1 tháng sau, cuối cùng đại hôn giữa Dương Thiên và Kiều Lan đã đến. Khắp hoàng cung trang hoàng lộng lẫy. Hoàng đế Đại Lâm ngồi ghế chủ vị bên trái, bên cạnh là Thái Hậu, Tống Hiền phi và cung tần. Chủ vị bên phải là Quốc vương Kiều quốc và vương hậu. Chủ vị bên dưới là phu phụ Dương tướng. Văn võ bá quan đều đến chúc mừng đôi tân giải nhân. Cả nước đều hân hoan chúc mừng chỉ có Lý Tú Trân đang lo lắng. Mặc dù Kim Sí Điểu bị trọng thương, nhưng hắn lại là yêu quái thượng cổ, có thể hấp thụ hỷ nộ ái ố của nhân gian để chữa thương, với niềm vui này có thể vết thương hắn đã lành thậm chí còn gia tăng công lực.Cung nữ rải hoa khắp đường đón tân lang tân nương tiến vào đại sảnh, cả vũ nhạc hội vang lên, chúng đại thần hò trợ chúc mừng. Hai người tiến đến chính sảnh, thái giám hô:
- Bắt đầu lễ, mời tân lang tân nương giao bái. Nhất bái thiên địa, bái.
- Nhị bái cao đường, bái.
Vụt, một mũi tên xoẹt qua may thay Dương Thiên chụp lại, nếu không mũi tên bay thẳng đến chủ vị. Cấm vệ quân lập tức vậy quanh bảo vệ Hoàng đế, Quốc vương và và các vị đại thần. Ngự sử đài hô to:
- Kẻ nào to gan dám hành thích bệ hạ, phá hủy hôn lễ.
Một đám binh mã xông vào, theo sau chính là Kim quốc sư và một tên lạ mặt. Tên lạ mặt này không ai khác chính là Kim Sí Điểu hoá thành.Thì ra bấy lâu nay hắn lẫn trốn ở phủ quốc sư, nên Lý Tú Trân không tìm ra hắn. Nàng thầm nghĩ: " Chẳng trách Kim quốc sư lại chọn ngày đại hôn để tạo phản, thì ra dưới sự xúi giục của Kim Sí Điểu, hắn lợi dụng ngày hôm nay để gia tăng công lực." Theo bản năng, nàng liền đến gần bảo vệ hoàng thượng. Sự xuất hiện của nàng làm hoàng thượng càng hoài nghi nhưng lại có cảm giác thân thuộc.
Kim quốc sư và đám thuộc hạ tiến vào trong, hắn liền nói:
- Ai dạ, Lâm Chí Sơn ngươi ngồi ở Long toạ cũng đủ lâu rồi, đã đến lúc thay người khác rồi.
- Kim quốc sư, trẫm kính trọng ngươi khai quốc công thần, năm xưa theo phụ hoàng Nam chính Bắc chiến lập vô số chiến công, thống nhất Đại Lâm. Nếu ngươi chịu dừng tay, trẫm sẽ xem như chưa có chuyện gì, ngươi vẫn là quốc sư Đại Lâm cao cao tại thượng.
- Ta khinh, năm xưa ta vì Lâm gia ngươi vào sinh ra tử đến cuối cùng thì sao, giang sơn là họ Lâm của ngươi.
Hắn quay sang nói với Kim Sí Điểu:
- Tiên sinh giao cho ngươi. Hôm nay ta chính là hoàng đế.
- Bệ hạ yên tâm. - Kim Sí Điểu nịnh nọt trả lời Kim quốc sư.