Chương 26

Chương 26

Ông ta không thể đắc tội với ai trong ba ông lớn này được.

“Đứng lại!”

Ngay lúc này, Sở Bắc mới nhẹ nhàng lên tiếng.

Nó giống như một câu thần chú vậy, làm cho bước chân của La Vạn Sơn lập tức đông cứng lại, hoàn toàn không thể bước tiếp được.

Một lớp mồ hôi mỏng vô thức chảy ra trên trán ông ta.

“Đưa tên phế vật này đi!”

Lâm Hạo Thiên đứng lên, hoàn toàn không nhìn La Vạn Sơn, nhưng ông ta vẫn có cảm giác bản thân đang bị nhìn chằm chằm.

“Nếu còn có lần sau, tôi sẽ gϊếŧ cả nhà họ La”.

Từng chữ Sở Bắc nói ra hệt như sấm rền, làm cho La Vạn Sơn hít thở không thông.

Ông ta khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nhìn sang Sở Bắc với vẻ thù hằn.

Sau đó liền cho người đưa La Huy ra khỏi khách sạn, trông chẳng khác nào chó mất nhà.

Nhưng ngay sau khi nhà họ La rời đi, khung cảnh náo nhiệt của hôn lễ cũng lập tức trở nên yên tĩnh.

Tất cả các khách mời lần lượt nhìn nhau.

Họ vốn đến đây để tham dự hôn lễ, nhưng bây giờ chú rể lại trở thành người tàn phế mất rồi.

Ngay cả gia đình chú rể cũng bị đuổi ra ngoài.

Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến một hôn lễ kỳ lạ như vậy.

Còn Lạc Vinh Quang liền ngồi phịch xuống ghế.

Tuy trên mặt không cam tâm, nhưng ông ta lại cảm thấy bất lực và nghi ngờ nhiều hơn.

Cuối cùng ông ta cũng hiểu ra được, cho dù có là Chu Minh Hạo, Lý Hải Đông hay Trương Hồng Viễn.

Tất cả bọn họ đều không phải đến đây để chúc mừng.

Vậy thì tại sao họ lại đến đây?

Chỉ vì Sở Bắc ư?

Không thể, tuyệt đối không thể!

Nhưng dù thế nào đi nữa, thì mọi cố gắng của ông ta lúc này đều trở nên vô ích.

“Tôi, tôi tự do rồi sao?”

Lạc Tuyết tự lẩm bẩm.

Đột nhiên cô cảm thấy có chút gì đó không thực.

Cô vốn nghĩ cả đời mình sẽ bị gia tộc kiểm soát, bị tên cặn bã La Huy đó huỷ hoại.

Nhưng không ngờ, chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, tình thế đã được xoay chuyển.

Cô không thể nào tin được.

Nhìn thấy dáng người cao ráo điển trai của Sở Bắc.

Tâm trạng của cô lại lần nữa trở nên hỗn độn, không biết phải nói gì!

“Lạc Vinh Quang, ông treo đầu dê bán thịt chó, thủ đoạn cũng lợi hại đấy”.

“Đây là lần đầu tiên tôi được diện kiến một người làm ông nội độc ác như ông đây”.

Sau khi xử xong La Vạn Sơn, Lý Hải Đông liền nhìn về phía Lạc Vinh Quang!

“Lý gia chủ, tôi……”