- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Cung Đình Hầu Tước
- Chiến Trường Hậu Cung
- Chương 17: Câu truyện đằng sau cái túi hương
Chiến Trường Hậu Cung
Chương 17: Câu truyện đằng sau cái túi hương
Phù Dung Trai lúc này không khí căng thẳng, một thái y già quỳ gối trước mặt hoàng thượng hoàng hậu bẩm báo.
"Bẩm hoàng thượng, Kim lương nghi sức khỏe vốn suy yếu, lại hít vào lượng lớn xạ hương, long thai trong bụng không thể giữ được."
Nghe thái y nói vậy hoàng thượng phất tay lạnh lùng nói:
"Ngươi lui đi."
Thái y như được đại xá vội vã lui xuống, lúc này trong phòng không chỉ có mỗi hoàng thượng, hoàng hậu mà mấy người Đức phi, quý phi đều đã hay tin mà đến, mọi người đều cúi đầu yên vị ngồi ở vị trí của mình không lên tiếng, hoàng thượng vừa mất một đứa con, hắn đau lòng sắc mặt lạnh lùng như vậy mọi người không ai ngu ngốc đi chọc vào hắn.
Ngay lúc mọi người đang trầm mặt, Tô Minh Huệ đến, đầu tiên hành lễ với hoàng thượng.
"Thần thϊếp tham kiến hoàng thượng."
Hoàng thượng phản ứng lạnh nhạt chỉ nhẹ phất tay một cái, Tô Minh Huệ thấy không khí trầm trọng như vậy liền đoán được kết quả của Kim lương nghi, lại liếc mắt nhìn hoàng hậu một cái, trong mắt lóe qua một tia vui mừng phấn khích nhưng vẻ mặt ngược lại làm ra ngưng trọng nói:
"Hoàng thượng, lúc nãy thần thϊếp trên đường đến đây có bắt được một tên thái giám khả nghi trong ngự hoa viên, cảm thấy người này đáng ngờ rất có thể liên quan đến vụ Kim lương nghi bị mưu hại, nên đã mang hắn đến cho hoàng thượng phân xử."
Nói xong Tô Minh Huệ cho người dẫn vào một tiểu thái giám bị trói hai tay, mọi người đều nhìn hắn nhưng không nhận ra được là ai, Tô Minh Huệ còn đưa lên một cái túi thơm màu hồng nhạt có một mùi thơm thoang thoảng.
"Hoàng thượng, thần thϊếp là bắt gặp hắn đang chôn cái túi thơm này dưới góc mai trong ngự hoa viên."
"Ồ!"
Mấy người Triệu quý phi đều hứng thú nhìn tên tiểu thái giám kia, hoàng thượng nhìn hắn hai cái rồi hỏi.
"Nói đi, ngươi là người ở cung nào?"
Tiểu thái giám sắc mặt tái nhợt, run giọng nói:
"Nô tài là Tiểu Đinh Tử, là thái giám khiêng kiệu của Trường Lạc cung."
Nghe hắn trả lời, mọi người đồng loạt có phản ứng, tuy thần sắc của mỗi người là khác nhau nhưng hầu hết chính là hăng hái hứng thú hơn hẳn, Hoàng hậu ngược lại còn giật mình quay đầu nhìn hoàng thượng, sắc mặt như là thực khó tin.
"Hoàng thượng, Thuần chiêu dung chẳng lẽ thật sự là ...."
Hoàng hậu không nói hết câu nhưng ánh mắt của mọi người đều đồng loạt sáng lên, bọn họ bắt được chuyện hay, đương nhiên cực kỳ tò mò, Triệu quý phi liền hỏi:
"Hoàng hậu nương nương, không biết là có chuyện gì liên quan đến Thuần chiêu dung vậy?"
Hoàng hậu lập tức làm ra vẻ mặt khó xử, ngay lúc này hoàng thượng lại đột nhiên lạnh nhạt nói:
"Đúng lúc mọi người đều có mặt, hoàng hậu nói rõ sự tình đi."
Nghe hoàng thượng nói vậy, hoàng hậu cũng không chần chờ nói rõ đầu đuôi chuyện tiểu cung nữ của Kim lương nghi đã tố cáo Lý An Nhiên như thế nào, trong lòng chúng phi tần lúc này thật sự là mừng rỡ như nở hoa, nhưng ngoài mặt lại là vẻ mặt khϊếp sợ khó có thể tin.
Hoàng thượng lại ra lệnh cho tiểu cung nữ của Kim Lương Nghi đến nhận, tiểu cung nữ ngay lập tức kích động thừa nhận đúng là túi thơm kia, nàng còn chắc chắn nói mình chính mắt thấy Lý An Nhiên mang nó, hoàng thượng nghĩ nghĩ lại cho người đi gọi Thành thái y đến, thấy hoàng thượng làm việc cẩn thận như vậy, hoàng hậu trong lòng vui mừng cũng giảm đi một nửa, nhưng ngay lúc này có tiếng hô Thuần chiêu dung nương nương đến, mọi người không khỏi quay đầu nhìn ra cửa, chỉ thấy Lý An Nhiên thần sắc bình tĩnh tiến vào, trước tiên nàng hành lễ với hoàng thượng, sau đó đưa mắt nhìn mọi người trong phòng cuối cùng là nhìn vào Tiểu Đinh Tử bị trói dưới đất, miệng còn bị bịch kính, nàng không khỏi lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:
"Hoàng thượng, không biết đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Xảy ra chuyện gì? Thuần chiêu dung, lát nữa ngươi sẽ biết được thôi!"
Đức phi châm chọc cười nói, ánh mắt nhìn Lý An Nhiên che dấu một tia căm ghét, Lý An Nhiên nhíu mày, không nói chuyện với nàng ta mà quay đầu nhìn hoàng thượng, chỉ thấy hắn thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
"Đợi khi Thành thái y đến rồi nói, nàng đứng sang một bên chờ đi."
Mấy người hoàng hậu không nói gì nhưng ánh mắt đều cố ý vô tình quét một lượt trên người Lý An Nhiên khiến cho Lý An Nhiên trong lòng khó chịu nhưng ngoài mặt nàng không lộ ra.
"Hoàng thượng!"
Một giọng nói yếu ớt đột nhiên xuất hiện trong phòng, chỉ thấy Kim Lương Nghi sắc mặt trắng bệch cả người đơn bạc ốm yếu đến nỗi làm cho người ta đau lòng được cung nữ nâng ra, nàng hai mắt đỏ ngầu thê thảm vừa khóc vừa nói:
"Hoàng thượng, thần thϊếp vô dụng, không bảo vệ được hoàng nhi. "
Hoàng thượng nhìn Kim lương nghi, hơi nhíu mày nói:
"Ngươi bộ dạng như vậy sao không ở bên trong nghỉ ngơi, còn ra đây là gì?"
"Thần thϊếp muốn biết ai là hung thủ hại chết con của thần thϊếp, xin hoàng thượng cho thần thϊếp ở đây đi."
Kim lương nghi vừa nói vừa dùng ánh mắt ai oán lướt qua mặt Lý An Nhiên, trong lòng Lý An Nhiên lúc này đã lạnh xuống, chân mày hơi nhíu lại, hoàng thượng nhìn Kim lương nghi sống chết không chịu đi, hắn không kiên nhẫn phất tay:
"Được rồi, nàng cũng ngồi một bên nhìn đi."
"Đa tạ hoàng thượng."
Từng giọt nước mắt trong suốt lại tí tách rơi xuống trên khuôn mặt tái nhợt của Kim lương nghi, bộ dạng đáng thương như vậy thường làm người ta đau lòng, hoàng thượng thì không ai biết được nhưng chúng cung phi thì đương nhiên là sẽ không đau lòng, ngược lại trong lòng còn âm thầm phỉ nhổ Kim lương nghi giả vờ yếu đuối muốn câu dẫn hoàng thượng.
Phải nói nữ nhân hậu cung này là kỳ quái như vậy, bọn họ thừa biết Kim lương nghi vốn dĩ đã không phải là mỹ nhân tuyệt sắc gì, hiện tại còn bệnh thành ra như vậy làm gì còn có thể đi câu dẫn người ta, Kim lương nghi chỉ là muốn lôi kéo sự đồng tình của hoàng thượng mà thôi, thế nhưng bọn họ vẫn cứ muốn ép đối phương vào viện chuyện câu dẫn hồ ly tinh như cũ, thật quá điên dại!
Lát sau cuối cùng Thành thái y cũng đến, hoàng thượng lập tức bảo hắn kiểm tra túi thơm kia, sau khi cắt ra kiểm tra, Thành thái y cuối cùng kết luận.
"Trongtúi thơm này quả thật có xạ hương."
Quả thật là vậy?!
Nhiều người lúc này thật sự đã vui mừng đến sắp không kiềm chế được nét mặt rồi, viễn cảnh Lý An Nhiên thê thảm diễn ra trong đầu bọn họ, thậm chí viễn cảnh được nhận nuôi tam hoàng tử cũng lướt qua óc không ít người, Kim lương nghi phản ứng kịch liệt nhất, nhìn vào Lý An Nhiên khóc hô:
"Vì cái gì? Vì cái gì ta cùng nương nương không thù không oán, tại sao lại hại con của ta, nó cũng là cốt nhục của hoàng thượng cơ mà, tại sao nương nương nỡ nhẫn tâm."
"Cong hỏi là vì cái gì sao? Hừ! Còn không phải vì tam hoàng tử à, lo sợ cái thai trong bụng ngươi cản trở đường tài lộ của tam hoàng tử và nàng, chính vì thế mới hạ độc thủ với các ngươi"
Lưu tiệp dư gần đây không dám nhiều lời nhưng hiện tại bắt được cơ hội lập tức muốn dẫm Lý An Nhiên thêm một cước, mấy người hoàng hậu tuy không nói nhưng ánh mắt nhìn Lý An Nhiên tràn đầy vẻ như thất vọng tức giận căm ghét đủ loại, Lý An Nhiên thật rất muốn cười, trò khỉ trong rạp xiếc kiếp trước nàng có xem mấy lần nhưng không thể nào sánh bằng trò trơ trẽn của đám nữ nhân này.
Hoàng thượng từ đầu đến cuối im lặng, hắn âm thầm quan sát vẻ mặt của mọi người, càng nhìn ánh mắt của hắn càng thêm sâu thẳm u ám, ngay lúc này Thành thái y mới có cơ hội tiếp tục lên tiếng nói ra một câu khiến cho mọi người đồng loạt sửng người.
"Lão thần cho rằng đây không thể nào là nguyên nhân làm cho long thai của Kim Lương Nghi xảy ra chuyện được, xin các vị nương nương không cần nóng vội."
"Thành thái y, ý của ngươi là như thế nào?"
Hoàng hậu lập tức hỏi, Thành thái y liền giải thích:
"Bẩm hoàng hậu nương nương, tuy trong túi thơm này quả thật có xạ hương nhưng số lượng vô cùng ít ỏi, muốn để cho Kim lương nghi sảy thai thì ít ra cũng phải tiếp xúc hai ba tháng."
Thành thái y vừa giải thích thì mọi người đều hiểu được, Lý An Nhiên nếu muốn dùng thứ này hại đến cái thai của Kim lương nghi thì phải thường xuyên tiếp xúc với nàng ta mới được, nhưng Lý An Nhiên và Kim lương nghi nhiều nhất chỉ nói chuyện với nhau mấy câu, cái thai của nàng ta sao đột nhiên có thể mất được.
Kim lương nghi sắc mặt hiện tại càng thêm khó coi, sao có thể như vậy?! Kim lương nghi trong lòng liên tục gào thét câu này.
Hoàng thượng cuối cùng lên tiếng, hắn bình tĩnh nhìn Lý An Nhiên, vẫn là dạng củ không dài dòng nói thẳng vào đề.
"Thuần chiêu dung, cung nữ của Kim lương nghi tố cáo nàng dùng túi thơm có chứa xạ hương này hảm hại long thai trong bụng nàng, hiện tại Thành thái y đã chứng thực trong đây thật sự có chứa xạ hương, nàng nói cho trẫm biết đây có phải là túi thơm của nàng không?"
Lý An Nhiên ra vẻ giật mình nói.
"Bẩm hoàng thượng, thần thϊếp từ trước đến nay chưa từng sử dụng túi thơm, cái này không phải của thần thϊếp."
Hoàng thượng nhìn Lý An Nhiên, sau đó quay sang tiểu cung nữ sắc mặt có chút tái nhợt đứng bên cạnh Kim lương nghi, ngay lập tức tiểu cung nữ quỳ xuống run rẩy hô:
"Hoàng.... Hoàng thượng, nô ... nô tỳ thật sự là ngửi được mùi xạ hương trong túi thơm này tên người Thuần chiêu dung nương nương."
"Xạ hương thứ đồ hại người này Thuần chiêu dung sao có thể mang trên người mình chứ, như vậy không phải là hại người hại mình hay sao, ngươi nghĩ trẫm là đứa nhỏ ba tuổi hả?"
Tiểu cung nữ vẻ mặt khẩn trương cùng cực nhưng vẫn cắn chết vào Lý An Nhiên nói:
"Xạ hương tuy có hại đến thân thể nữ nhân nhưng Thuần chiêu dung chỉ ngửi một thời gian ngắn mà thôi, vẫn chưa thể thật sự thương tổn nàng được, chỉ có chủ tử của nô tỳ là người đang mang thai là thật sự không chịu được mà thôi!"
"Hoàng thượng, Tiểu Nhi nói không sai, sáng nay thần thϊếp thật sự là ngửi được mùi hương liệu rất nồng trên người của Thuần chiêu dung nương nương nhưng mà thần thϊếp không biết đó là xạ hương, thế cho nên ...."
Kim lương nghi nói được mấy câu như vậy liền tiếp tục khóc lên, Lý An Nhiên không khỏi nhíu mày nhìn chủ tớ Kim lương nghi đổi trắng thay đen, trừng mắt nói láo, trong lòng tức giận khỏi nói, nhưng ngoại trừ tức giận nàng còn có một tia châm chọc đôi chủ tớ này, hoàng thượng không phải kẻ ngu ngốc, trong tất cả mọi người ở đây hoàng thượng là người hiểu rõ nhất nàng ghét mùi hương liệu nồng nặc gay mũi, trước giờ ngay cả quần áo cũng không thèm xông hương nói gì đến dùng túi thơm, quan trọng nữa là khi Lưu công công đến Trường Lạc cung lấy danh nghĩa là thay hoàng thượng thăm hỏi tam hoàng tử để điều tra cũng đủ thấy thái độ của hoàng thượng trong chuyện này, hắn là tin tưởng nàng, không muốn nàng chịu sự sỉ nhục xét cung, vả lại còn luôn không vội không gấp kéo dài thời gian chờ đợi chứng cứ được phanh phui ra, nếu như hoàng thượng không tin tưởng nàng chỉ dựa vào lời vu khống của đám người này lại thêm có hoàng hậu quý phi ở một bên châm ngòi thổi gió hắn đã dễ dàng tin tưởng xử trí nàng mà không tốn nhiều thời gian cẩn thận điều tra như vậy.
Lý An Nhiên đưa mắt nhìn hoàng thượng, vẻ mặt cố tình lộ ra ủy khuất nói.
"Kim lương nghi nói là hít phải hương liệu của túi hương này nhưng Thành thái y không phải đã nói rồi? cái này không làm nàng sảy thai được mà, như vậy không phải là nàng đang nói dối sao?"
"Chiêu dung nương nương đương nhiên sẽ nói như vậy, túi thơm này nhìn bề ngoài tuy là giống nhưng không chừng chỉ là trò che mắt của nương nương mà thôi, túi thơm thật sự rất có thể vẫn còn đang ở Trường Lạc cung."
"Hoàng thượng, thần thϊếp cảm thấy Kim Lương Nghi nói rất có lý, khi tên thái giám này xuất hiện rồi để cho Nghi tiếp dư dễ dàng bắt được như vậy không chừng là mưu kế của Thuần chiêu dung mà thôi!"
Nghe hoàng hậu nói vậy, chúng phi tần lập tức nhau nhau lên tiếng, hầu hết đều ra vẻ thực đồng tình với hoàng hậu, Lý An Nhiên bị một tập thể cùng nhau đả kích khiến trong lòng nàng nổi lên một trận hỏa nhưng với sự kiềm chế tức giận siêu cường, nàng áp chế xuống được, mím môi kiên quyết nhìn hoàng thượng nói.
"Bẩm hoàng thượng, thần thϊếp thật sự không có dùng hương liệu, cũng không biết lại lịch túi hương này!"
"Được rồi, chuyện đã đến nước này, đợi Lưu Toàn Phúc trở lại mọi chuyện sẽ được sáng tỏ, nhưng trước tiên mở trói cho Tiểu Đinh Tử, trẫm muốn nghe hắn nói, là ai sai sử hắn ra ngự hoa viên chôn túi thơm."
"Hoàng thượng, cẩu nô tài này là người của Thuần chiêu dung, chưa chắc đã nói thật. "
"Hoàng thượng, nếu túi thơm này là của thần thϊếp, muốn hủy chứng cớ vì sao không đốt đi lại còn bảo Tiểu Đinh Tử đi chôn làm gì?"
Lý An Nhiên như chợt nhớ ra nói câu này, Kim lương nghi lập tức lên tiếng phản bác.
"Bởi vì xạ hương nếu bị đốt lên mùi thơm sẽ còn phát tán nhiều hơn, nương nương vì thời gian gấp rút, không thể chờ đến khi mùi tan đi, sợ bị người đến điều tra phát hiện, vả lại đốt rồi vẫn còn thừa lại tro, thái y vẫn có thể tìm ra xạ hương trong đó, cũng có thể nương nương là cố tình để Tiểu Đinh Tử mang túi hương giả này đi chôn rồi bị phát hiện, số lượng xạ hương trong túi không đủ, nương nương liền có cơ hội thoát tội."
Lý An Nhiên làm như kinh ngạc nhìn Kim lương nghi:
"Thì ra xạ hương còn có đặc tính như vậy, ta thật là không biết điểm này, Kim lương nghi thật là hiểu biết về xạ hương."
Kim lương nghi nghe Lý An Nhiên nói vậy thì tức giận trợn mắt, chúng cung phi nghiêng đầu nhìn Kim lương nghi, ánh mắt cũng bắt đầu nghi ngờ lên, chỉ có hoàng thượng là vẫn hơi rũ mi không tỏ thái độ, Lý An Nhiên biết hắn mỗi khi như vậy chính là đang tập trung suy nghĩ.
Ở bên này, hoàng thượng vừa lên tiếng, đã có người tiến lên mở trói cho Tiểu Đinh Tử, vừa mới được cởi trói Tiểu Đinh Tử liền quỳ xuống, sắc mặt hắn trắng xanh luân phiên, hoàng thượng nhướn mày lạnh nhạt hỏi:
"Ngươi chắc đã nghe rõ rồi, nói đi, túi thơm là của ai?"
"Nô... nô tài ..."
"Hừ! Ngươi còn ấp úng cái gì, cứ nói ra đi, ở đây không ai có thể làm hại ngươi."
Tô Minh Huệ nhìn Tiểu Đinh Tử, sau đó ánh mắt quét đến Lý An Nhiên, ngày trước ra vẻ thân thiết xưng tỷ gọi muội, hiện tại trở mặt càng thêm ác liệt, Lý An Nhiên đối với mấy nữ nhân này là buồn cười đến cực điểm, dù biết trước bộ mặt thật của bọn họ nhưng đến khi chúng lộ ra nàng vẫn cảm thấy thực xấu xí như thường.
Triệu quý phi thấy Tiểu Đinh Tử vẫn chưa chịu nói, liền lên tiếng.
"Tiểu Đinh Tử ngươi cứ nói ra đi, bổn cung bảo đảm mạng sống cho ngươi."
"Đúng vậy, nếu ngươi thành thật khai báo, bổn cung sẽ cầu xin hoàng thượng tha mạng cho ngươi, nói đi, có phải là Thuần chiêu dung sai ngươi đi chôn túi thơm này hay không? Ngươi còn biết được chuyện gì ở Trường Lạc cung, tất cả mau nói ra hết."
Hoàng hậu nghiêm túc tỏ thái độ, Lý An Nhiên liếc mắt nhìn hoàng hậu, trong lòng thật sự muốn ngửa đầu cười lớn, nàng cúi đầu nhìn Tiểu Đinh Tử mím môi kiên quyết nói.
"Tiểu Đinh Tử, ngươi cứ nói ra sự thật đi, ta đây cũng muốn biết là ai hãm hại ta."
"Thuần chiêu dung đã nói vậy rồi, Tiểu Đinh Tử ngươi còn chần chờ cái gì?"
Triệu quý phi nhếch miệng cười, ánh mắt nhìn Tiểu Đinh Tử chằm chằm. Tiểu Đinh Tử hít sâu một hơi sau đó run giọng nói:
"Bẩm hoàng thượng, Thuần chiêu dung nương nương không có thói quen dùng hương liệu, túi thơm kia ... túi thơm kia là của Tình Nhi cho nô tài làm vật định tình, hôm qua Tình Nhi đột nhiên đến bảo chuyện của chúng nô tài đã bị Thuần chiêu dung nương nương biết, muốn nô tài trong đêm nay đem túi thơm đi ngự hoa viên chôn giấu đi."
Vừa nghe Tiểu Đinh Tử nói xong, tiểu cung nữ hầu hạ Tô Minh Huệ sắc mặt lập tức trắng bệch, run run quỳ xuống vừa khóc vừa dập đầu mà không nói một lời nào, hoàng hậu và Tô Minh Huệ lúc này đều là vẻ mặt khó có thể tin.
"Tình Nhi, ngươi ...."
"Tình Nhi có lỗi với hai vị nương nương, xin hai vị nương nương lượng thứ."
"Xằng bậy!"
Hoàng hậu tức đến phát run, Tình nhi là cung nữ nàng cho Tô Minh Huệ, hiện tại Tình Nhi là dám gian díu với người khác, mặt mũi nàng xem như mất hết rồi.
Hoàng thượng không quan tâm chuyện tình cảm của bọn nô tài, dù là trong cung nghiêm cấm cung nhân yêu đương vụиɠ ŧяộʍ nhưng hắn cũng không phải là một người hà khắc, luôn mắt nhắm mắt mở cho qua chỉ cần không đi quá giới hạn liền được, nhưng hôm nay lại dính đến chuyện hoàng tự, không thể nào xem như không có.
"Trong cung nghiêm cấm xạ hương, Tình Nhi, ngươi lấy xạ hương từ nơi nào? Vì cái gì ngươi lại tặng túi thơm có xạ hương cho Tiểu Đinh Tử hả?"
Hoàng thượng lạnh lùng nhìn Tình Nhi, hai người hoàng hậu và Tô Mình Huệ kịp hoàng hồn, đúng vậy, chuyện bọn họ cần quan tâm hiện tại không phải là mặt mũi cái gì mà là giải quyết vấn đề xạ hương kia, Hoàng Hậu trong lòng đột nhiên nhảy dựng, nàng ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng mãnh liệt bất an, chỉ vào Tình Nhi hét lên.
"Còn không mau nói sự thật cho bổn cung, là ai cho ngươi xạ hương?"
Đây là lần đầu tiên Lý An Nhiên thấy hoàng hậu lớn tiếng như thế, xem ra là nàng cũng cảm thấy có vấn đề rồi, Lý An Nhiên trong lòng cười lạnh, châu chấu bắt ve chim sẻ ở phía sau à?! con chim sẻ này lại ngây thơ không ngờ ở phía sau mình cũng có một con rắn, thật châm chọc làm sao.
Tình Nhi dưới áp lực của hoàng hậu, run lên không ngừng, cắn răng không chịu nói, hoàng hậu vừa vội vừa tức, cho dù hiện tại Tình Nhi nói lời vu khống nàng cũng còn tốt hơn là im lặng như vậy, bởi vì nàng không có cớ gì để biện minh cho mình trong khi mọi mũi tên nghi ngờ đều đang chỉ vào đầu nàng.
Ngay lúc này Lưu công công trở lại, trong lòng hoàng hậu âm thầm ép mình bình tĩnh lại, không phải là không còn cách nào, chỉ cần chỗ của Lý An Nhiên xảy ra vấn đề, nàng vẫn còn biện pháp có thể đổ hết nước bẩn vào Trường Lạc cung, thế nhưng kết quả lại khiến cho người ta bất ngờ chính là ở Trường Lạc cung cũng có xạ hương nhưng số xạ hương kia đều đã là thành phẩm trong hương liệu, mà hương liệu đó đều đến từ phủ nội vụ.
Như vậy là có ý nghĩa gì? Rất đơn giản, phủ nội vụ quản lý chi tiêu đồ dùng các cung, mỗi cung đều có phân lệ hàng tháng, trong phân lệ kia có hương liệu, mà số hương liệu đưa đến Trường Lạc cung đều bị cho thêm xạ hương, nếu Lý An Nhiên dùng đám hương liệu này lâu ngày nhất định thành vô sinh, nhưng điều khiến cho hoàng hậu lạnh sống lưng ở đây chính là số hương liệu ở Trường Lạc cung kia vẫn còn nguyên vẹn chứng tỏ Lý An Nhiên chưa từng dùng đến, sổ sách ở Trường Lạc cung và sở nội vụ đều có ghi chép rõ ràng, tất cả số lượng còn nguyên vẹn không thất thoát một chút, như vậy chứng tỏ Lý An Nhiên không có dấu xạ hương, càng không thể là người mưu hại Kim lương nghi, mà tiểu cung nữ tố cáo Lý An Nhiên dùng hương liệu kia là nói dối toàn bộ. Quan trọng nữa là có người ở phủ nội vụ âm thầm cho xạ hương vào hương liệu của Lý An Nhiên, người quản lý phủ nội vụ như nàng làm sao có thể trốn tránh trách nhiệm.
Hoàng hậu cảm thấy thực khó thở, đến giây phút này rồi mà nàng còn không biết mình bị người gài bẫy thì nàng cũng quá ngu xuẩn rồi, hoàng hậu thực hận a, cứ tưởng là cơ hội tốt đạp đổ Thuần chiêu dung, không ngờ lại đều là cạm bẫy của người khác.
Là ai? Là tiện nhân nào? Thuần chiêu dung? Triệu tiện nhân? Hay chính là ....
Hoàng hậu nhìn sắc mặt bình thản của hoàng thượng mà sống lưng lạnh toát, Triệu quý phi nhìn tình hình đột nhiên cười khẽ nói:
"Chuyện này có vẻ càng lúc càng phức tạp rồi, hoàng thượng, trong cung không biết từ lúc nào xạ hương đã phát tán tràn lan như vậy rồi, thần thϊếp thật là sợ hãi a."
Hoàng thượng nhìn quý phi, vẻ mặt lộ ra ôn nhu nói:
"Yến Nhi yên tâm, trẫm nhất định điều tra rõ ràng, không để kẻ ác tác oai tác quái, Lưu Toàn Phúc, lập tức kéo Tình Nhi xuống, nghiêm hình thẩm tra cho trẫm."
"Nô tài tuân chỉ."
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Cung Đình Hầu Tước
- Chiến Trường Hậu Cung
- Chương 17: Câu truyện đằng sau cái túi hương