Chương 14: Tôi Quan Tâm Đến Cô Ấy Sao?

“Ba, ba nghĩ người đó thật sự đã kết hôn với Tống Niệm Niệm sao?” Mạnh Nhã Vân đã đến đây từ lâu, nhưng cô ta thấy tình hình không ổn nên cũng khôn ngoan không xuất hiện mà chỉ bí mật quan sát.

Mạnh Bình Quân từ phía sau đi tới, đang nhìn chằm chằm về phía bóng lưng của Tống Niệm Niệm, mỉm cười, “Thật hay giả chưa nói vội, chuyện quan trọng bây giờ là nhanh chóng nghe ngóng thông tin lai lịch của người vừa nãy. Còn về phía Hoàng tổng, con mau nghĩ cách cầm cự đi! "

“Chuyện này có gì khó đâu!” Mạnh Nhã Vân nở nụ cười quyến rũ, “Nếu mà ông già kia không được, chúng ta đổi người khác là được mà. Con trai duy nhất của Chủ tịch Chu, công ty dược Minh Tế đã để ý đến cô em họ này của con không phải ngày một ngày hai rồi. Nếu bây giờ con nói với anh ta rằng có cơ hội như thế này. Anh ta chẳng phải sẽ ngoan ngoãn dâng đến 30 triệu Tệ cho chúng ta hay sao? "

Nói xong, cô ta nhìn chằm chằm vào chiếc Maybach phiên bản giới hạn mà Chiến Bắc Kiêu vừa lái đến, khóe môi hiện lên một nụ cười khó giấu, "Nhưng mà người đàn ông vừa nãy, đúng là hiếm có trên đời. Nếu lần sau lại để con gặp được anh ta, con nhất định phải chiếm lấy anh ta bằng được! "

Mạnh Bình Quân luôn rất tự tin về ngoại hình và khí chất của con gái mình, nhưng bây giờ không phải lúc để nói chuyện đó.

Ông ta cau mày, "Vân Vân, con nói xem, mẹ con đang rất ổn, sao phải giả vờ thành người thực vật để chúng ta bán Tống Niệm Niệm đi? Trước đây không phải mẹ con rất quý Tống Niệm Niệm sao?"

“Mặc kệ bà ấy!” Mạnh Nhã Vân khinh khỉnh khịt mũi, “Dù sao nhà ta hiện tại rất cần tiền, có thể bán Tống Niệm Niệm lấy tiền. Hơn nữa chủ ý này là của mẹ con và cả mẹ đẻ nó nghĩ ra nữa. Chúng ta cứ thế làm theo là được rồi. Trên đời này, chỉ cần việc gì có thể khiến Tống Niệm Niệm chết thảm, con đều sẽ làm. Ai bảo nó từ bé đến lớn đều cướp lấy người đàn ông con thích chứ! "

Mạnh Bình Quân gật đầu, "Vậy chúng ta phải lên kế hoạch thật cẩn thận!"

“Chuyện này để con lo!” Mạnh Nhã Vân vỗ ngực cam đoan, “Con đã nghĩ một kế hoạch không chút sơ hở rồi. Về phía con trai của Chủ tịch Chu, con cũng đã thu xếp xong rồi. Tới lúc đó ba chỉ cần ngồi đợi đếm tiền là được!"

Thấy dáng vẻ thề thốt hùng hồn của con gái, Mạnh Bình Quân khóe miệng cong lên một nụ cười bí hiểm, để cho thằng con phá gia chi tử nhà họ Chu đem lòng yêu cháu gái ngoan của mình, quả thật là cho cậu ta một món hời lớn rồi.

Không nói đến khuôn mặt của Tống Niệm Niệm, chỉ cần đôi chân của cô ấy thôi, đúng là chơi cả đời cũng không chán!

...

Trong thang máy đi lên, Đinh Thành cung kính báo cáo, "Chiến tổng, người của tôi đã điều tra mấy lần, xác nhận Tống Niệm Ly đã nhiều năm như vậy cũng không liên lạc gì với Tống Niệm Niệm!"

Người đàn ông gật đầu, giống như rất vừa lòng với đáp án này, "Việc đã làm xong hết chưa?"

“Xong xuôi hết rồi!” Nói đến đây, Đinh Thành trông có vẻ như không vui, “Chiến tổng, với loại cặn bã như vậy, không phải chỉ cần đạp cho một trận để hắn thành thật hơn chút là được rồi sao? Cần gì phải giải quyết triệt để như vậy chứ ?! "



Chiến Bắc Kiêu nhướng mày liếc hắn một cái, "Anh có ý kiến gì à?"

“Làm sao tôi dám!” Đinh Thành tội lỗi nhìn sang chỗ khác.

Một lúc lâu sau, anh ta khó hiểu hỏi: "Chiến tổng, nếu anh đã quan tâm đến cô Tống như vậy, tại sao vừa rồi anh lại đối xử với cô ấy hờ hững như vậy với cô ấy?"

" Tôi quan tâm đến cô ấy sao?"

Đinh Thành ...

Đại Boss à, anh cứ tùy hứng như vậy có được không đây?

“Chiến tổng!” Đinh Thành thật sự là một người không thể che giấu suy nghĩ của mình, “Tôi nói thẳng vậy, theo như IQ của cô Tống, anh ở sau lưng giúp đỡ cô ấy thế này, cô ấy sẽ không thể biết đâu. Theo tôi thấy, nếu anh thật sự có ý gì với cô ấy, chi bằng ... "

"Làm theo lời khuyên của một cậu nhỏ còn trinh như anh?"

"..."

Đinh Thành nghe thấy thì nghẹn họng, sắp chết ngạt!

Anh ta đúng là còn trinh, nhưng không phải là cậu bé nữa!

Đêm rồi, tại Jasmine Garden Villa.

"Đúng là không phải người mà. Cậy việc bản thân có chút tiền thối tha, đến cô gái nhỏ như thế mà cũng bắt nạt. Cũng may ông trời có mắt, sớm muộn gì cũng bị báo ứng thôi!"

"..."