Chương 11: Chuyện Này Không Giúp Nữa!

Ông ta bối rối nhìn lên người đàn ông trước mặt, khi ánh ông ta mắt bắt gặp đôi mắt sâu và sắc bén của người đàn ông kia thì không khỏi cảm thấy ớn lạnh.

Chàng thanh niên này thật là mạnh mẽ!

Tống Niệm Niệm nhạy cảm nhìn ra được sự sợ hãi của Mạnh Bình Quân đối với Chiến Bắc Kiêu qua ánh mắt kinh ngạc của ông ta.

Tốt.

Tuy rằng nghề nghiệp của ông chú đẹp trai này khiến người ta không khỏi cảm thán, nhưng phải nói rằng ngoại hình của anh ấy chẳng khác gì vị bá đạo tổng tài không kiêng nể gì trong mấy tiểu thuyết ngôn tình của Lục Tĩnh Hảo!

Nghĩ một hồi, cô nói với giọng điệu rất nghiêm túc và kiêu ngạo, "Chú, để cháu giới thiệu với chú, đây là người chồng đã đăng kí kết hôn nửa năm của cháu, anh ấy..."

Cô nhạy cảm thấy cánh tay mạnh mẽ như thép của người đàn ông bên cạnh mình dường như cứng đờ trong một giây, cô gái ngốc nghếch nghĩ rằng mình đã đoán đúng họ của anh ta, cô tiếp tục nói: "Anh ấy họ Quan. Hiện đang làm tổng giám đốc bộ phận đầu tư của tập đoàn Viễn Sơn! "

"..."

Cho đến khi cô ấy nói xong, ánh mắt của Chiến Bắc Kiêu mới quay sang nhìn cô.

Đã mấy năm không gặp, đứa nhỏ này sống thật phách lối mà!

Ở nhà của anh, tiêu tiền của anh thì không nói làm gì, giờ còn định đổi cả họ của anh nữa?

Mặc dù người đàn ông bên cạnh không nói lời nào, ánh mắt nhìn vào khuôn mặt của Tống Niệm Niệm chỉ trong vài giây, nhưng cũng làm cho cô cảm thấy da đầu mình tê dại, người đàn ông này khi không nói chuyện thực sự mang lại cho người ta cảm giác nguy hiểm vô cùng.

Cô hạ thấp giọng, lại còn làm nũng, "Chú ơi, giang hồ cứu giúp nhau lúc nguy cấp, chú đóng vai chồng cháu giúp cháu, người tốt sẽ có cuộc sống an nhàn, sau này công việc làm ăn của chú ngày càng phát đạt!"

"..."



Lại còn muốn anh cùng diễn kịch sao?

Mắt mũi cô kiểu gì mà lại nghĩ anh là loại trai bán thân được!

Chiến Bắc Kiêu nhìn xuống khuôn mặt trẻ con và ngây thơ của Tống Niệm Niệm, uổng công anh năm đó nửa đêm đem cô về.

Người đàn ông mím môi lạnh lùng, chuyện này không giúp nữa!

Nhưng cũng chính do khí phách của anh thực sự rất mạnh mẽ, nhất thời không khí trong bãi đậu xe dường như đông cứng lại, yên tĩnh và lạnh lẽo đến đáng sợ.

Mặc dù Mạnh Bình Quân không phải là người quá thông minh, nhưng ông ta cũng đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm như vậy, nhìn thoáng qua có thể thấy Chiến Bắc Kiêu không phải người trong lĩnh vực này, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhất thời không thể nghĩ ra anh là anh tài ở phương nào.

Tuy nhiên, bây giờ, bất kể những gì Tống Niệm Niệm nói có phải là sự thật hay không, ông ta chỉ có thể giả vờ tin vào điều đó rồi cười haha, "Ồ, phải không vậy? Trước đây thực sự là do chú hiểu lầm rồi. Dù gì thì trước đó đã xảy ra chuyện như thế, một người đàn ông trẻ có tài như cậu Quan đây sẽ không muốn kết hôn với cháu mới phải. "

“Haha!” Ông ta cười cười đầy ẩn ý. “xem ra chú đã đánh giá thấp thanh niên bây giờ rồi, nói ra thì Niệm Niệm, cháu cũng thật có phúc đó, lại có thể gặp được một người không để ý đến quá khứ của cháu.”

Một người đường đường là đàn ông, lại đi nói ra nói vào chọc ngoáy chuyện của cô, Tống Niệm Niệm không khỏi cảm thấy chán nản.

Kiên nhẫn hít một hơi, cô nhìn Mạnh Bình Quân với nụ cười trên môi, "Chú à, chú cũng đã gặp chồng cháu rồi, sau này phiền chú đừng giới thiệu cháu với vị Hoàng tổng lớn tuổi kia nữa, một người có địa vị như chồng cháu không thể bao dung được chuyện này. Hiện giờ cô bị bệnh, đành nhờ chú chăm sóc nhiều một chút vậy. Cháu học hành cũng bận, lại mới kết hôn, gia đình bên chồng cũng đang muốn nhanh chóng có cháu, cho nên ... "

"..." Anh thật đau đầu mà, sao anh lại cưới phải một cô ngốc như vậy?

Nói một hồi xong, Tống Niệm Niệm rất tự nhiên dụi dụi cái đầu nhỏ của mình lên vai Chiến Bắc Kiêu với điệu bộ ngượng ngùng như một cô vợ nhỏ.

Những người đàn ông cao như núi, bên cạnh là cô gái có có vẻ ngoài nhỏ nhắn, xinh xắn, ngũ quan dịu dàng, có nét mặt sáng sủa, đứng cạnh với người đàn ông trưởng thành nhưng hơi lãnh đạm. Đúng là hình mẫu cặp đôi chú cháu phổ biến nhất hiện nay.