Chương 620

Chương 620

Mấy tên côn đồ nghe thanh niên áo đỏ nói thì mặt liền biến sắc, nhanh chóng rút điện thoại ra, bắt đầu gọi điện với bộ dạng kinh hãi.

Cuối cùng thì sau bảy phút bọn họ cũng đã gom đủ tiền.

“Chị đại, bọn tôi đã gom đủ tiền rồi, bây giờ bọn tôi đã đi được chưa?”

Sau khi thanh niên áo đỏ đưa tiền cho Thanh Vũ thì thảng thốt hỏi.

Nhưng hắn ta vừa dứt lời thì Thanh Vũ đã lắc đầu.

Cô chỉ vào cửa hàng đồ chơi, lạnh lùng nói: “Chừng nào bọn mày dọn dẹp hết chỗ này thì mới được đi”.

Mặt thanh niên áo đỏ biến sắc.

Lúc này hắn ta mới nhớ ra lời của Sở Bắc nói trước đó, đúng là trước khi Sở Bắc rời khỏi, anh đã bảo bọn họ phải dọn dẹp sạch chỗ này.

Đã bồi thường đủ tiền cho người ta rồi, dọn dẹp thêm chỗ này thì cũng không phải chuyện gì không thể chấp nhận được.

Quan trọng nhất là bản thân hắn ta cũng biết nếu như hắn ta từ chối thì nhất định sẽ không có kết cục tốt.

Vì vậy sau khi Thanh Vũ nói dứt câu, hắn ta chỉ do dự một chút rồi liền cùng mấy tên côn đồ khác vào trong cửa hàng đồ chơi, bắt đầu ra sức dọn dẹp.

Dương Ân tự thấy đợi ở bên ngoài cũng không có ý nghĩa gì nên bỏ đi.

Nhưng chính vào lúc đó, hai thanh niên cao to đột nhiên chặn cậu ta lại.

Dương Ân ngây ra, cậu ta lập tức quay lại, nhìn Thanh Vũ với vẻ mặt và ánh mắt đầy vẻ thắc mắc.

“Các người làm vậy là sao?”

Thanh Vũ chỉ vào cửa hàng đồ chơi, lạnh lùng nói: “Là anh đã dắt bọn họ đến đây đập phá cửa hàng, anh cũng vào dọn dẹp cùng đi”.

Gì cơ?

Dương Ân nghe Thanh Vũ nói thì liền bực bội.

“Cô bảo tôi dọn đống rác rưởi này ư? Có nhầm không vậy?”

Lúc này, Dương Ân đang nhìn Thanh Vũ với vẻ vô cùng khó tin.

Thanh Vũ lắc đầu rồi hờ hững nói: “Đương nhiên anh có thể không làm, nhưng mấy người đàn em của tôi không dễ tính như tôi đâu”.

Thanh Vũ mà dễ tính ư?

Nghe thấy thế, Dương Ân giật khoé miệng.

Dù cậu ta có không muốn đến mấy, nhưng vẫn phải cắn răng quay người đi vào trong cửa hàng đồ chơi sau khi nhìn thấy vẻ hung dữ của hai người đàn ông đô con đứng cạnh mình.

Sở Bắc và Lạc Tuyết không hề biết chuyện đang xảy ra ở đây, lúc này họ đang trên đường đến trường mẫu giáo.

Nhưng còn gần một tiếng nữa mới đến giờ tan học.

Vì vậy, họ đỗ xe ở gần đó rồi chờ Tiểu Vũ Tâm học xong.