lòng liền minh bạch, hồ sen kia là ở gần Trúc Mai Hiên, mà chỗ ở của Lý lương nghi Dục Khánh cung lại ở hướng ngược lại, người sáng mắt liền biết là Lý An Nhã này có ý đồ xấu cố tình tìm đến gây chuyện hại người hại mình rồi.

Hoàng hậu trong lòng không khỏi buồn bực, Lý An Nhã này nhìn qua thì không đến nỗi nhưng không ngờ lại chính là một cái ngu xuẩn, thủ đoạn rách nát như vậy mà cũng có thể nghĩ ra, thật uổng cho nàng một phen cất nhắc cho trúng tuyển.

........

Trong ngày đầu tân cung phi nhập cung, hậu cung lại được dịp sáng mắt, lại một lần xem hiểu cái gì là tỷ muội tình thâm.

Lý lương nghi muốn nhảy xuống hồ sen vu oan cho Lý quý nhân, Lý quý nhân muốn can ngăn liền bị Lý lương nghi thuận thế đẩy vào trong hồ sen suýt mất mạng, vậy mà Lý lương nghi kia còn luôn miệng nói mình là bị Lý quý nhân hãm hại, nếu không có Liễu quý nhân và Lưu dung hoa trùng hợp nhìn thấy tình cảnh khi đó, không chừng Lý quý nhân đã bị nàng ta hảm hại thành công.

Vả lại nghĩ kĩ một chút thì mọi người liền hiểu được, Lý quý nhân người ta là người nổi bật trong lần tuyển tú này, rất nhanh sẽ có cơ hội thị tẩm, còn đi hảm hại cái muội muội khác mẹ dung mạo trong nhóm tân cung phi chỉ là hạng tầm thường, còn chỉ là một cái lương nghi lục phẩm nho nhỏ làm cái gì?!.

Hoàng thượng biết chuyện, khen Liễu quý nhân trượng nghĩa, hạ chỉ thăng Liễu quý nhân thành Anh tần. Lý quý nhân bị hãm hại mà vẫn ra tay cứu giúp Lý lương nghi được hoàng thượng khen thuần lương thục đức bang phong hào Thuần, kèm theo một đống bang thưởng xem như an ủi, ngay cả hai vị thái hậu cùng hoàng hậu cũng ban thưởng cho nàng không ít. Lưu dung hoa cũng được hoàng hậu xin hoàng thượng cho thăng lương nghi vì công dám đứng ra vạch mặt Lý lương nghi hãm hại Lý quý nhân, Ngược lại Lý lương nghi bị hoàng thượng tức giận giáng xuống bát phẩm thải nữ, cấm túc ba tháng, chép một trăm lần nữ huấn, đúng là thảm không gì bằng.

Qua chuyện này người có lợi nhất không thể nghi ngờ chính là Anh tần, vừa được tấn phong mà còn được hoàng thượng chú ý, thuận thế trở thành người thị tẩm đầu tiên, cả hậu cung vì vậy mà số người âm thầm ghen ghét Anh tần cũng không ở số ít.

Còn người xui xẻo cũng không chỉ mỗi Lý thải nữ kia mà còn có cả Thuần quý nhân, dù được ban phong hào còn thêm rất nhiều ban thưởng, nhưng sau khi bị rơi xuống hồ nước lạnh vào ngày hè nóng bức, nóng lạnh xung khắc liền bị phong hàn, hoàng hậu thực "thương tiết" nên cho gỡ bỏ thẻ bài rồi, đối với tân tiến cung phi thì chính là bi kịch, một lần gỡ bỏ thẻ bài có thể là người vô hình mãi mãi trong hậu cung, lần này Thuần quý nhân thật sự là bị muội muội tốt kia hại thảm.

Trong lúc mọi người trong cung ồn ào chuyện của Anh tần và cái xui xẻo Thuần quý nhân thì chính chủ lúc này lại đang rất khoái hoạt dưỡng bệnh trong Trúc Mai Hiên.

"Tiểu chủ làm như vậy không sợ thất sủng luôn sao, lỡ như hoàng thượng quên sự tồn tại của tiểu chủ thì làm sao bây giờ?"

Lý An Nhiên vẻ mặt hơi tái một chút nhưng tinh thần có vẻ vẫn rất tốt, nhàn nhã nằm trên ghế nằm, nhàm chán nhìn ánh đèn l*иg treo ngoài cửa sổ, Lục Ly ngồi một bên lo lắng không yên, Thanh Y thì lại bình tỉnh may vá dưới ánh đèn phía đối diện, Lý An Nhiên cười khẻ không trả lời câu hỏi của Lục Ly, ngược lại hỏi

"Có biết tại sao ta và An Nhã cùng là tỷ muội mà ta vừa vào cung là chính ngũ phẩm quý nhân mà nàng chỉ là tòng lục phẩm lương nghi không?"

Lục Ly có chút ngạc nhiên, nàng tuy có khả năng nhìn người khá tốt nhưng đối với mấy chuyện phức tạp trong cung thì hoàn toàn chưa có kinh nghiệm. Lý An Nhiên nhìn vẻ mặt của Lục Ly như vậy liền buồn cười, Thanh Y cũng cười ngẫn đầu nhìn lại đây.

"Tiểu chủ có mẫu thân là huyện chủ, hoàng thượng là nhìn vào thân phận của phu nhân và vị thế của Trấn Viễn hầu phủ mà thôi "

Lúc này Lục Ly mới bừng tỉnh đại ngộ, Lý An Nhiên không quan tâm nói

"Dù ngoại tổ phụ đã mất, tước vị cũng không thể truyền cho tam cửu cửu, nhưng tam cửu cửu của ta cũng là cái có khả năng, dựa vào bản lĩnh leo lên đến nội các đại học sĩ, tiền đồ vô lượng đâu"

"Như vậy có nghĩa một ngày Hứa đại nhân chưa ngã, hoàng thượng không có khả năng sẽ quên tiểu chủ?!" Lục Ly cười hỏi, Lý An Nhiên ngáp một cái, lắc lắc đầu nói

"Cũng không hẳn, ta dù sao cũng chỉ là đứa cháu cùng tam cửu cửu chưa từng tiếp xúc, quan hệ thân thích cũng không mấy gần, ý của ta chính là hoàng thượng mỗi ngày lâm triều nhìn thấy mặt cửu cửu, tất nhiên sẽ nhớ đến trong hậu cung còn có một phi tần cùng cửu cửu có chút quan hệ, lại thêm tước vị của mẫu thân cho nên hoàng thượng nhất định sẽ nể mặt mà nhớ đến ta, không đến nỗi để ta chưa thị tẩm đã phải chết chìm trong dòng nước đυ.c hậu cung "

"Nhưng người hạ lệnh cho triệt thẻ bào của tiểu chủ là hoàng hậu nương nương, lỡ như hoàng hậu nương nương cố tình giấu diếm, không treo lên thẻ bài của tiểu chủ thì làm thế nào?"

Nghe Lục Ly nói vậy, hai mắt của Lý An Nhiên hơi híp lại, sau đó cười lạnh nói

"Hoàng hậu nương nương quả thật rất chăm sóc ta, nhưng chức hoàng hậu làm cũng nhiều năm như vậy rồi, nàng ta sẽ không làm ra chuyện đối phó ta trắng trợn khiến cho hoàng thượng phát hiện đâu "

"Nhưng hoàng hậu rõ ràng là muốn đối phó tiểu chủ, biết Lý thải nữ cùng tiểu chủ không hợp, liền trợ giúp nàng vượt qua điện tuyển, hiện tại tiểu chủ giả bệnh, ngay lập tức mượn cơ hội triệt hạ thẻ bài của tiểu chủ, sợ rằng bà ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy "

"yên tâm, hoàng hậu chỉ là muốn kéo dài thời gian khiến cho hứng thú của hoàng thượng đối với ta giảm dần đi mà thôi, nàng làm việc cẩn thận, sẽ không hành động lỗ mãng"

"Tiểu chủ nói như vậy, nô tỳ cũng yên tâm "

"Đúng rồi, Lý An Nhã ra sao rồi"

"Bị cấm túc, nhưng vẫn âm thầm mắng chửi tiểu chủ "

" ha ha! Vậy à, vậy thì mặc kệ nàng ta đi, đang muốn tìm cơ hội tránh đầu sóng ngọn gió, nàng ta liền tự mình đưa đến cơ hội, ta đương nhiên là nên cảm kích "

"Tiểu chủ, ngài không cần đồng tình nàng ta, hừ! Nàng ta không có mắt dám hảm hại tiểu chủ, nếu không phải tiểu chủ nhanh trí thì không chừng đã bị nàng ta vu oan rồi"

Thanh Y nghe đến Lý An Nhã thì liền tức giận, Lục Ly cũng nhíu mi nói

"Lý An Nhã này đầu óc như vậy ngu xuẩn, nhưng cũng không thể nào ngu ngốc đến mức đi nghĩ ra được kế sách không có lối ra như vậy được "

Nghe Lục Ly nói, Lý An Nhiên hơi ngỏm người dậy, nghĩ nghĩ rồi nói

"Điều tra xem Lý An Nhã gần đây đi lại với ai gần nhất"

"Tiểu chủ nghi ngờ có người xúi giục Lý thải nữ"

"Nếu có ai đó muốn nhắm vào ta thì chúng ta nên biết danh tính để sau này còn đề phòng"

Lục Ly cũng suy nghĩ

"Có khi nào là hoàng hậu nương nương?"

"Hoàng hậu nương nương nếu ra tay thì ta chắc chắn sẽ có kết cục bi thảm hơn lúc này nhiều "

"Được, để nô tỳ đi điều tra"

......

Ba tháng sau, khí trời đã chuyển từ hè sang cuối thu, mùa đông đang đến gần mà Lý An Nhiên vẫn cứ thế nhàn nhã ở Trúc Mai Hiên "dưỡng bệnh", rảnh rỗi thì nghe Lục Ly kể chuyện nghe được trong cung, cuộc sống khoái hoạt vô cùng.

Tất nhiên sau ba tháng, nhóm tân cung tần hầu như đều đã được thị tẩm, nhưng Lý An Nhiên vẫn như vậy không ai nhắc đến. Mà cũng vì vậy đám cung nhân liền không xem Trúc Mai Hiên ra gì, bắt đầu là từ ngự thiện phòng, nếu muốn ăn ngon nàng phải bỏ tiền ra mua chuộc. Sau đó là đến nội vụ phủ, hàng tháng cố tình chậm trể không phát phân lệ cho Trúc Mai Hiên, nhưng với tiểu tài chủ Lý An Nhiên thì vẫn còn có thể miễn cưỡng chịu đựng được, cuối cùng ngay cả vài cái cung nhân Trúc Mai Hiên cũng bắt đầu rục rịch muốn lười biếng.

Đối với hành động của đám cung nhân tâm mang ý phản phúc kia, Lý An Nhiên đều nhìn trong mắt nhưng lại không có biểu hiện gì, hiện tại chưa có cơ hội giải quyết bọn họ, nàng chỉ âm thầm ghi nhớ mà thôi. Ngược lại có một số người dù nàng không được thị tẩm, Trúc Mai Hiên bị người ta khinh bỉ thì vẫn một lòng cung kính hầu hạ, không một chút thất trách, loại người này một là thật sự trung tâm, hai là cái đinh sắc nhọn do người khác gài vào, thấy khó không loạn, không lộ sơ hở đó mới là một cái đinh lợi hại, mà người đằng sau những cái đinh lợi hại này cũng không phải là loại người thường.

Trong mấy tháng này, Lý An Nhiên tuy ở trong Trúc Mai Hiên không bước ra cửa nữa bước nhưng mọi chuyện phát sinh trong cung nàng cũng biết rất nhiều, nàng không khỏi cảm thán gió hậu cung đổi chiều cũng thật mau, hôm nay người này được sủng ái, ngày mai người kia tấn thăng, mà đáng nhớ nhất là mấy tin đại loại như: sau khi Anh tần được liên tục thị tâm hai ngày liền đυ.ng phải Triệu quý phi ở ngự hoa viên, có lời xúc phạm quý phi, bị phạt quỳ hai canh giờ. Ninh tần là người tiếp theo thị tẩm, hoàng thượng rất thích nàng, tấn thăng Ninh quý tần, mỗi tháng cũng truyền nàng thị tẩm vài lần. Nghi tần so Ninh quý tần cũng không thua kém, tuy không được tấn chức nhưng nghe nói hoàng thượng rất thích uống trà Nghi tần pha, thường xuyên buổi sáng ghé qua thăm nàng. Còn có hoàng thượng cũng rất thích Trần tài nhân - Trần Tú Linh, tấn phong Trần mỹ nhân. Người đang được sủng ái là Võ tài nhân, Võ tài nhân làm Tĩnh phi kinh sợ ở ngự hoa viên, bị hoàng thượng phạt cấm túc...

.....

Một ngày đầu đông, trong cung truyền ra tin vui, Anh tần có thai, tin tức này liền khiến hậu cung dậy sóng, hoàng thượng long nhan vui mừng liền hạ lệnh tấng thăng Anh Tần làm Anh tiệp dư, có quyền nuôi nấng long tử, đồng thời ban thưởng một đống đồ đến Vĩnh Xuân cung, thái hậu, hoàng hậu, cung tần mọi người nối tiếp nhau đưa đồ đến, Anh tiệp dư vui sướиɠ không thôi.

Khi Lý An Nhiên biết được tin này, nàng vẫn còn "dưỡng bệnh" như cũ, đối với tin Anh tiệp dư mang thai, không như những phi tần khác âm thầm xé nát khăn tay, ngược lại nàng rất đổi vui mừng, đợi gần nữa năm, nhóm phi tần mới nhập cung cuối cùng cũng có người mang thai, hiện tại cho dù nàng có tái xuất cũng không gây chú ý bằng cái bụng của Anh tiệp dư, hơn nữa nếu nàng có thai đi nữa thì cũng sẽ có Anh tiệp dư chắn phía trước rồi, như vậy nàng có thể tiếp tục kế hoạch của mình.

Sự thật mục tiêu Lý An Nhiên đặt ra trong kiếp cung phi của mình là sinh được vài đứa nhóc kháu khỉnh, sau đó sống vì con cái của mình, bảo vệ chúng, chăm sóc chúng, dạy bảo chúng nên người.

Còn về hoàng thượng, nàng cũng không đặc hy vọng gì, hắn nếu có chút thích nàng thì tốt, hắn không thật sự thích nàng mà chỉ xem nàng làm công cụ ấm giường thì cũng không sao cả, chỉ cần hắn có thể sủng nàng đôi chút, cho nàng vài đứa nhỏ là nàng đã vô cùng cảm tạ, dù sao người ta cũng là hoàng thượng, cho nàng sinh con là đã xem trọng nàng rồi, bản thân là người biết đủ, cũng không phải là cái đồ điên mà đi trông chờ vào tình cảm của đế vương, nàng chỉ cần phải tận tâm hoàn thành chức trách cung phi của mình là được rồi.

Kiếp trước nàng chưa từng đám cưới, đương nhiên là chưa từng được làm mẹ, cho nên đối với cảm giác làm mẹ kia, nàng rất khát vọng.

"Cũng đã đến lúc lành bệnh rồi!"
« Chương TrướcChương Tiếp »