Một ngày giữa thu không khí phải nói là cực kỳ mát mẻ, Lý An Nhiên tiến vào hậu viện của Linh Phụng Cung liền được người tiến lên đón, có không ít phi tần đã có mặt, bởi hôm nay là ngày hoàng hậu tổ chức mẫu đơn yến, phi tần phân vị từ quý tần trở lên đều được mời, thân là Hiền phi, Lý An Nhiên vẫn như ngày thường đến không sớm cũng không muộn, đám phi tần thấy nàng liền nhanh chóng hành lễ:
"Tham kiến Hiền phi nương nương."
Lý An Nhiên đưa mắt nhìn một lượt, lập tức chú ý vào một người, một cung tần mặc cung trang tố sắc trang điểm bình đạm, thần sắc có phần lạnh nhạt, người này không ai khác chính là vị Thư tiệp dư đang nổi bật kia, tuy nhiên Lý An Nhiên rất có chừng mực, cũng không để lộ sơ hở, chỉ liếc mắt nhìn một cái đã rời tầm mắt, mỉm cười bình thản nói:
"Đứng lên đi!"
"Tạ ơn Hiền phi nương nương."
"Hiền phi tỷ tỷ đến thật là sớm."
Thục Phi mang theo Tăng Linh Nhi vô cùng đúng lúc xuất hiện sau Lý An Nhiên, chúng phi tần lại phải tiếp tục hành lễ, so sánh với Lý An Nhiên một thâ cung trang theo phong cách nhẹ nhàng, khoan khoái, màu tím nhạt, Thục phi trang điểm ăn mặc đều là màu vàng nhạt, thần sắc nghiêm trang, quả thật vô cùng đối lập, tuy nhiên Lý An Nhiên không để tâm Thục phi phô trương khí thế, nàng đưa mắt nhìn Thục phi, lại nhìn Tăng Linh Nhi, nàng không khỏi cười trộm trong lòng, hôm qua bị Tăng quý nhân này tính kế, Thục phi còn có thể nhịn xuống, thật là khiến người khác phải suy nghĩ sâu xa, Lý An Nhiên bình thản cười khẽ nói:
"Thục phi đến thật đúng lúc."
"Tỷ tỷ đã đến, ta sao dám chậm trễ."
Hạnh Nhi phụ trách tiếp đãi thấy Lý An Nhiên và Thục phi vẫn còn đứng đó, vội vàng nói:
"Hai vị nương nương, mời yên vị, để chúng nô tài dâng trà, hai vị nương nương nghỉ ngơi một chút, hoàng hậu nương nương rất nhanh sẽ đến."
Lý An Nhiên và Thục phi vốn là loại người không thường nói nhiều, cũng rất ít cùng người khác đấu võ mồm, nhiều lắm chỉ châm chọc khıêυ khí©h nhau mấy câu mà thôi, nghe Hạnh Nhi nói vậy, cũng không nhiều lời nữa, theo sự sắp xếp của nàng ta vào chỗ ngồi của mình.
Tăng Linh Nhi cũng được đưa đến một vị trí, với thân phận quý nhân, vị trí của nàng ta đương nhiên là nơi cách chủ vị xa nhất, âm thầm ngẩng đầu nhìn hai hàng ghế đầu, thấy Lý An Nhiên và Thục phi cao cao tại thượng ngồi nơi đó, ánh mắt nàng ta thầm trầm lạnh xuống, nhưng rất nhanh bị che dấu đi, vẫn là bộ dạng bạch liên hoa ngây thơ trong sáng như thường, Tăng Linh Nhi đột nhiên phát hiện một ánh mắt đang hướng về phía mình, lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đôi mắt sáng ngời của Trương Quỳnh Châu đang lạnh nhạt nhìn nàng ta, hai người liếc nhìn nhau một cái rồi lại quay đi, Tăng Linh Nhi thấy vậy ánh mắt còn cố tình lộ ta u oán, khiến cho đám cung phi xung quanh nhìn thấy cảnh vừa rồi thầm nghĩ Trương Quỳnh Châu chính là kiêu ngạo không để Tăng Linh Nhi vào mắt, cái đó cũng chính là ý muốn của Tăng Linh Nhi, tuy nhiên cũng chẳng có ai vì vậy mà có chút đồng tình nào với Tăng Linh Nhi, chuyện nàng ta làm ngày hôm qua, bọn họ chỉ cảm thấy châm chọc Thục phi mà thôi, tuy nhiên dù trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào, ngoài mặt vẫn là tươi cười hoà ái, luôn miệng tâng bốc Lý An Nhiên và Thục phi, Lý An Nhiên bị chúng phi tần luôn miệng lấy lòng, khoé môi vẫn mỉm cười như thường, không như Thục phi bày ra tư thế cao cao tại thượng, nhưng không tỏ vẻ lạnh nhạt, đối với chúng phi tần, Lý An Nhiên được lòng bọn họ hơn Thục phi rất nhiều, mấy lời khen tặng cũng thật lòng hơn vài phần.
Ngay lúc không khí đang có vẻ hài hoà, có tiếng cung nhân vào báo, Nhị vương phi và Ngũ vương phi đến. Lý An Nhiên liền đưa mắt nhìn ra phía ngoài cửa, chỉ thấy Nhị vương phi một thân cung trang đơn giản hào phóng màu xanh cùng một nữ nhân đoan trang mặc cung trang màu hổ phách trang điểm quý trọng tiến vào, khiến người chú ý nhất chính là cái bụng hơi lớn bất thường của nàng, Lý An Nhiên vốn cũng từng nghe Ngũ vương phi mang thai hơn năm tháng, hiện tại nhìn thấy cái bụng lớn kia không hề ngạc nhiên, cũng không chú ý nhiều vào Ngũ vương phi mà đưa mắt nhìn Nhị vương phi, vẫn hào phóng như thường, nhưng nhìn sắc mặt hồng nhuận, ánh mắt sáng ngời kia, vừa nhìn liền biết là người có việc vui, Lý An Nhiên không khỏi vui vẻ cười.
Sau lần Nhị vương phi đến bái phỏng Lý An Nhiên, bọn họ liền bắt đầu thân thiết, Lý An Nhiên cảm thấy Nhị vương phi thẳng thắng hào sản, Nhị vương phi cảm thấy Lý An Nhiên ôn hoà phóng khoáng, hai người liền đi lại gần, nhưng vì Nhị vương phi ở vương phủ ngoài cung, ít khi có cơ hội tiến cung, do đó hai người cũng không thể thường xuyên gặp mặt, hôm nay hoàng hậu tổ chức mẫu đơn yến, nàng cũng không chút hứng thú, thử hỏi một mẫu đơn yến mà ai ai cũng mang mặt nạ cười nói với nhau, lời nói nghe như tốt đẹp nhưng luôn ngầm mang tiểu đao muốn đâm chọt nhau, người như Lý An Nhiên làm sao có thể cảm thấy hứng thú.
"Tham kiến Hiền phi nương nương, Thục phi nương nương."
Vương phi vốn phẩm cấp cực cao, vượt qua cả nhất phẩm, nếu không phải gặp hoàng thượng, hoàng hậu hay thái hậu, bọn họ hoàn toàn không cần quỳ, gặp phi vị cũng chỉ cần làm bình lễ, đối với tứ phi vị chỉ cần hành bán lễ vì câu quân thần cách biệt, Lý An Nhiên và Thục phi đương nhiên không thể lên mặt với hai vị này, liền đứng lên cười nói:
"Hai vị vương phi không cần đa lễ."
Thục phi hơi cười đỡ lấy Ngũ vương phi.
"Ngũ vương phi đang mang thai, không cần đa lễ như vậy."
Lý An Nhiên thật sự cao hứng tiến lên đỡ lấy Nhị vương phi, hai người không nói gì, chỉ nắm tay nhau cười, ngay lúc bên ngoài lại có người đến. Quý phi mang theo Ninh phi ôm cái bụng lớn hơn bảy tháng đi vào, quý phi một thân cung trang màu hổ phách, dung mạo tuyệt sắc lộ ra tia cao ngạo, khí thế bức người, Ninh phi ở phía sau, nụ cười nhàn nhạt trên môi không mấy thay đổi so với vài tháng trước, nàng được Triệu gia bảo vệ nghiêm ngặt, mấy tháng không xuất hiện trước mặt mọi người, hiện tại vừa thấy chúng phi tần không khỏi hơi ngạc nhiên vì thân hình hơi phát tướng của Ninh phi, tuy nhiên nhìn cũng không đến nỗi xấu xí, ngược lại nhìn có vẻ phúc hậu dịu dàng.
Không ai chú ý, vừa nhìn thấy Ninh phi xuất hiện, sâu trong ánh mắt Thục phi và Tăng Linh Nhi hơi loé lên tia sáng khác thường, nhưng vẫn tiến lên cùng chúng phi tần hành lễ với quý phi. Quý phi khẽ chếch khoé môi, đi đến trước mặt Lý An Nhiên và Thục phi, đột nhiên cười nói:
"Hiền phi muội muội, Thục phi muội muội mau đứng lên, giữa chúng ta không cần khách sáo."
Lý An Nhiên và Thục phi không khỏi kinh ngạc trước thái độ thân thiết bất thường của Triệu quý phi, có cảm giác thụ sủng nhược kinh, tròng mắt Lý An Nhiên xoay chuyển một chút, đột nhiên nhìn thấy Ngũ vương phi ôm bụng đứng một bên, sắc mặt không che dấu được tia khó chịu, Lý An Nhiên liềm phần nào hiểu được tình hình, Ngũ vương phi họ Chu, là con gái của Uy Bình Hầu, cũng là biểu muội của hoàng hậu, Triệu quý phi cố tình tỏ ra hoà hảo với nàng cùng Thục phi, làm như không nhìn thấy Ngũ vương phi vẫn phúc thân chịu đựng một bên, chính là cố tình làm khó dễ Ngũ vương phi, đối với Lý An Nhiên, Ngũ vương phi như thế nào mà Nhị vương phi cùng bị gây khó dễ, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Lý An Nhiên nở nụ cười theo đà Triệu quý phi đứng thẳng lên cười nói:
"Quý phi tỷ tỷ, đến thật đúng lúc a."
Thục phi đến lúc này cũng phản ứng lại, cũng lờ mờ đoán được vấn đề, liền tiếp lời Lý An Nhiên, nói lời khách sáo với quý phi, trong lúc đó Lý An Nhiên đưa mắt nhìn xung quanh người người vẫn còn hành lễ, ngoài tiếng Thục phi nói chuyện thì xung quanh không một tiếng động, Lý An Nhiên liền quan tâm nhìn Nhị vương phi, thấy nàng vẫn bình thản cong khoé môi, thần sắc không chút biến hoá, nhận thấy ánh mắt quan tâm của Lý An Nhiên, Nhị vương phi liền cho nàng một cái nháy mắt trấn an đầy tinh nghịch, Lý An Nhiên không khỏi không buồn cười, đồng thời cảm thấy hành động của Triệu quý phi hơi quá, dù vướng phải câu quân thần cách biệt, vương phi phải nể mặt mấy phi tần phân vị cao các nàng, nhưng người ta dù gì cũng là chị em dâu đúng nghĩa của hoàng hậu, các nàng mấy cái phi tần ở nhà bình thường chính là thϊếp thất không hơn không kém, còn làm ra hành động này, không khỏi có chút quá khinh người, nếu để vương phi trở về nói lại với hai vị vương gia, thử hỏi trong lòng hai vị vương gia sẽ có tư vị gì.
Không thể để chuyện đi quá xa, Ngũ vương phi còn đang mang thai, nếu xảy ra chuyện gì ở đây, hoàng thượng trước mặt Ngũ vương gia không khỏi áy náy, Lý An Nhiên liền cười quay sang nhìn Ninh phi.
"Ninh phi hôm nay cũng đến sao? Ngươi và Ngũ vương phi đều đang mang thai, xem ra có thể trò chuyện nhiều với nhau một phen."
Lời Lý An Nhiên là cố tình nhắc nhở đến Ngũ vương phi đang mang thai, Triệu quý phi không thể tiếp tục giả hồ đồ nữa, Ngũ vương phi nghe vậy, liền thầm đưa ánh mắt cảm kích cho Lý An Nhiên, trong lúc đó Triệu quý phi đương nhiên không vui, trầm mặt liếc mắt nhìn Lý An Nhiên một cái, thấy Lý An Nhiên vẫn cười như thường, Triệu quý phi liền lạnh nhạt quay sang Thục phi, đột nhiên trách cứ:
"Ngươi xem, nếu không có Hiền phi muội muội nhắc nhở, bổn cung liền đã quên mất Ngũ vương phi đang mang thai còn đang hành lễ, Thục phi ngươi cũng không nhắc bổn cung."
Lời này của Triệu quý phi nói ra thật sự rất vô sỉ, bản thân cố tình gây khó dễ người, quay đầu nói như vậy, không khác nào nói Thục phi cố tình muốn bắt chẹt Ngũ vương phi mới không chịu nhắc nhở mình, Thục phi trong lòng tức giận khỏi nói, nhưng ngoài mặt nàng ta không hề lộ ra, ngược lại ra vẻ lúng túng:
"Cái này... A đây là sơ suất của ta, Ngũ vương phi và Nhị vương phi ở bên cạnh ta và Hiền phi tỷ tỷ, ta cứ tưởng quý phi nương nương đến đây thì đã sớm thấy Ngũ vương phi và Nhị vương phi, cho nên ta mới..."
Nói đến đó, Thục phi quay sang hai vị vương phi. Làm ra vẻ áy náy, Lý An Nhiên nghe xong không khỏi thầm buồn cười, Thục phi nói như vậy có ý chỉ rằng Triệu quý phi vốn đã nhìn thấy hai vị vương phi rồi, còn cố tình giả vờ không nhìn thấy, cố tình đẩy tội cho nàng, có lời này Triệu quý phi không thể dễ dàng xuống đày nữa rồi, tuy nhiên Lý An Nhiên vẫn không khỏi cảm thán, Triệu quý phi và Thục phi cũng không phải là loại tốt lành gì, hai bên đẩy qua đẩy lại, nhưng vẫn không nhìn đến người khác, hai vị vương phi và chúng phi tần còn đang hành lễ như cũ, Lý An Nhiên không khỏi bất đắc dĩ, Ninh phi nhìn tình hình, biết Triệu quý phi gặp khó, không còn cách nào liền tiến lên cười nói:
"Cái này chỉ có thể trách Hiền phi tỷ tỷ và Thục phi tỷ tỷ hôm nay ăn mặc trang điểm quá đẹp mắt, không phải chỉ mỗi quý phi nương nương, ta đây vừa vào cũng chỉ nhìn thấy được hai vị tỷ tỷ mà thôi."
Lời này làm như vui đùa, nhưng thuận lợi đưa thang cho Triệu quý phi bước xuống, Triệu quý phi lạnh nhạt cười, liếc mắt nhìn cách ăn mặc của Lý An Nhiên và Thục phi, vốn đang tức giận nhìn càng không vừa mắt, nhưng Triệu quý phi vẫn nhịn xuống, quay sang Ngũ vương phi và Nhị vương phi nói:
"Hai vị vương phi mau đứng lên."
Hai vị vương phi đương nhiên thuận thế được người hầu đỡ đứng thẳng lên, tuy nhiên chân cũng đã có chút khó chịu rồi, nhưng không như Nhị vương phi có thể nhịn mặt không đổi sắc, Ngũ vương phi lại không được như vậy, ánh mắt có chút không vui nhìn Triệu quý phi, qua loa ứng phó vài câu rồi không nói gì.