Chương 60

Người khác bị bóng tối ngoài kia tha hóa, cậu lại âm thầm thắp lên chút ánh sáng trong chính trái tim mình. Không từ bỏ kỉ luật lại chịu từ bỏ bộ dạng không quan tâm mọi thứ ở lần đầu gặp mặt, mạt thế rồi mấy ai làm được như vậy.

Chỉ có cậu ấy mà thôi.

Lục Vĩnh Hi đi ra khỏi phòng Cố Viễn Quân vẫn giữ nụ cười vẹn nguyên trên môi mà trở về phòng của mình.

Anh Đông từng nói một người như thiếu tá sao có thể biết đến hai chữ ấm áp, người hắn lạnh, tâm hắn cũng lạnh nốt nhưng vừa rồi nếu có thể chụp lại khoảng khắc đó, cậu muốn đem nó đến khoe với anh cậu.

Cậu thấy rồi, thấy được sự ấm áp ẩn sâu trong mắt hắn.

Trong đôi mắt nâu nhạt từ lần đầu cậu gặp đã tự nhận định rằng, đôi mắt này rất ấm áp vô thức khiến cậu cảm thấy an tâm.

Tác giả có lời muốn nói:

Hai đứa này nó hay tự nghĩ cho nhau lắm.

Sau sự kiện trăng máu năm ngày, mọi hiểm nguy dường như đã tạm được lắng xuống. Mỗi ngày căn cứ đều tổ chức một vài đội đi đến những nơi có khả năng cứu trợ để cứu người về. Tuy tỉ lệ người bị thiệt mạng mỗi khi ra ngoài tăng lên nhưng vì cuộc sống họ phải ra ngoài thôi.

Một vài tổ đội dị năng tự mình thành lập cũng ra bên ngoài với mục đích tìm kiếm thêm vật tư tích trữ. Lục Vĩnh Hi đã khá quen thuộc với mọi việc nên cậu và thiếu tá những ngày gần đây tách nhau ra khá nhiều. Hắn bận chuyện của hắn, còn cậu bận chuyện của cậu.

Lục Vĩnh Hi kiểm duyệt đoàn người đi làm nhiệm vụ thì bắt gặp một chiếc xe xa lạ trong hàng, cậu đi đến gõ nhẹ vào cửa xe ba lần, người bên trong tính tình không được tốt cho lắm, không kiên nhẫn nói ra danh tiếng của mình.

“Đội Bạch Hồ - khu Đông”

“Giấy thông hành?”

Triệu Tân An vốn muốn xem ai to gan đến mức nghe uy danh của đội gã rồi vẫn đòi giấy thông hành thì bị nhan sắc của người trước mặt làm cho choáng váng, nhất thời chưa kịp nói gì.

“Giấy thông hành.” dưới ánh đèn vào buổi đêm, đôi mắt như lưu ly ẩn hiện nét lạnh lùng và chân thật.

Phó đội nhìn thấy huy hiệu đặc trưng ở ngực áo của cậu thì liền tìm kiếm giấy thông hành đưa cho cậu kiểm tra.

“Nó đây, ngài có thể kiểm tra ạ!”

Lục Vĩnh Hi kiểm tra kĩ càng mới trả lại cho bọn họ, lạnh nhạt nói: “Trở về trước bảy ngày, nếu không khi vào căn cứ mọi thủ tục sẽ phải làm lại từ đầu”

“Vâng, vâng, bọn tôi rõ rồi, cảm ơn phụ tá Lục đã cho qua.